Tôi chỉ vào bản vẽ: “Sân có thể làm lớn hơn một chút, bên này thêm ba thiền điện, mang cả Thần Tài, Tống Tử Nương Nương, Dược Vương Gia, Văn Khúc Tinh, Nguyệt Lão và Thần Mưa cùng thờ cúng, như vậy miếu Sư Vương sẽ có hương hỏa. đến lúc đó anh mở cửa, mời một đạo sĩ đến chủ trì đại điển khai quang, cho thần tượng khai quang, phải thật long trọng, tốt nhất là khiến trăm dặm quay đây mọi người đều biết. Nhưng có một chuyện anh phải nhớ kỹ, sư tử trong điện tuyệt đối không được để lão đạo khai quang, nếu không sẽ xảy ra chuyện.”
Anh ta dùng sức gật đầu: “Cậu yên tâm, tôi nhớ rồi!”
“Tại sao phải làm rầm rộ như vậy?” Khả Nhi không nhịn được hỏi.
“Dân chúng sẽ không tới lạy Sư vương gia, nhưng bọn họ sẽ tới cầu con, xin thuốc, cầu tài, cầu công danh, nhân duyên hoặc xin mưa thuận gió hòa.” Tôi giải thích: “Những người này vào thiền điện thắp hương, sẽ tiện tay thắp cho chủ điện. Cứ như vậy, Sư vương sẽ có hương khói lâu dài, sư tử đen cũng sẽ vững vàng tại trấn này.”
“Hóa ra là như vậy…” Khả Nhi bừng tỉnh, khâm phục nhìn tôi: “Thiếu gia thật thông minh!”
Tôi bình tĩnh cười một tiếng, quay lại dặn Lý Xuyên: “Nhớ là Thần Mưa, không phải Long Vương, tượng thần Long Vương không thể đi vào miếu Sư Vương, anh phải nói rõ với lão đạo.”
“Lúc đó tôi sẽ mời cậu tới!” Lý Xuyên nói.
“Không được.” Tôi lắc đầu: “Tôi là thầy phong thủy, chuyện sau khi xây miếu xong tức là hết, tôi không còn liên quan nữa. Nếu như sau này tôi có tới, cũng chỉ là tới thăm, không phải tới làm việc, cho nên những việc này phải do anh làm.”
Lý Xuyên gật đầu: “Được, tôi nhớ rồi, thiếu gia!”
Tôi thu hồi bản vẽ: “Đi, đi chọn sư tử!”
Hai người cũng đứng lên: “Được!”
Không cần tới nơi khác chọn sư tử, trong huyện thành có chợ bán vật liệu, Lý Xuyên nói ở đó có bán sư tử, chất liệu nào cũng có.
Chúng tôi rời khách sạn tới chợ vật liệu, vào cửa hàng vật liệu lớn nhất. Chủ cửa hàng này là một cô gái trẻ tuổi, tên Trần Giai Âm.
Lý Xuyên giới thiệu với chúng tôi, nói cô ấy là con gái của Trần Tam Phú trấn Vạn Sơn. Tôi và Khả Nhi nhìn nhau, hóa ra là em vợ.
Chuyện liên quan đến Trần Lệ, Lý Xuyên vẫn không đề cập với chúng tôi, chúng tôi cũng không hỏi. Dù sao cũng không liên quan đến việc đang làm, cứ mơ hồ cũng tốt.
Trần Giai Âm có dáng rất đẹp, vóc người không cao, thân thể thướt tha, là người đẹp phương Nam điển hình.
Nói chuyện một lúc, cô ta dẫn chúng tôi tới kho hàng, mở cửa cho chúng tôi vào chọn.
Tôi nhìn một lúc, nơi này có không ít sử tử, đồng đá gỗ gì đó đều có, hình dáng khác nhau, chất lượng thượng thừa.
“Thiếu gia, cậu xem cái nào phù hợp? Tôi sẽ lấy cái đó!” Lý Xuyên nói.
Tôi không lên tiếng, đứng giữa bầy sư tử, nhìn cẩn thận.
Xét về chất lượng, sư tử đồng hay đá đều được, chủ yếu là hình dạng, phải đủ uy mãnh, sát khí nặng mới được.
Tôi nhìn mười mấy con, đều không hài lòng cho lắm, bất đắc dĩ lắc đầu.
Lý Xuyên nhìn tôi, vội vàng nói: “Sao thế? Cũng không được?”
“Còn nữa không?” Tôi hỏi Trần Giai Âm.
