“Xây miếu?” Khả Nhi không hiểu: “Mời thần tới trấn áp sư tử?”
“Không, là xây miếu cho sư tử.” Tôi nói: “Trấn vật thành tinh đều cần địa điểm, hương khói. Chỉ cần chọn một nơi phong thủy ở bảo địa bãi Sư Tử, xây một ngôi miếu Sư Vương, đẩy sư tử đen vào đó. Nó có địa vị, có thể cùng núi Hắc Hổ tạo ra thế cân bằng, phong thủy cũng cân bằng. như vậy, sư tử không ra khỏi bãi Sư Tử, ác quỷ không chạy đi được, công xưởng có thể sử dụng bình thường, cũng không quấy rầy đến sư tử đen.”
Khả Nhi bừng tỉnh, giơ ngón cái với tôi: “Trâu bò!”
Tôi hít vào một hơi, buông tách xuống: “Chọn địa điểm điểm xây miếu không khó, khó là ở thời gian. Đêm nay đi xem tước tình hình, nhiều nhất một tuần, sư tử sẽ lao ra ngoài. Chúng ta phải tranh thủ thời gian, trong năm ngày xây xong miếu, sau đó dẫn sư tử. Nếu như quá thời gian, miếu xây xong, chỉ sợ cũng không kịp.”
“Dẫn sư tử…” Cô không khỏi lo lắng: “Có phải rất nguy hiểm?”
Tôi bình tĩnh cười: “Phải.”
Cô đau lòng nhìn tôi: “Vậy cậu…”
“Yên tâm đi, không sao đâu.” Tôi cười nói.
Cô thở phào nhẹ nhõm, suy nghĩ một chút: “Nếu đã như vậy, chúng ta tranh thủ thời gian đi.”
Tôi trầm tư trong chốc lát, uống hết cà phê rồi đặt cốc xuống, lấy điện thoại ra gọi cho Lý Xuyên.
“Ngay bây giờ, tới bãi Sư Tử.”
Hơn 2 giờ chiều, chúng tôi tới bãi Sư Tử.
Lúc này chỉ có ba người chúng tôi, hai trợ thủ của Lý Xuyên tôi đều không cho theo.
Tôi bảo phải Khả Nhi lái xe rời khỏi quốc lộ, đi thẳng về hướng Đông Bắc của nhà xưởng. Lái hơn mấy cây số, tôi bảo cô dừng lại trên một mảnh đất phía sau sườn núi.
Tôi mở cửa xe dẫn Khả Nhi đi về phía sườn núi, Lý Xuyên cũng vội vàng theo sau.
Đi tới chỗ cao, tôi xoay người nhìn lại, núi Hắc Hổ khí thế hung hăng xông thẳng tới nơi này.
Tôi ngẩng đầu nhìn mặt trời, cẩn thận xác định phương vị, trong lòng đã chắc chắn
Lý Xuyên đi tới bên người tôi thở hổn hển hỏi: “Thiếu gha, chúng ta tới đây làm gì?”
Tôi nhìn anh ta, chỉ vào sườn núi: “Anh về gọi người, xây ở đây một ngôi miếu Sư Vương. Không cần quá lớn, bằng một cái nhà là đủ, nhưng điện thờ nhất định phải lớn, càng lớn càng tốt. Không cần biết anh dùng cách gì, trong năm ngày phải xong. Nếu không nhà xưởng của anh sẽ hoàn toàn bỏ đi.”
Lý Xuyên ngây ngẩn, vội vàng gật đầu: “Được được, thiếu gia! Cậu yên tâm, một lúc nữa tôi sẽ triệu tập toàn bộ người trong công trình tới, trong đêm thiết kế, ngày mai sẽ khởi công.”
“Chuyện đất cát, cậu nói chuyện với trưởng trấn, dù sao quan hệ của các người cũng tốt.” Tôi chỉ vào núi Hắc Hổ: “Nhớ, cửa miếu nhất định phải hướng về phía núi Hắc Hổ.”
Anh ta nhìn về hướng núi Hắc Hổ, gật gật đầu: “Được!”
“Sân có thể từ từ xây, xây điện chính trước.” Tôi nói: “Trong đêm nay anh bố trí chuyện này, sáng mai đi chọn sư tử với tôi.”
“Chọn sư tử?” Anh ta suy nghĩ: “Thiếu gia, cần sư tử như thế nào?”
“Bây giờ chưa thể nói, ngày mai đi xem, loại nào thích hợp thì dùng loại đó.” Tôi nhìn đồng hồ: “Hơn ba giờ rồi, chúng tôi về khách sạn, anh đi bố trí đi.”
