Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi

Chương 568

Nụ cười vờ vịt trên mặt bà Phong trở nên cứng ngắc, không hiểu sao bà ta bỗng nhiên nhớ đến cái ngày mà con dâu cả bị cảnh sát bắt đi, cả người bà ta đều ướt đẫm mồ hôi, vì nín thở nên trông cả người có chút ngây dại.

Bà Phong có chút e ngại, nhưng nhớ đến suy nghĩ trong đầu mình, bà Phong lập tức bình tĩnh lại.

Bà ta nặn ra nụ cười giả tạo, xương gò má bà ta cao ngất, đôi mắt hình tam giác híp lại, trông càng chanh chua hơn.

Bà Phong hít sâu một hơi, áo chế cơn tức giận trong lòng mình. Giống như lời Ngu Thanh Nhàn nói, Phong Liên Thành bị tàn phế rồi, bác sĩ nói cho dù chạy chữa thế nào thì anh ta cũng không thể trở thành đàn ông giống như ngày xưa nữa.

Không chỉ thế, hai d.a.o của Phong Liên Quốc kia cũng khiến cơ thể anh ta bị tổn thương.

Bà ta nói: "Thanh Nhàn à, lời này của con khiến mẹ đau lòng quá đi mất. Trước kia mẹ cũng đâu có biết con bé Trương Hội Trân lại độc ác nhường ấy cơ chứ, ai biết đâu nó giở trò. Con thử đặt mình vào vị trí của mẹ mà xem, nếu con là mẹ, chắc chắn con cũng sẽ đưa ra lựa chọn giống mẹ vậy. Người ta nói một ngày vợ chồng trăm năm ân nghĩa mà, con và Liên Thành cũng là vợ chồng vài năm liền mà, đúng không?"

"Vợ chồng chỉ có người đầu là tốt nhất, nếu con tái giá, nói không chừng chồng con còn kém xa Liên Thành ấy chứ. Con nói đúng không?" Bà Phong dẫn dắt từng bước một.

Nói đến sự bức ép ngày đó, bà Phong cũng vẫn không cảm thấy bà ta làm sai. Dưới tình huống lúc ấy, bà ta cũng chỉ vì lợi ích của cả hai người nên mới buộc Phong Liên Thành ly hôn thôi mà.

Ngu Thanh Nhàn bị lời nói của bà ta khiến cho ghê tởm c.h.ế.t đi được, cô cố kiềm chế nói: "Bà cũng già rồi, không phải bà và cha của Phong Liên Thành cũng là mối duyên đầu ư? Ông ta c.h.ế.t rồi, sao bà không nhanh đuổi theo đi thôi?"

"Nhanh cút cho tôi." Ngu Thanh Nhàn nói xong thì phất cây chổi trong tay về phía bà ta.

Bà Phong không ngờ cô sẽ ra tay thật, sợ hãi trốn sang bên cạnh.

Nhưng sao Ngu Thanh Nhàn có thể để bà ta né tránh cho được, cô đưa tay sang bên, cái chổi rắn chắc đánh trúng cánh tay của bà ta.

Bà Phong bị đánh đau đến độ hít một ngụm khí lạnh, Miêu Hạ Thu vốn đang ở phía sau bếp nấu cơm lúc này cũng đi đến, những câu sau này của Bà Phòng, bà nghe hết cả, đã sớm tức c.h.ế.t rồi.

Bà cầm cái xẻng nấu ăn đánh về phía bà Phong: " Tôi còn chưa đến tìm bà, bà đã tự mò đến rồi đấy cơ à? Đồ quả phụ nhà bà, bà muốn làm chuyện thất đức thì cút về nhà bà mà làm. Nhanh chút đi cho bà đây."

Bà Phong bị đánh một đường thẳng ra bên ngoài, động tĩnh của hai người kéo nhiều người đến xem náo nhiệt.

Chuyện nhà họ Phong gần đây vẫn luôn là đề tài mà người trấn trên bàn tán lên xuống, nhà họ Phong và nhà họ Lạc đều đang nằm trên đầu sóng ngọn gió, thấy hai nhà này lại gây ra ầm ĩ lớn như thế, mọi người đều chạy ra hóng hớt.

Số lần bà Phong bị người ta xem thường gần đây còn nhiều hơn nửa đời trước cộng lại khiến bà ta không thể chịu đựng nổi, bà ta ôm nửa bên mặt bị Miêu Hạ Thu tát, xám xịt rời đi.

Bình Luận (0)
Comment