Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi

Chương 581

Có giành quyền nuôi dưỡng Tiêu Kiến Đào hay không, Lạc Tân Vũ cũng không thèm quan tâm.

Đứa bé này từ khi sinh ra đến nay vẫn do mẹ chồng cô ta chăm sóc, đếm khi đứa bé được hai tuổi thì mẹ chồng quay về nông thôn, đứa bé này cũng được đưa đến nhà họ Lạc nhờ Miêu Hạ Thu chăm sóc giúp, đợi đến khi thằng bé lớn đi nhà trẻ, cô ta mới đón về.

Đứa bé này không được yêu thích cho lắm, còn khá ít nói, không biết nói những lời xuôi tai với Lạc Tân Vũ, thế nên Lạc Tân Vũ thật ra cũng không thích nó cho lắm.

Nhưng cho dù không thích thì dù sao thằng bé cũng vẫn là con trai của cô ta, Lạc Tân Vũ tất nhiên cũng không muốn Tiêu Cương dẫn Tiêu Kiến Đào đi, dù sao nếu Tiêu Kiến Đào mà bị dẫn Tiêu Cương dẫn đi rồi, cô ta và Tiêu Cương sẽ không có đường vãn hồi được nữa.

Lạc Tân Vũ náo loạn với Tiêu Cương suốt một ngày một đêm, mãi đến khi trời sáng mới chợp mắt, sau khi tỉnh ngủ lại tiếp tục gây sự với Tiêu Cương thêm một trận nữa rồi mới tức giận đi về nhà mẹ đẻ.

Trương Giai Giai và Lạc Tân Vũ vẫn luôn duy trì mối quan hệ bằng mặt không bằng lòng.

Làm gì có người chị dâu nào thích một cô em chồng suốt ngày châm ngòi tình cảm của mẹ chồng và chồng với mình đâu cơ chứ.

Trương Giai Giai không đuổi đánh Lạc Tân Vũ ra ngoài đã được coi là một người chị dâu rộng lượng rồi đấy.

Lạc Tân Vũ vừa nhìn thấy Miêu Hạ Thu thì lại bắt đầu khóc, Miêu Hạ Thu nhìn nước mắt của Lạc Tân Vũ mà đầu đau đớn từng cơn, vất vả lắm mới trấn an được Lạc Tân Vũ, sau khi ăn cơm chiều xong Lạc Tân Vũ lại về nhà.

Ở ngã rẽ chỗ đầu đường, Lạc Tân Vũ gặp được Phong Liên Thành với sắc mặt tái nhợt.

Nằm viện lâu như vậy, Phong Liên Thành còn gầy hơn so với trước đây, anh ta chỉ đứng ở đó, mặc một bộ quần áo trắng, mặt không đổi sắc nhìn cô ta.

Chỉ cần liếc mắt một cái, đã khiến cho Lạc Tân Vũ nhớ lại mùa hè lúc còn trẻ.

Cô ta như được trở về lúc con đi học, nhìn thấy Phong Liên Thành cũng đứng ở cửa nhà cô ta như thế này.

Anh ta một thân thẳng tắp, giống như một gốc cây trúc xanh, khiến cho mùa hè của cô ta nhiều thêm một màu xanh biếc. Một màu xanh biếc đó, khiến cho Lạc Tân Vũ nhớ tận mười năm trời.

Phong Liên Thành có nhân tình, con của chị gái cô ta liên tục bị nhân tình của anh ta hại chết, khiến Lạc Tân Vũ tức giận.

Cô ta nổi giận đùng đùng đi đến bệnh viện, lòng vốn tràn đầy lửa giận, đến khi nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt đang nằm trên giường bệnh của anh ta, lửa giận cứ thế tan biến hết.

Lạc Tân Vũ đồng ý cho bà Phong mượn tiền dưới sự cầu xin thảm thiết của bà ta. Cô ta cũng nghe được từ miệng bác sĩ, nói về sau Phong Liên Thành không làm đàn ông được nữa.

Lạc Tân Vũ cũng không muốn có gì với Phong Liên Thành cả, cô ta chỉ muốn giúp Phong Liên Thành một chút, rồi sau đó an phận sống tốt với Tiêu Cương là được.

Lạc Tân Vũ cho dù có nằm mơ cũng không ngờ rằng Tiêu Cương lại phản ứng lớn đến thế.

Bước chân của Lạc Tân Vũ chậm lại, Phong Liên Thành cười cười với Lạc Tân Vũ: "Tân Vũ, anh nghe mẹ anh nói, ít nhiều cũng nhờ có số tiền mà em cho mượn, nếu không, không biết bây giờ anh đã thành cái dáng vẻ gì nữa."

Bình Luận (0)
Comment