Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi

Chương 529

"Thầy Phong, hôm qua anh muốn xin giờ âm nhạc của tôi ở lớp ba lăm và lớp ba sáu phải không? Hôm nay thầy Chu cũng hỏi xin, tôi vẫn chưa đồng ý với anh ta, đến hỏi lại anh cho chắc đã." Thầy Chu và Phong Liên Thành là đồng nghiệp, một người là giáo viên ngữ văn, một người là giáo viên toán học.

Đúng thật là hôm qua Phong Liên Thành đã nói với Tiểu Phạm, muốn xin giờ âm nhạc của cô ta để cho học sinh ôn tập, bây giờ nghe Tiểu Phạm nói thế, anh ta vội nói: "Đúng vậy, đúng vậy. Cảm ơn Tiểu Phạm nhé."

Giáo viên Tiểu Phạm vuốt mái tóc mềm mại: "Đều là đồng nghiệp cả mà, khách sáo làm gì."

Ngoài miệng Tiểu Phạm nói vậy, nhưng thi thoảng cô ta lại nhìn Phong Liên Thành ánh mắt vừa thẹn thùng vừa xấu hổ.

Phong Liên Thành rất tuấn tú, tuy rằng đã hơn ba mươi tuổi, nhưng dáng dấp vẫn được giữ gìn một cách hoàn mĩ.

Hằng năm anh ta đều mặc áo sơ mi trắng, quần tây, giơ tay nhấc chân đều có khí chất thuần thục của đàn ông.

Tiểu Phạm vừa tròn hai mươi tuổi, cô ta từ nhỏ đã thích những người đàn ông thành thục như thế này, vì thế ngay từ khi vừa chuyển đến trường này, cô ta đã mê đắm Phong Liên Thành.

Trước kia Phong Liên Thành vẫn chưa ly hôn, cho dù Tiểu Phạm thích Phong Liên Thành cũng không dám quá lộ liễu, sợ làm trò cười cho người khác. Nhưng bây giờ chuyện Phong Liên Thành và vợ ly hôn đã đồn đãi khắp trưởng rồi.

Tiểu Phạm có tính cứ nhìn trúng thứ gì là sẽ chủ động giành lấy, với người cũng giống thế.

Ai có thể từ chối sự theo đuổi của một cô gái xinh đẹp cơ chứ, dù sao thì Phong Liên Thành không làm được.

Tiểu Phạm chủ động bắt chuyện, anh ta vô cùng phối hợp tiếp tục trò chuyện theo đề tài mà Tiểu Phạm đưa ra, họ đang bàn luận về học sinh của hai lớp, trò chuyện vô cùng vui vẻ.

Đang nói dở thì lại gặp mấy giáo viên cũng đồng thời dạy hai lớp kia, vì thế đoàn người nói đến khí thế ngất trời. Chờ đến khi tất cả mọi người ăn xong rồi rời đi, Phong Liên Thành mới rửa sạch bát đũa rồi đi về ký túc xá mà trường học phân cho anh ta.

Vừa vào kí túc xá không được bao lâu thì giáo viên thể dục - thầy Tưởng đến tìm.

"Lão Phong, ngày nào cậu cũng về nhà, thế có nhìn thấy quầy đồ ăn vặt của vợ trước cậu không? Nói thật lòng thì đồ ăn vặt kia cũng không tệ." Thầy Tưởng nói, có chút hâm mộ Phong Liên Thành.

Vợ anh ta cũng biết nấu cơm, nhưng muốn vợ anh ta nấu ăn ngon thì là chuyện quá khó khăn, trình độ cũng chỉ giới hạn ở chỗ đảm bảo no bụng thôi.

Vừa dứt lời, thầy Tưởng đã nhớ đến tin đồn Phong Liên Thành và vợ đã ly hôn, tự biết bản thân lỡ lời, vẻ hâm mộ trên mặt thầy Tưởng cũng trở thành ngượng ngập.

Phong Liên Thành cười khổ: "Cơm cô ấy nấu quả thật rất ngon."

Thanh danh của Phong Liên Thành ở trường học vẫn luôn rất tốt, hơn nữa mấy năm gần đây con cái của anh ta lần lượt qua đời, ánh mắt của những giáo viên trong trường mỗi lần nhìn anh ta đều xen lẫn chút đồng tình.

Mà Phong Liên Thành cũng tự mình thừa nhận nguyên nhân Phong Liên Thành và vợ ly hôn là do cả hai ở bên cạnh nhau đều vô cùng đau khổ.

Anh ta nói hai người họ còn có vài đứa bé ngăn cách ở giữa, anh ta và vợ vẫn nên buông tha cho nhau đi thôi.

Bình Luận (0)
Comment