Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 850 - Chương 850:

 Chương 850: Chương 850: Chương 850:

Toàn bộ khí thế của Bạch Trân Trân được bộc lộ, đè ép Trần Kiệt tới thở không nổi, chân Bạch Trân Trân đạp lồng ngực của anh ta, gót giày cao gót mảnh dẻ như sắp đâm vào thịt của anh ta. Cảm giác đau đớn nhè nhẹ rất nhanh đã truyền khắp toàn thân, Trần Kiệt đau tới mức người giật giật, hàm hồ nói.

"Tôi chỉ muốn quay lại với Thanh Mị, tôi không có ý gì khác, cô đừng động tay, tôi không có ý gì khác..."

Trần Kiệt đã sắp khóc rồi, có làm sao anh ta cũng không ngờ nhà tang lễ này còn có người hung tàn như Bạch Trân Trân. Uổng cho cô có khuôn mặt giống như hồ ly tinh, sao bạo lực tới vậy chứ?

"Tôi biết sai rồi, tình cảm nhiều năm giữa tôi với Thanh Mị vẫn còn ở đó, trước đó là tôi nhất thời hồ đồ, tôi chỉ muốn thuận hòa với Thanh Mị, chúng tôi trước đó đã sắp kết hôn rồi, tôi thật sự lưu luyến Thanh Mị..."

Anh ta khóc thảm thương, giống như là thực lòng ăn năn vậy, giống như thật sự đã nhận thức được sai lầm của mình, muốn đền bù tất cả trước đó. Nhưng mà Bạch Trân Trân nhìn thấy anh ta thế này, lại không bị lay động, cô không có nhìn ra thực lòng, chỉ thấy mặt mũi chỉ toàn tính toán và dối trá.

Tên này nhất định có che giấu những chuyện gì, nếu không sẽ không chạy đến tìm Diệp Thanh Mị.

"Thanh Mị, những lời này chị tin không?"

Có điều dẫu sao đây là chuyện riêng của Diệp Thanh Mị, Bạch Trân Trân không tiện vượt mặt làm thay, cho nên cô chỉ giẫm lên ngực của Trần Kiệt, quay đầu nhìn về phía Diệp Thanh Mị đang đứng một bên.

"Thanh Mị, chị thấy thế nào?"

Nhưng mà Diệp Thanh Mị nhìn điệu bộ vô cùng ngầu của Bạch Trân Trân, trong mắt đã sắp bị những ngôi sao nhỏ che lấp.

"Trân Trân, em thật là lợi hại!"

So sánh với cô cô ta thật sự là quá kém cỏi mà, chỉ cần cô ta có vũ lực của Bạch Trân Trân thì Trần Kiệt nào dám đối đãi cô ta như thế?

Khóe miệng Bạch Trân Trân hơi nhếch, không nhịn được nói: "Bây giờ không phải là lúc nói chuyện này, em đang hỏi chị đó, chị có tin lời Trần Kiệt hay không?"

Diệp Thanh Mị lấy lại tinh thần, vẻ sùng bái trên mặt đổi thành chán ghét, cô ta đi đến trước mặt Trần Kiệt, ngồi xổm xuống nhìn anh ta. Còn Trần Kiệt sau khi phát hiện Diệp Thanh Mị ngồi xổm xuống nhìn mình, cho là cô ta vẫn tình cũ khó quên với mình, trong mắt của anh ta bộc lộ sự vui mừng, vội vàng biểu đạt tình nghĩa của mình dành cho Diệp Thanh Mị.

"Thanh Mị, trong quá khứ ngàn sai vạn sai đều là lỗi của anh, là anh không tốt, anh thật sự biết sai rồi, em tha thứ cho anh..."

Nhưng mà Trần Kiệt còn chưa nói xong, Diệp Thanh Mị đã bất chợt vả cho Trần Kiệt mấy vả rất lực. Lúc vả anh ta, Diệp Thanh Mị không hề có chút nào lưu tình nào, giống như là muốn vả ra tất cả oán hận nhiều năm qua của mình. Sau mấy cái tát, mặt Trần Kiệt đã sưng đỏ, đương nhiên lúc nói chuyện cũng không rõ ràng.

"Mày làm gì đó?"

Sau khi ăn đòn, rốt cuộc anh ta đã không tiếp tục nổi dáng vẻ thâm tình, chân thành trước đó, trong mắt tràn ngập hận thù với Diệp Thanh Mị. Diệp Thanh Mị không hề ngạc nhiên chút nào với thái độ này, cô ta đã sớm nhìn thấu Trần Kiệt, người này đang vượt quá giới hạn của mình, đồng thời sau khi phát hiện Diệp Thanh Mị không bằng lòng tha thứ cho anh ta thì đã bộc lộ bộ mặt chân thật. Bá chiếm toàn bộ số tiền hai người tích trữ nhiều năm thế cho riêng mình, còn đuổi tận giết tuyệt Diệp Thanh Mị. Người thế này sao có thể có tình cảm với cô ta cho được? Thái độ trước đó cũng chỉ là anh ta làm bộ mà thôi.

"Trần Kiệt, mày thế này thật khiến cho tao cảm thấy buồn nôn, tao đã sớm không thích mày nữa, ngay khi mày lăn lộn trên giường cưới của chúng ta với những người phụ nữ khác, tao đã không thích mày nữa."

"Sau này mày đừng xuất hiện ở trước mặt tao, tao không giải quyết được mày thì Trân Trân có thể giải quyết được mày. Sự lợi hại của em ấy có lẽ mày cũng đã thấy được, cô ấy còn là một đại sư, có rất nhiều biện pháp sống không bằng chết, nếu mày còn dây dưa với tao nữa thì cũng đừng trách tao không khách khí với mày!"

Diệp Thanh Mị nói hết lời ngoan độc, cuối cùng sự không cam lòng trong lòng khi Trần Kiệt muốn xé nát quần áo của cô ta đã tan thành mây khói, hiện tại cô ta chỉ có chán ghét đối với Trần Kiệt, không hề có một xíu tình cảm nào. Sau khi nói hết lời ngoan độc, Diệp Thanh Mị đã bảo Bạch Trân Trân thả Trần Kiệt, hiện tại là xã hội pháp trị, Bạch Trân Trân giúp cô ta đánh Trần Kiệt một trận đã là trút giận, không thể vì để lòng cô ta được thoải mái mà để cho Bạch Trân Trân đánh Trần Kiệt tàn phế được đúng không?

Nhưng mà Trần Kiệt lại không biết lòng người tốt, thừa dịp Diệp Thanh Mị đứng dậy đã tóm tóc của cô ta, Diệp Thanh Mị đau tới mức kêu lên một tiếng: "Mày buông ra!"

Bình Luận (0)
Comment