Sau khi quan sát bọn họ tôi và Cao Ngân Long đã đến phòng sách, ngài ấy đóng cửa lại.
Có những lời mà chỉ có chúng tôi nói với nhau.
“Thiếu gia, cậu thấy bốn đứa cháu của tôi như thế nào?” Ngài ấy hỏi tôi.
“Đều rất được.” Tôi nói.
“Vậy cậu thấy có đứa nào thích hợp?” Ngài ấy nhìn tôi chằm chằm.
Tôi mỉm cười rồi hỏi lại: “Ngài hy vọng là người cháu nào?”
“Bốn đứa nó tôi đều thích, nhưng đứa tôi quý trọng nhất là Cao Long.” Ngài ấy nói: “Nhưng chuyện này tôi nghe cậu, cậu thấy ai được thì chọn người đó.”
Tôi lắc đầu: “Rốt cuộc người nào thích hợp để nhận long mạch thì bây giờ tôi vẫn chưa rõ, nhưng Cao Long tuyệt đối không phù hợp.”
Cao Ngân Long sững sờ: “Tại... tại sao?”
“Bởi vì anh ấy không còn trinh trắng.” Tôi bình thản nói: “Người nhận mạch nhất định phải là nam nữ còn trinh, đã sinh đẻ hay không còn trinh thì đều không được. Tôi không bảo ngài gọi hai người con trai con gái của ngài đến Thượng Kinh chính vì họ đã sinh con cái rồi, vậy nên không thể làm người nhận mạch. Còn trong số bốn người cháu của ngài, Cao Quyền có bạn gái, Cao Văn có bạn trai nhưng họ không đi quá giới hạn, còn Cao Dĩnh tiểu thư thì giữ người như ngọc, còn chưa từng có bạn trai, nhưng Cao Long đã không còn trinh trắng, hơn nữa anh ấy cũng từng có con...”
“Gì cơ? Chuyện này...” Cao Ngân Long bất ngờ: “Có con rồi?”
“Bị sảy thai.” Tôi nói.
Cao Ngân Long trầm mặc một lúc rồi thở dài đầy đau lòng: “Tôi… tôi luôn yêu cầu con cháu nhất định phải giữ mình trong sạch, trước khi kết hôn nhất định phải giữ người như ngọc! Cao Long tỏ ra rất hiểu chuyện, sao lại... Aizz…”
“Đó là cơ duyên của mỗi người, ngài cũng không cần phải đau lòng.” Tôi nói: “Cao Long đã không còn trinh trắng, không phải vẫn còn Cao Quyền và hai vị tiểu thư Cao Dĩnh và Cao Văn sao? Thời đại bây giờ, người có thể giữ được mình như thế không nhiều. Gia giáo của ngài rất nghiêm, gia phong nghiêm chỉnh, con cháu đều rất có tự luật và rất ưu tú. Chuyện của Cao Long có thể cho thấy điều gì, đó là anh ấy rất ưu tú, là một người con tốt, chỉ là anh ấy không có duyên làm người nhận mạch, không có cơ hội làm gia chủ mà thôi.”
“Tôi vốn coi trọng nó, luôn dưỡng dục nó như người kế thừa vậy mà...” Ngài ấy thấy đáng tiếc vô cùng.
Tôi hiểu ý liền mỉm cười: “Thế nên anh ấy làm không nổi gia chủ.”
“Là do tôi chiều hư nó rồi.” Cao Ngân Long thở dài, nhìn tôi: “Vậy loại nó đi.”
Tôi gật gật đầu: “Ừ.”
Ngài ấy bình tĩnh trở lại rồi hỏi tôi: “Thiếu gia, cụ thể lựa chọn người nhận mạch đó như thế nào?”
“Đầu tiên phải giải được phong ấn long tướng trên người ngài đã, sau đó khí long mạch sẽ tấn công kinh lạc của ngài, lúc đó ngài sẽ rơi vào trạng thái hôn mê sâu.” Tôi nói: “Cùng lúc đó, một bộ phận khí long mạch sẽ di chuyển lên trên người hậu bối vẫn còn trinh trắng của Cao gia, cũng chính là trên người Cao Quyền, Cao Dĩnh và Cao Văn. Trong mấy ngày sau đó, quan sát tình hình của bọn họ, tố chất của họ càng tốt thì năng lực chịu đựng khí long mạch càng lớn, còn nếu không chịu đựng được thì nhất định sẽ xảy ra chuyện. Tôi sẽ giám sát cả quá trình tình hình của họ, bảo đảm sự an toàn cho họ.”
“Chính là nếu người đó xảy ra chuyện thì nghĩa là người đó không thích hợp.” Ngài ấy nhìn tôi: “Có thể kiên trì tới cùng thì đó chính là người nhận mạch?”
“Đúng.” Tôi gật gật đầu: “Sau khi loại đi người thứ nhất thì khí long mạch trên người đó sẽ chia đều lên hai người còn lại, sau khi loại đi người thứ hai thì toàn bộ khí long mạch sẽ tập trung hết lên người cuối cùng. Nếu như người đó có thể chịu đựng được thì sẽ trở thành người nhận mạch.”
“Vậy...” Ngài ấy có chút do dự: “Nếu như không chịu đựng được thì sao?”
“Sẽ không có chuyện không chịu đựng được đâu.” Tôi bình thản nói: “Trên đỉnh núi Thiên Nộ năm mươi năm trước, người con gái ấy đã có dự báo trước, thế nên trong ba người Cao Quyền, Cao Dĩnh, Cao vân, nhất định sẽ có một người có thể trở thành người nhận mạch, điều này không cần nghi ngờ. Nhưng vấn đề ở đây là, sau khi lựa chọn được người nhận mạch thì không thể lập tức có thể chuyển dịch được khí long mạch, nhất định là đợi đến khi tình hình người nhận mạch ổn định rồi mới có thể tiến hành việc chuyển dịch khí long mạch cho mọi người được. Quá trình này mới là thách thức lớn nhất mà người nhận mạch phải đối diện.”
“Sẽ như thế nào?” Ngài ấy hỏi.
“Khó nói.” Tôi lắc đầu: “Hồi đó ngài thổ huyết một năm, chính là do khí long mạch điều chỉnh kinh lạc của ngài nên gây nên. Ngài có thời gian một năm, còn người nhận mạch mới chỉ mất nhiều nhất là ba ngày, người đó phải chịu đựng sự đau khổ, sẽ đau đớn hơn ngài gấp trăm lần.”
“Chắc không xảy ra chuyện chứ?” Ngài ấy lo lắng: “Nếu như chịu đựng không nổi thì làm sao?”
“Người đó nhất định sẽ chịu đựng được.” Tôi nói: “Lúc cần thiết tôi sẽ giúp người đó.”
Cao Ngân Long thở phào một tiếng: “Được, nghe được câu nói này của cậu, tôi yên tâm rồi.”