Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 141 - Chương 141.

Chương 141. - Chương 141. -

“Hóa ra là như vậy…” Cô gật đầu, nhìn tôi: “Cậu nói tiếp đi.”

“Sau khi tới đây, tôi cố tình để Tỏa Linh Mộc vào chậu cây xanh ở Tốn vị Đông Nam, cho nó tích tà khí.” Tôi nói: “Tôi đoán khi giờ Tý đến, Mộc tà quỷ sẽ len lén chạy khỏi cơ thể Hoắc Oánh Ngọc, chạy tới phòng khách hút tà khí trên Tỏa Linh Mộc bổ thân. Bởi vì Toả Linh Mộc ở Tốn vị có gỗ, cùng phái với Mộc tà quỷ, nó suy yếu nhiều, ắt sẽ không chịu được cám dỗ này.”

Khả Nhi hiểu: “Sau đó nó quả nhiên đi ra, cậu liền nhân cơ hội bắt nó lại, phong ấn vào hồ lô!”

“Phải, nhưng có lẽ phong ấn cũng không đủ.” Tôi nói: “Ngũ Tà Tỏa thiếu đi Mộc quỷ, nhiều nhất là một giờ sẽ mất đi không chế. Cho nên tôi mới thêm phù Liệt Hỏa lên Mộc quỷ trong Tỏa Linh Mộc, coi như treo đầu dê bán thịt chó. Như vậy thứ nhất, Ngũ Tà Tỏa vẫn còn, nhưng tà quỷ thực tế đã thiếu đi một, phù Liệt Hỏa uy lực to lớn, nó lẻn vào cơ thể Hoắc Oánh Ngọc rồi, chẳng những khắc chế được khí lạnh trong cơ thể chị ấy, tiêu hao sức mạnh của Thủy tà quỷ, còn làm cho nội bộ Ngũ Tà mất thăng bằng, Kim tà quỷ mất vị trí, ép nó hiện thân…”

Khả Nhi không hiểu: “Tại sao lại như vậy? Tại sao phù Liệt Hỏa lại làm mất đi vị trí của Kim tà? Thiếu gia, tôi không hiểu…”

“Cậu không hiểu là chuyện bình thường.” Tôi dừng một chút: “Nếu có Tiểu Quân, cô ấy vừa nghe sẽ hiểu…”

Khả Nhi lúng túng: “Thiếu gia, tôi biết tôi không bằng bạn gái cậu, cậu cũng đừng so với tôi với cô ấy…”

“Cậu hiểu lầm rồi, tôi không có ý đó.” Tôi cười nhạt: “Cậu không học những thứ này, nghe không hiểu cũng không lạ. Có điều cũng không sao, cậu làm theo lời tôi nói là được.”

“Ừ!” Cô cười: “Dù sao tôi cũng tin tưởng cậu, thiếu gia nhất định nói đúng! Cậu bảo sao thì tôi làm thế!”

“Ừ!” Tôi gật đầu.

Cô đột nhiên nghĩ tới một vấn đề: “Thiếu gia, nếu như Quách tiểu thư đi theo cậu, có phải thích hợp hơn tôi không?”

Tôi lắc đầu: “Nếu cô ấy theo chân tôi, rất nhanh sẽ trở thành thầy phong thủy.”

“Như vậy không tốt sao?” Cô hỏi.

Tôi nhìn cô, bất đắc dĩ cười: “Mai còn có việc, ngủ đi.”

Trời sáng, Hoắc Oánh Ngọc không đau nữa, tinh thần cũng tốt hơn nhiều.

Nhưng dẫu sao hôm qua cũng chảy nhiều máu, người vẫn có chút yếu ớt, không xuống được giường.

Tôi kiểm tra mi tâm cô ấy, phát hiện thần quang rõ ràng mạnh mẽ, đồng thời cũng có một cỗ khí đen ẩn nấp bên dưới, bắt đầu rục rịch.

“Một khi bắt đầu khóa Ngũ Tà, không thể dừng.” Tôi nói với cô ấy: “Hôm qua là ải thứ nhất, hôm nay sẽ là ải thứ hai, sẽ không khó chịu như hôm qua, nhưng vẫn rất nguy hiểm.”

