Cuối cùng Vạn Chí Cường đã thuyết phục được Cổ Anh Hùng, đối phương nhẹ gật đầu, nghiêm túc nói: "Anh Cường, anh nói không sai, vậy chúng ta đi vào xem thử."
Nói xong, hai người cùng tiến vào văn phòng của Chu Hưng Phong.
Cửa phòng làm việc không khóa, sau khi hai người đẩy cửa đi vào liền nhìn thấy Chu Hưng Phong đang cầm một tấm hình và hôn, ông ta hôn bức hình như si như say, hoàn toàn không nghe thấy tiếng cửa phòng làm việc bị mở ra.
Vạn Chí Cường và Cổ Anh Hùng: "..."
Không phải chứ, vừa rồi dáng vẻ quái đản lúc ở bên ngoài của Chu Hưng Phong tựa như là gặp phải đại sự sập trời gì đó, kết quả hiện tại thế mà trốn ở trong văn phòng hôn bức hình?
Hồi đó ông ta không có tật xấu này mà.
Hai người Vạn Chí Cường và Cổ Anh Hùng chỉ cảm thấy vô cùng xấu hổ.
"À ừm... anh Phong, xin lỗi, quấy rầy anh rồi."
"Anh Phong, anh tiếp tục, chúng em đi trước."
Người ta đang hôn bức hình, phải nói là như si như cuồng, vô cùng say mê, bọn họ tiến vào đã quấy rầy ông ta.
Hai người vội vàng nói xin lỗi, sau đó lại cùng nhau ra khỏi văn phòng Chu Hưng Phong.
Sau khi đóng lại cửa phòng làm việc, nghĩ đến hiểu lầm tai hại ban nãy, Vạn Chí Cường ho khan một tiếng, vẻ lúng túng trên mặt có làm sao cũng không che giấu được.
"À ừm, hiểu lầm, đều là hiểu lầm, hay là chúng ta trở về?"
Anh ta còn tưởng rằng Chu Hưng Phong đã gặp phải chuyện gì, kết quả rầu rĩ hồi lâu là người ta muốn về văn phòng hôn bức ảnh, thật là sơ ý rồi.
Vạn Chí Cường nghĩ vậy, vươn tay vỗ vỗ bả vai của Cổ Anh Hùng: "Cũng may có cậu, nếu không có cậu theo tôi đi vào chung, chắc tôi sẽ mất luôn mặt mũi."
Có lẽ là cảm thấy mất mặt, sau khi nói xong lời này Vạn Chí Cường bèn chuẩn bị trở về, kết quả vừa bước một chân ra đã bị Cổ Anh Hùng gọi lại.
"Anh Cường, anh có cảm thấy trông anh Phong có gì sai sai hay không?"
Vạn Chí Cường thu bước chân lại, vẻ mặt tràn đầy nghi hoặc nhìn về phía Cổ Anh Hùng: "Anh ấy có gì sai sai?"
Nói xong, Vạn Chí Cường gãi đầu một cái: "Nếu nói sai sai, đúng là anh ấy có sai, làm gì có ai ôm tấm hình hôn như si như say, quên cả bản thân?"
Trước đó không có phát hiện Chu Hưng Phong có đam mê này, ông ta có đam mê quái đản này từ bao giờ thế?
Cổ Anh Hùng: "..."
Cậu ta kéo lại suy nghĩ suýt nữa bị Vạn Chí Cường dẫn đi chệch hướng của mình, nghiêm túc nói: "Lúc chúng ta vừa mới đi vào anh Phong không hề có phản ứng gì, khi ra anh ấy cũng không có phản ứng, hơn nữa vừa nãy tôi nhìn, hình như anh ấy còn đang khóc..."
Vạn Chí Cường: "Hôn bức ảnh đến khóc luôn?"
Cổ Anh Hùng nhẹ gật đầu: "Chúng ta nên vào xem thử đi, chưa chừng là anh Phong đã trúng tà."
Bình thường Chu Hưng Phong không phải thế này, bọn họ phải chú ý anh Phong hơn mới được.
Vạn Chí Cường ngẫm nghĩ, gật đầu đồng ý.
"Chúng ta đi vào đi."
Nói xong lời này, hai người cùng tiến vào văn phòng của Chu Hưng Phong, ông ta vẫn đang hôn bức hình, chỉ là nước mắt chảy xuôi từ khóe mắt càng ngày càng nhiều, nếu như nhìn kỹ, sẽ phát hiện biểu cảm trên mặt ông ta rất kỳ lạ.
Vạn Chí Cường và Cổ Anh Hùng liếc nhau một cái, hai người cùng tiến lên, một người ôm bả vai của Chu Hưng Phong, một người lấy tấm hình từ trong tay Chu Hưng Phong ra.
Sau khi Vạn Chí Cường lấy được tấm hình, thuận tay lật lại nhìn thoáng qua, muốn nhìn xem là ai có thể khiến cho Chu Hưng Phong hôn tới mức này.
Song, sau khi anh ta lật ảnh lại mới thấy rõ ràng người trong bức hình.
Vạn Chí Cường lập tức sững sờ tại chỗ.
Trong tấm hình là cô gái trẻ tuổi có khuôn mặt bình thường, đương nhiên, đây không phải trọng điểm, trọng điểm là cô gái trẻ tuổi này là vợ của con trai Chu Hưng Phong, con dâu của ông ta.
Không phải chứ, Chu Hưng Phong ôm ảnh con dâu mình hôn không ngừng trong phòng làm việc, ông ta có tâm tư xấu xa gì với con dâu mình hay sao?
Mặt Vạn Chí Cường đã tái mét rồi, anh ta cầm tấm hình, ngờ vực nhìn về phía Chu Hưng Phong.
Cổ Anh Hùng không thấy người trong tấm hình là ai, nhìn thấy vẻ mặt của Vạn Chí Cường bất thường, cậu ta vội vàng mở miệng hỏi: "Sao đó?"
Vạn Chí Cường vô thức bỏ tấm hình vào trong túi xách của mình.
"Không có gì..."
Anh ta khó khăn nói, ánh mắt lượn vài vòng trên người Chu Hưng Phong.
Vợ của Chu Hưng Phong đi sớm, ông ta chịu muôn vàn đắng cay nuôi lớn con trai, sau đó mua nhà cho con trai, vì con mình, ông ta không còn kết hôn.
Dù là ai cũng sẽ không hoài nghi tình yêu Chu Hưng Phong dành cho con trai của mình, nhưng bây giờ... Ông ta thế mà hôn tấm hình con dâu mình, một mình trốn ở trong văn phòng hôn như si như say, ông ta thế này là muốn làm gì? Chuyện này nếu như bị con của ông ta biết, nhà họ Chu vẫn có thể có cuộc sống an ổn?