“Được!” Anh ta gật đầu.
Tôi nhìn Khả Nhi: “Đi thôi.”
“Ừ.” Khả Nhi nhìn Lý Xuyên, đi theo sau lưng tôi, xuống khỏi sườn núi.
Lý Xuyên nhìn xung quanh, ghi nhớ vị trí, hít một hơi thật sâu rồi theo sau.
Chuyện xây miếu cơ bản đã bố trí xong.
Việc tiếp theo, phải xem Lý Xuyên rồi.
Tối hôm đó, Lý Xuyên bận rộn suốt, hai giờ đêm gọi điện cho tôi.
“Thiếu gia, tôi nghiên cứu với nhóm công trình rồi.” Anh ta lo lắng nói: “Nếu như dựa vào cách xây miếu thông thường, thời gian căn bản không kịp, vẽ thiết kế, đặt mua cửa sổ, sơn mài đều có thứ tự, dù cho nhanh cũng phải 1 tháng. Cậu xem thế này được không, chúng ta làm móng trước, sau đó dùng thép xây một cái miếu tạm, đặt sư tử vào trong. Sau đó dùng thép cấu trúc xây đại điện bên ngoài, như vậy được không?”
“Được.” Tôi nói: “Xây miếu trước, những thứ khác có thể từ từ bổ sung.”
Lý Xuyên thở phào nhẹ nhõm: “Quá tốt rồi! Vậy tôi sẽ quyết như vậy. Quấy rầy cậu nghỉ ngơi rồi, cậu ngủ tiếp đi, giờ tôi sẽ sắp xếp đội xây dựng, đi cả đêm đến bãi Sư Tử!”
“Được!” Tôi tắt máy, đặt điện thoại xuống.
Khả Nhi vẫn một mực nghe chúng tôi nói chuyện, thấy tôi nói xong, cô bò dậy: “Lý Xuyên nói gì? Không phải muốn ăn bớt nguyên liệu đấy chứ?”
“Anh ta nói xây như miếu bình thường thì không kịp, muốn dùng thép tạo kết cấu một đại điện đơn giản.” Tôi nói: “Chờ đặt sư tử xong sẽ chính thức xây miếu thờ.”
“Có được không?” Khả Nhi lo lắng.
“Chỉ cần đại điện đủ lớn, không thành vấn đề.” Tôi nhìn cô, khẽ cười: “Yên tâm, chuyện này liên quan đến 200 triệu đầu tư vào xưởng sắt theo, anh ta không dám coi nhẹ đâu.”
Khả Nhi lúc này mới vững tâm, gật đầu: “Ừ, vậy chúng ta ngủ thôi.”
"Được.” Tôi ngáp, tắt đèn, một lần nữa nằm xuống.
Rất nhanh chúng tôi vào giấc ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Lý Xuyên tới, hai mắt đỏ bừng, nhìn là biết một đêm không ngủ, anh ta mang bản vẽ đến cho tôi xem, nói là đội công trình thức vẽ ra.
“Thiếu gia cậu xem, đây là điện chính, đây là sân, chỗ này chúng tôi định lập bia, bên này giữ không gian sau này dùng để dựng đại điện, chuông cổ cũng đặt vào, tôi cũng sẽ mời vài lão đạo đến miếu ở, để bọn họ ngày ngày thắp hương cho Sư vương gia.”
“Sư vương gia?” Khả Nhi thâm sâu cười: “Anh biết sư tử kia là cái gì không?”
Lý Xuyên cười: “Thiếu gia gọi là miếu Sư Vương, vậy đó đương nhiên là Sư vương gia rồi, nói thế trong lòng cũng yên tâm. Chỉ cần Sư vương gia phù hộ tôi xây công xưởng bình yên thuận lợi, tôi cúng ông ta cái gì cũng được.”
Khả Nhi hết ý kiến, quay đầu nhìn tôi.
“Phía dưới khu xưởng hơn 40 thước chôn một con Minh Sư hơn 600 năm.” Tôi nhìn bản vẽ nói: “Tôi để anh xây miếu này, là vì nó thành tinh, muốn chui ra. Một khi nó thoát ra, chẳng những khu xưởng này đi đời, người dân trấn Vạn Sơn cũng gặp họa.”
Tôi nhìn anh ta: “Chuyện xây miếu có ý nghĩa trọng đại, là chuyện tu nhân tích đức, anh nhất định phải hết lòng, hiểu không?”
Lý Xuyên sửng sốt hồi lâu, ho khan: “Tôi… hiểu rồi!”