Hoắc Oánh Ngọc ánh mắt kiên định: “Tôi không sợ nguy hiểm, thiếu gia, tôi chịu đựng được!”

Tôi gật gật đầu: “Nghỉ ngơi tới trưa, chiều chị đến công ty.”

“Đến công ty?” Cô ấy không hiểu.

“Việc kế tiếp, tôi muốn chị làm ở công ty.” Tôi nói: “Buổi sáng tôi và Khả Nhi ra ngoài làm chút chuyện, trưa sẽ trở lại. Tối nay chúng tôi muốn qua đêm ở công ty chị.”

“Được!” Cô ấy gât đầu.

Tôi xoay người bảo Khả Nhi: “Lệnh bài bạch phù.”

“Ừ.” Khả Nhi trở về phòng, lấy hai tấm lệnh bài bạch phù đưa cho tôi.

Tôi nhìn Hoắc Oánh Ngọc: “Tôi phải lấy chút máu từ vai chị.”

Hoắc Oánh Ngọc gật đầu: “Ừ, được!”

Cô ấy được Khả Nhi đỡ dậy, cởi áo trong, chỉ còn đồ lót, xoay người.

Tôi hơi ngưng thần, bấm ngón tay đè sau lưng cô ấy, đem nội khí đánh vào trung mạch cô ấy, đẩy lên kinh lạc trung tuần.

Hoắc Oánh Ngọc ho một trận kịch liệt, khóe miệng ho ra máu.

Tôi không động, chỉ tiếp tục đẩy nội khí, vào đến kinh lạc cô ấy.

Chỉ chốc lát sau, cô ấy kêu một tiếng, phun ra một búng máu đen.

Máu này, phần lớn phun lên áo trong.

Khả Nhi lo lắng nuốt nước miếng, nhìn tôi: “Thiếu gia, đang làm gì đây?”

“Đây là máu ứ lại do tà quỷ tạo thành.” Tôi chìa tay về phía cô: “Dao!”

“Đây.” Cô vội lấy dao từ hông đưa cho tôi.

Tôi nhận lấy, tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vai trái của Hoắc Oánh Ngọc, làn da trắng nõn, cỗ huyết khí không ngừng run rẩy. Trong các vị trí trên cơ thể con người, vai trái mang càn kim, tà quỷ kim nấp bên trong, gặp Phù Liệt Hỏa đánh tới, kỳ khí sẽ ngưng tụ trên vai trái. Tôi nhìn kỹ huyết khí dưới da cô ấy, đợi khí huyết thong thả chảy qua, nhắm vào kết điểm khí huyết, nhanh chóng dùng dao rạch một đường nhỏ.

Máu rất nhanh tuôn ra.

Tôi đặt dao xuống, cầm bạch phù lệnh lên nhấn xuống, dính máu cô ấy.

Hoắc Oánh Ngọc thở một hơi thật dài, khí sắc nhìn cũng tốt hơn nhiều.

Tôi nhìn bạch phù lệnh, xác nhận máu đã đủ, đứng dậy bảo Khả Nhi: “Chuẩn bị nước nóng cho Hoắc tiểu thư để chị ấy ngâm, nhưng vết thương trên bả vai phải cẩn thận, không thể đụng nước.”

“Được.” Khả Nhi gật gật đầu.

Tôi cầm bạch phù lệnh ra phòng khách ngồi xuống, khắc đầu quỷ và phù Dẫn Linh lên lệnh bài.

Khả Nhi chuẩn bị nước nóng xong, đỡ Hoắc Oánh Ngọc vào, đóng cửa lại, trở lại bên cạnh tôi.

Chỉ một lúc, tôi đã khắc xong phù.

“Cái này dùng thế nào?” Cô nhỏ giọng hỏi tôi.

Tôi kiểm tra phù, bảo cô: “Mang chu sa tới!”

“Được!” Cô đứng dậy trở về phòng khách, mang theo chu sa,

Tôi quệt lên lệnh bài một chút chua sa, lại nhìn cô.

Bình Luận (0)
Comment