Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi

Chương 736

Trong lòng của Triệu Ái Dân, Bạch Thanh Nhàn đã thành vợ của anh ta.

Vương Quỳnh Phương lại nhìn Bạch Thư Đình và Lâm Mẫn, nhàn nhạt nói: "Đây là điều kiện của tôi, hai người tự ngẫm lại đi."

Hai mẹ con họ ra về.

Họ vừa ra khỏi cửa không bao lâu, Bạch Thư Đình đột nhiên đứng dậy, hất chiếc cốc sứ trên bàn trước mặt xuống đất, hai mắt đỏ ngầu nhìn Ngu Thanh Nhàn:

"Mày đúng là làm cho cả nhà hổ thẹn, từ hôm nay trở đi, mày đừng nghĩ bước ra khỏi cửa nửa bước."

Ông ta lại nhìn sang Lâm Mẫn: "Còn bà, đừng mong cầu xin cho nó, đây là nó tự làm tự chịu."

Trong mắt Bạch Thư Đình, mặc dù Lâm Mẫn hơi bạc đãi với con gái mình, nhưng ngón tay còn có dài có ngắn, bốn đứa trẻ trong nhà đều dựa vào tiền lương của ông ta nuôi sống.

Lâm Mẫn đối xử khác nhau với một trong số họ là điều bình thường, chớ đừng nói đến việc Lâm Mẫn bạc đãi con gái mình, nhưng vẫn ăn chung đồ ăn với con gái mình.

Bạch Thư Đình không xem đó là vấn đề lớn, cũng đâu thể để Bạch Bảo Châu chịu thiệt thòi?

Nếu thực sự để Bạch Bảo Châu chịu thiệt, mọi người sẽ nghĩ thế nào về ông ta? Sao ông ta còn làm phó giám đốc xưởng được, sao ông ta có thể thăng tiến được?

Hơn nữa, đứa nhỏ Bảo Châu này quả thực tốt tính, dịu dàng hiểu chuyện, thông minh nhu thuận, ai gặp cũng thích.

So với Bạch Thanh Nhàn, tính tình cô nóng nảy nhưng nhu nhược, trong viện nhiều trẻ con như vậy, tuy nhiên chẳng có ai làm bạn với cô.

Có đôi lúc Bạch Thư Đình tiếc nuối vì sao Bạch Bảo Châu không phải là con gái ruột của ông ta.

Vẻ mặt Lâm Mẫn khó xử: "Chuyện này nói ra cũng không phải lỗi của Thanh Nhàn, không biết tên đáng c.h.ế.t nào lại khóa cửa nhà kho nữa! Nếu để tôi biết được, tôi nhất định sẽ băm hắn ra!"

Càng về cuối, giọng điệu của Lâm Mẫn càng trở nên hung ác. Nét diễn xuất này của bà ta, nếu không biết rõ nội tình của nhà họ Bạch, còn tưởng rằng bà ta là mẹ ruột của nguyên thân.

Bạch Hồng Vận ngồi một lúc lâu, đã sớm mất hết kiên nhẫn, anh ta đứng dậy và nói: "Được rồi, con sẽ đi điều tra chuyện này. Hôm nay là tiệc chiêu đãi Thanh Phong tốt nghiệp trở về, con phải đi một chuyến, Hồng Huy, em có đi không?”

Bạch Hồng Huy cầm lấy chìa khóa trên bàn trà: "Đi, sao có thể không đi được, dù sao cũng cùng nhau lớn lên mà."

Hai anh em sóng vai đi ra ngoài, lúc sắp đến cổng, Bạch Hồng Huy quay người hỏi: "Bảo Châu, em có đi không?"

Bạch Bảo Châu thận trọng nhìn sang Ngu Thanh Nhàn, lại nhìn anh em nhà họ Bạch đang đợi cô ta, cắn môi: "Đi ạ. Chị ơi, em đi đây."

Nói xong, Bạch Bảo Châu tràn ngập vẻ áy náy nhìn Ngu Thanh Nhàn một chút, rồi bước mấy bước nhỏ chạy đi, từ đầu đến cuối chưa từng hỏi Ngu Thanh Nhàn có đi hay không.

Dù lúc này Cố Thanh Phong vẫn đang là vị hôn phu của nguyên thân.

Trong trí nhớ của nguyên thân, từ nhỏ đến lớn, những chuyện tương tự nhiều không kể xiết.

Ngu Thanh Nhàn cụp mắt xuống, lớn lên trong gia đình như vậy, nguyên thân sao có thể không nổi điên, không phát cuồng chứ?

Rõ ràng là cha của cô, anh trai của cô, nhưng lại đứng bên cạnh người khác.

Bạch Thư Đình giận dữ quay về phòng, Lâm Mẫn kiên nhẫn dỗ dành Ngu Thanh Nhàn vài câu rồi đi theo, Ngu Thanh Nhàn cũng về phòng.

Bình Luận (0)
Comment