Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 965 - Chương 965:

 Chương 965: Chương 965: Chương 965:

Sau khi nói dứt câu, Bạch Trân Trân thừa dịp không đề phòng mà dán lá bùa trong tay lên.

Lâm Yến Bình vô thức muốn né tránh, nhưng những lá bùa đó cứ như có ý thức của bản thân, cùng nhau bay về phía Lâm Yến Bình, dính vào trên người cô ấy.

Ánh hào quang màu vàng bỗng nhiên sáng lên, thân thể Lâm Yến Bình muốn tránh né đã bị dính tại chỗ, bất kể cô ấy giãy giụa như thế nào thì cũng không tránh thoát được.

Lâm Yến Bình: "!!!!!"

Thấy cô ấy đã bị chế trụ, Bạch Trân Trân lại lấy ra một nắm bùa, quăng ra hết, tất cả những lá bùa kia đều dán lên người Lâm Yến Bình, cả người cô ấy bị quấn lại, nhìn thoáng qua giống như là một xác ướp màu vàng. Ánh hào quang màu vàng kim chớp tắt, sức mạnh của những lá bùa lần lần bị tiêu hao hết. Sau khi lá bùa màu vàng mất hết sức mạnh sẽ hóa thành màu xám, rớt xuống từ trên thân thể Lâm Yến Bình.

Bạch Trân Trân dùng bút chu sa chấm vào máu của mình, vẽ bùa trong không khí, cô vẽ một tấm bùa chú mạnh nhất trong khả năng hiện tại mà mình có thể vẽ được. Dùng âm khí của quỷ quái làm lá bùa, hoa văn màu vàng đỏ trên lá bùa liên kết thành Ngũ Lôi Phù cường hãn nhất. Ánh hào quang màu vàng đỏ sáng lên, Bạch Trân Trân đánh lá bùa màu vàng đỏ ra.

Phong vân trong hành lang lầu túc xá lâu đổi màu, giữa không trung ngưng tụ một đám mây sấm màu xám.

"Thái Thượng Ngọc Thanh, Cửu Thiên Lôi Tiêu, Thần Lôi Tru Tà!"

Bạch Trân Trân bấm ngón tay niệm chú, nương theo từng tiếng pháp quyết huyền diệu bị đánh ra ngoài, tia sét chói lọi từ trong tầng mây bổ xuống, bổ vào người Lâm Yến Bình.

Một tia, hai tia, ba tia...

Năm đạo thiên lôi ròng rã đánh vào người Lâm Yến Bình, thân thể của cô ấy run rẩy kịch liệt, bị tia sét to lớn cuối nuối chửng.

Thiên Lôi là sự tồn tại dồi dào dương khí nhất trong đất trời, bị quản chế bởi hoàn cảnh ảnh hưởng, Bạch Trân Trân chỉ có thể triệu hồi năm tia thiên lôi, nhưng dù vậy, năm tia thiên lôi này cũng đủ Lâm Yến Bình no đòn rồi.

Đương nhiên trong túi của Bạch Trân Trân cũng có Cửu Tiêu Lôi Đình Phù, cô được chứng kiến sự khiếp sợ của Cửu Tiêu Lôi Đình Phù, nếu như sử dụng lá phù kia, sợ là Lâm Yến Bình trước mặt sẽ bị đánh cho ngay cả cặn bã cũng không còn. Nhưng mấu chốt của vấn đề ở, Lâm Yến Bình vẫn là một con người, dùng Cửu Tiêu Lôi Đình Phù sẽ đưa tiễn người đi, Bạch Trân Trân cách gần như vậy, có lẽ cũng sẽ bị tác động. Cho nên cô đã lùi lại một bước, dùng Ngũ Lôi Phù.

Mặc dù thiên lôi Ngũ Lôi Phù dẫn đến không mạnh mẽ như Cửu Tiêu Lôi Đình Phù, nhưng cũng đủ để Lâm Yến Bình nhừ đòn rồi.

Sự xuất hiện của thiên lôi phá vỡ sự cân bằng của không gian quỷ quái này, Bạch Trân Trân cảm nhận được mọi thứ chung quanh đã bắt đầu vặn vẹo biến hình, toàn bộ không gian quỷ quái trở nên rất yếu ớt, như thể một giây sau sẽ vỡ vụn.

Bạch Trân Trân không quan tâm thay đổi của cảnh vật chung quanh, chờ đến khi những tia sét tán đi, cô đi về phía Lâm Yến Bình nằm trên mặt đất không nhúc nhích.

Uy lực của thiên lôi rất mạnh, năm tia thiên lôi bổ xuống, dáng vẻ của Lâm Yến Bình trở nên rất thê thảm, quần áo trên người cô ấy rách rưới, để lộ ra da thịt chỗ này xanh một miếng chỗ kia tím một vùng, nếu không biết còn tưởng rằng cô ấy đã gặp phải thứ gì đáng sợ. Lúc này cô ấy không nhúc nhích, nhưng đôi mắt vẫn đang mở, trên gương mặt bẩn thỉu vô cảm, trong đôi mắt đen nhánh phản chiếu bóng hình Bạch Trân Trân rõ ràng.

"Sao cô biết?"

Giọng của Lâm Yến Bình khàn khàn, giọng nói của cô ấy như là móng tay cào bảng đen, bén nhọn và chói tai, khác biệt hoàn toàn với dáng vẻ dịu dàng trước đó.

Mọi thứ chung quanh vẫn đang vặn vẹo biến hình, không gian nội bộ của lầu dạy học xảy ra thay đổi liên tiếp. Còn khu vực nơi hai người kẻ đứng người nằm thì giống như đang được một sức mạnh đặc thù kìm giữ lại, không có xảy ra thay đổi.

Lâm Yến Bình trừng mắt với Bạch Trân Trân, chờ đợi câu trả lời của cô.

Bạch Trân Trân không để cô ấy đợi bao lâu, đã nói thẳng: "Thật ra rất đơn giản, tôi không hiểu rõ Lâm Yến Bình, nhưng tôi hiểu rõ nhân tính."

Thật ra Bạch Trân Trân không quen thân với Lâm Yến Bình, ngoại trừ lúc cô ấy và Chu Mộ Bạch kết hôn mình từng thấy cô ấy một lần thì về sau đã không còn dịp nào gặp nhau. Mặc dù không thể nói hai người là người xa lạ, nhưng cũng không kém chút nào.

Bạch Trân Trân không hiểu rõ Lâm Yến Bình, có điều thông qua những tấm hình Chu Hưng Phong chụp, từ trong miệng đối phương, cô đã có phần hiểu tà ma trong thân thể Lâm Yến Bình như thế nào.

Tà ma kia rất am hiểu diễn kịch, đồng thời tâm cơ thâm sâu, một bụng âm mưu quỷ kế.

Có lẽ Chu Hưng Phong có một ít tâm tư không nên có với Lâm Yến Bình thực thụ, nhưng chính ông ta cũng vô cùng rõ ràng, ý nghĩ thế này là không thể để lộ ra ngoài ánh sáng, là thứ không được tồn tại trên đời, ông ta không nên và cũng không thể có tâm tư như vậy. Thế nhưng tà ma chiếm cứ thân xác của Lâm Yến Bình đã phát hiện điểm này, sau đó lợi dụng Chu Hưng Phong, dẫn dắt đối phương đi về phía vực sâu từng bước một.

Bình Luận (0)
Comment