Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi

Chương 757

"Lúc trước tôi đã cảm thấy kì lạ rồi, người mẹ kế Lâm Mẫn này quá tốt, tốt đến nỗi có chút bất thường."

"Ngoài mặt thì ngọt ngào, trong lòng lại đắng chát ấy mà, chẳng qua là ghen tị bát cơm của người ta. Mấy người cứ nhìn hai anh em Hồng Huy đi, vẫn được bà ta nuôi dưỡng béo tốt đấy thôi. Mẹ ruột cũng chỉ được như thế mà thôi."

"Chắc chắn là chọn quả hồng mềm mà nắn bóp rồi. Dựa theo những gì cô nhóc kia nói hôm nay, nói không chừng cái chuyện phá hỏng thanh danh của Bạch Thanh Nhàn kia là do một tay Lâm Mẫn bày ra để trải đường cho con gái bà ta ấy chứ."

"Có khả năng lắm, thanh danh của Bạch Bảo Châu vẫn luôn tốt mà, so với Bạch Thanh Nhàn thì chẳng khác nào một trên trời một dưới đất cả. Còn nữa, tôi nghe nói, Bạch Bảo Châu và con trai của xưởng trưởng Cố qua lại vô cùng thân thiết, mà tôi nhớ Bạch Thanh Nhàn và con trai của xưởng trưởng Cố đã được đính ước từ bé rồi cơ mà nhỉ?"

"Ôi, cô càng nói tôi lại càng cảm thấy có lý."

Mọi người bàn tán sôi nổi, thanh danh mà Lâm Mẫn cố gắng tạo dựng hai mươi năm ở xưởng gốm sứ, hôm nay cuối cùng cũng mất sạch.

Ở nhiều thời điểm, dư luận có thể hủy hoại một con người, chuyện Lâm Mẫn am hiểu nhất chính là lợi dụng sức mạnh của dư luận, sở dĩ nguyên thân bị phá hủy thanh danh đều do các tin đồn mà bà ta đồn đãi ra ngoài.

Nhiều năm như thế, nguyên thân sống trong hoàn cảnh bị dư luận chỉ trích, trở nên tự ti mẫn cảm, thi thoảng còn dễ xúc động.

Bây giờ, hãy cứ để Lâm Mẫn tự mình nếm thử nỗi khổ của dư luận đi.

Ngu Thanh Nhàn đi về phía nhà họ Bạch, vừa vào cửa đã có đồ bay về phía cô, Ngu Thanh Nhàn bước sang bên cạnh một bước, thành công tránh được.

Bạch Thư Đình đứng bên cạnh sô pha thở hổn hển: "Mày cầm đồ của mày cút nhanh cho tao, từ hôm nay trở đi mày đừng bước vào cửa nhà họ Bạch của tao thêm một bước nào nữa."

Ngu Thanh Nhàn cầm lên cái bọc vải nhung tơ màu đỏ mà Bạch Thư Đình dùng làm vũ khí, cô mở ra, nhìn thấy cái vòng tay giống y như đúc cái vòng tay của nguyên thân bị Lâm Mẫn lấy đi năm đó.

"Ông yên tâm, sau này cho dù ông có dùng kiệu tám người khiêng đến đón tôi về, tôi cũng không thèm bước vào cửa nhà họ Bạch của ông nửa bước." Mục đích đã đạt được, Ngu Thanh Nhàn cũng lười phải sớm tối chung đụng với đám người ghê tởm của nhà họ Bạch này.

Cô xoay người rời đi.

Bạch Thư Đình vẫn đang chống nạnh chờ Ngu Thanh Nhàn nhận sai, ông ta đã nghĩ đâu vào đấy rồi, chút nữa cô nhận sai, ông ta tất nhiên sẽ không thể tha thứ cho cô.

Hôm nay chỉ vì cô mà mặt mũi ông ta bị coi như cái rẻ lau nhà, thế nên cô nhất định phải chịu sự trừng phạt, nếu không sao ông ta có thể nuốt trôi cục tức này được.

Nhưng ông ta không ngờ rằng Ngu Thanh Nhàn sẽ bỏ nhà đi.

Ông ta vẫn luôn hiểu rõ con gái mình, ông ta biết rõ Ngu Thanh Nhàn không có bạn bè, mà kí túc xá của xưởng gốm sứ phải xin rồi đợi phê duyệt xong mới được vào ở, không có sự cho phép của ông ta, bộ phận hậu cần sẽ không phê duyệt giường ngủ cho cô.

Nhưng bây giờ Ngu Thanh Nhàn lại rời đi không chút do dự, Bạch Thư Đình sửng sốt một chút rồi cảm thấy vô cùng tức giận.

Ngón tay ông ta đang chỉ vào Ngu Thanh Nhàn phát run, Lâm Mẫn vội chạy đến đỡ ông ta, nước mắt cũng chảy xuống.

Bình Luận (0)
Comment