Trần Giai Âm sửng sốt: “A… hàng tích trữ của chúng tôi đều ở đây, cậu cũng biết đấy, sư tử không thể tồn quá nhiều, có người muốn mua tôi sẽ đặt hàng ở nhà máy.”
Tôi nhìn Lý Xuyên: “Đi nhà khác xem xem.”
Lý Xuyên gật đầu: “Được!”
“Đừng mà anh rể!” Trần Giai Âm bật thốt: “Anh nói muốn lấy hàng, chỗ em có đủ nhất rồi, anh đi nhà khác cũng không có nhiều như vậy đâu!”
Lý Xuyên vội nháy mắt với cô ta: “Cô gọi cái gì thế? Đừng nói nhảm.”
Trần Giai Âm lúc này mới ý thức được là mình lỡ lời, vội đổi giọng: “Thật xin lỗi giám đốc Lý, ý tôi là hàng ở đây là đầy đủ nhất, thiếu gia, cậu xem thêm chút nữa, xem thêm…”
Cái này chẳng lừa được ai, nhìn cũng biết Lý Xuyên đã dặn trước, Trần Giai Âm không được nói ra quan hệ của bọn họ, trong lòng chúng tôi hiểu rõ.
Tôi và Khả Nhi làm như không nghe thấy, quay đầu xem sư tử.
“Thật sự không thích hợp.” Tôi nhìn Lý Xuyên: “Đi nhà khác xem thử đi.”
“Được!” Lý Xuyên nói.
“Aizz giám đốc Lý…” Trần Giai Âm vẫn còn muốn lôi kéo anh ta.
Lý Xuyên trừng cô ta, cô ta vừa nhìn, không dám nói tiếp nữa.
Chúng tôi tới một nhà khác, tiếp chúng tôi là một ông chú hơn 50 tuổi.
Ông chú rất nhiệt tình, dẫn chúng tôi xem kho hàng, cũng để chúng tôi tự nhiên chọn.
Tôi nhìn kỹ, lại bất đắc dĩ lắc đầu, vẫn không có con nào thích hợp.
“Vẫn không có?” Lý Xuyên hỏi.
“Không có.” Tôi nhàn nhạt nói: “Những con sư tử này, khí thế không đủ.”
“Cũng không có thứ tốt hơn.” Lý Xuyên bất đắc dĩ nói: “Hay là, chúng ta tới Hàng Châu xem thử?”
Tôi nghĩ ngợi, hỏi ông chú: “Chú này, ở đây có nhà máy đá nào không? Hoặc nhà máy có thể tạc tượng sư tử?”
“Ở đây không có, có điều bên huyện Lâm có.” Ông chú nói: “Sang Tây Nam, tầm hơn trăm cây số có một nơi là trấn Thiên Sơn, ở đó có nhà máy đá, sư tử của tôi đều được đặt ở đó.”
“Trấn Thiên Sơn?” Tôi bảo Khả Nhi: “Tra thử xem.”
Khả Nhi lấy điện thoại ra, rất nhanh đã có thông tin.
“Thiếu gia cậu xem, ở đó có nhà máy đá Thiên Long, ngay tại trấn Thiên Sơn.” Cô nói.
“Nhà máy đá Thiên Long?” Tôi giật mình: “Đi, đi xem thử!”
Chúng tôi ra khỏi chợ, mở cửa lên xe, rời khỏi huyện, lên xa lộ chạy thẳng đến trấn Thiên Sơn.
Cái tên nhà máy đá Thiên Long này bản thân đã rất phù hợp, bởi vì sư tử mặc dù hình sư nhưng thật ra là rồng, ngoại ứng nói cho tôi biết sư tử chúng tôi cần ắt hẳn phải ở trấn Thiên Sơn, chính là ở trong nhà máy Thiên An Long Thạch Tài đó.
Hơn 2 giờ chiều, chúng tôi ra khỏi đường cao tốc, lại đi thêm nửa giờ tới trấn Thiên Sơn, tìm được nhà máy đá Thiên Long
Vừa tới nơi, chúng tôi liền phát hiện bầu không khí có chút không đúng, bên ngoài nhà máy có rất nhiều người bao vây. Chúng tôi mở cửa xuống xe, tìm người hỏi mới biết mới vừa rồi bên trong xảy ra tai nạn, một con sư tử đá vừa được chất lên xe lăn xuống đập bị thương mấy công nhân. Xe cứu thương vừa tới mang người đi, cảnh sát cũng tới, đang khám nghiệm hiện trường.