Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 864 - Chương 864:

 Chương 864: Chương 864: Chương 864:

Bốn vách kiệu hoa màu đỏ, bên trên trải đầy hoa văn kỳ lạ, Bạch Trân Trân nhìn một lúc, không nhìn ra hoa văn đó là gì.

Cô cũng không vội, rất nhanh liền thu hồi ánh mắt.

May mà cô phát giác sự khác lạ của Diệp Thanh Mị, kịp thời thay cô ta tới nơi này, nếu không, nếu là Diệp Thanh Mị ở đây, có lẽ đã bị dọa chết khiếp.

Tới đâu an cư ở đó, cô là cô dâu, chung quy phải có một chú rể, Bạch Trân Trân cảm thấy chú rể đó chắc không phải là Trần Kiệt.

Nguyên nhân rất đơn giản, nếu Trần Kiệt thật sự muốn kết hôn với Diệp Thanh Mị, trước đó cũng sẽ không làm ra nhiều chuyện như thế, những chuyện anh ta làm đã hoàn toàn cắt đứt khả năng giữa anh ta và Diệp Thanh Mị trước đây.

Ở thế giới hiện thực, anh ta cũng không kiên định muốn cưới Diệp Thanh Mị, anh ta còn có thể cưới Diệp Thanh Mị ở thế giới kỳ quái này sao?

Nghĩ như vậy, Bạch Trân Trân trùm khăn trùm đầu trở lại.

Nói tới tên kỳ quái đó cũng rất chú trọng, đồ cô đang mặc trên người là áo rồng phượng, trên cánh tay và trên cổ đeo đầy trang sức vàng, những thứ này rất nặng, nếu là thật, bộ trang sức này rất đáng giá.

Người đàn ông keo kiệt sau khi chia tay với Diệp Thanh Mị còn muốn bá chiếm tất cả như Trần Kiệt không hào phóng như vậy...

Trong đầu Bạch Trân Trân có muôn vàn suy nghĩ, ngược lại không cảm thấy sợ hãi.

Kiệu hoa luôn lắc lư đi về trước, Bạch Trân Trân không nhìn thấy tình hình bên ngoài, nhưng hỉ nương đi theo đó rất khéo nói, kiệu lại không cách âm, cho nên Bạch Trân Trân có thể nghe thấy rõ hỉ nương bên ngoài nói những gì.

"Kim lão gia thật hào phóng, tôi chưa từng gặp lão gia nào hào phóng như ông ấy."

"Tân nương này cũng có phúc, theo Kim lão gia, sau này cô ta ăn sung mặc sướng, có phúc hưởng không hết."

"Những tân nương trước đây ai cũng không muốn gả cho Kim lão gia, náo loạn hết lên, cho nên sau khi Kim lão gia cưới về, không yêu thương bao lâu đã bỏ hết."

"Tân nương này thật sự rất khác, đã lâu như vậy rồi, cô ta cũng không khóc không quậy, rõ ràng là muốn sống với Kim lão gia."

Hỉ nương có lẽ đang nói chuyện với người khác, nhưng Bạch Trân Trân chỉ có thể nghe thấy tiếng của hỉ nương, người khác nói gì, cô không nghe rõ.

Nhưng từ trong lời hỉ nương nói, Bạch Trân Trân cũng có thể chấp vá ra được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Người cô sắp sửa gả cho là Kim lão gia, Kim lão gia này từng cưới rất nhiều vợ, nhưng đại khái lần nào cưới vợ cũng không phải do đối phương cam tâm tình nguyện, cho nên hôn nhân của ông ta không hạnh phúc, cuối cùng những người vợ đó đều bị ông ta bỏ.

Bạch Trân Trân chậc một tiếng, không có ấn tượng tốt gì với Kim lão gia chưa từng gặp mặt đó.

Nhìn từ tình hình hiện tại, Kim lão gia đó chắc chắn không phải người, nhưng từ việc ông ta lựa chọn Diệp Thanh Mị làm vợ, vợ ông ta chọn có lẽ đều là người.

Lúc cưới vợ, áo rồng phượng mặc trên người, đầu đội khăn voan đỏ, trang sức vàng đầy người, trông rất coi trọng, nhưng đoán chừng ông ta sử dụng những thứ này tuần hoàn vô hạn.

Cô dâu đối với ông ta mà nói cũng chẳng qua là một món đồ chơi mà thôi, mà những người vợ bị ông ta bỏ lại có thể đi đâu?

Niên đại mà Bạch Trân Trân sống thường sẽ có tiểu thuyết chồng ma vợ ma gì đó xuất hiện, chồng ma đêm đêm sủng, vợ ma nũng nịu kêu gì đó...

Trước đây Bạch Trân Trân cũng đọc rất thích thú, nhưng sau khi xuyên tới thế giới này, Bạch Trân Trân liền biết những thứ đó đều là gạt người.

Mặc kệ là nam quỷ hay nữ quỷ, sau khi chết nên vào địa phủ chờ đợi luân hồi, nếu họ không vào địa phủ, nán lại nhân gian, trên người chắc chắn sẽ có oán khí, loại quỷ đó không phải oan hồn cũng là lệ quỷ.

Người trong mắt yêu ma quỷ quái chính là vật đại bổ, từ tinh khí thần vô hình tới máu thịt xương nhìn thấy được, toàn bộ đều là thức ăn của yêu ma quỷ quái.

Người cùng giống loài còn không thể đảm bảo hắn chính là người tốt, tình yêu giữa người với người còn có thể biến chất, yêu ma quỷ quái không cùng vật chủng này còn có thể yêu tới chết đi sống lại sao?

Khi khoảng cách hai bên quá lớn, an toàn và địa vị của một người đều không có đảm bảo, tất cả đều xây dựng trên lương tri của đối phương.

Người còn chưa chắc có lương tri, còn có thể trông mong thứ khác loài có lương tri?

Bạch Trân Trân chậc một tiếng, tiếp tục nghe hỉ nương bên ngoài phân bua, bây giờ cô cũng nhìn thấu rồi, hỉ nương đó nói những lời này đều là nói cho cô nghe.

Đoán chừng là muốn tẩy não cô, khiến cô cảm thấy Kim lão gia chưa từng gặp mặt đó thật sự là một lựa chọn tốt.

Bạch Trân Trân chậc một tiếng, tiếp tục nghe hỉ nương bên ngoài ở đó chém gió, nhưng dựa vào việc đối phương nhốt cô vào trong một cái kiệu hoa vuông vức như quan tài như vậy, Bạch Trân Trân không thể tin người đó là người tốt.

Người tốt nào lại nhốt cô dâu vào trong quan tài?

Người tốt nào chưa từng gặp mặt, chưa từng hẹn hò, không sính lễ dạm ngõ đã muốn cưới người về nhà?

Có thể tin đối phương là chồng ma có thể đêm đêm sủng chiều mình, bộ não này cũng hết thuốc chữa rồi.

Bình Luận (0)
Comment