Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 176 - Chương 176. Gia Quy Mới

Chương 176. Gia Quy Mới Chương 176. Gia Quy Mới

Thấy ông nội tức giận, Cao Quyền vội lên trước khuyên can: “Ông nội, Cao Long còn nhỏ nên không hiểu chuyện, ông đừng tức giận quá mà hại thân...”

“Đúng vậy ông nội, ông đừng tức giận.” Cao Văn cũng khuyên.

Cao Dĩnh nhìn người em trai đang quỳ dưới đất, không nói gì.

Cao Ngân Long thở dài, chỉ vào Cao Long, đau lòng nói: “Cháu… cháu...”

Cao Long khóc lóc bò đến dưới chân của ngài ấy: “Ông nội, cháu sai rồi! Cháu biết cháu sai rồi! Ông đừng tức giận, cháu sửa, cháu nhất định sẽ sửa, cháu sẽ không làm càn nữa...” Anh ấy cho rằng ngài ấy thương anh ấy nên nghĩ chỉ cần thành khẩn nhận sai thì nhất định sẽ giữ lại và cho anh ấy cơ hội làm gia chủ.

Cao Ngân Long xua xua tay: “Cháu đi đi! Đi đi!”

Cao Long vẫn khóc lóc cầu xin: “Ông nội, ông hãy cho cháu cơ hội, cháu biết sai rồi... ông nội, cháu xin ông...”

“Ông nội...”

“Ông nội...”

Cao Quyền và Cao Văn muốn nói gì lại thôi, đồng loạt nhìn về phía Cao Dĩnh.

Cao Dĩnh do dự một chút: “Ông nội...”

“Không cần nói nữa!” Cao Ngân Long lạnh lùng nói: “Đối với gia quy thì không ai là ngoại lệ!”

Ngài ấy nhìn ba người họ: “Các cháu nhớ kỹ cho ông, cho dù là ai đi nữa, chỉ cần phạm gia quy thì không có tư cách trở thành gia chủ, một lần cũng không được! Về sau con cháu của các cháu cũng phải như vậy, không có ai là ngoại lệ!”

Cao Quyền và Cao Văn vội quỳ xuống: “Vâng! Ông nội!”

Cao Dĩnh cũng quỳ xuống: “Vâng! Ông nội!”

Cao Ngân Long nhìn Cao Long: “Đi ngay đi, quay về Ngân Châu!”

Cao Long không dám nói gì thêm, khóc lóc dập đầu nói: “Ông nội, là cháu không tốt đã khiến ông nội thất vọng, ông đừng giận, cháu đi đây...”

Anh ấy đứng dậy, lau nước mắt rồi hằn học nhìn tôi, khóc lóc rời đi.

Cao Ngân Long nhắm mắt lại rồi hít một hơi thật sâu.

Tôi có thể nhìn thấy nước mắt của ngài ấy lấp lánh nơi khóe mắt.

Cao Long là đứa cháu mà ngài ấy yêu thương nhất, trong lòng cảm thấy khó chịu là điều không tránh khỏi, nhưng ngài ấy không có lựa chọn khác.

Sau khi bình tĩnh trở lại, ngày ấy nhìn Cao Quyền, Cao Văn, Cao Dĩnh ở dưới đất, dịu lại giọng nói: “Các cháu đứng cả lên đi.”

“Vâng, ông nội!”

Lúc này bọn họ mới đứng dậy.

Cao Ngân Long quan sát kỹ trưởng tử và hai tôn nữ, nói với giọng hiền hòa: “Sức khỏe của ông đã không còn tốt, mệnh của ông trong năm nay có một tai ương, ngày đó chính là vào hôm nay.”

Bọn họ sững sờ: “Ông nội, ông...”

Cao Ngân Long xua xua tay: “Nếu như hôm nay ông bệnh chết thì mọi thứ của Cao gia đều do Ngô Tranh thiếu gia làm chủ. Cậu ấy sẽ chọn người kế thừa của ông, kế thừa vị trí của ông trong số ba đứa các cháu. Các cháu hãy nhớ, cho dù Ngô Tranh thiếu gia bảo các cháu làm gì thì các cháu cũng phải nghe theo không điều kiện. Ai dám không nghe lời hoặc bất kính với Ngô Tranh thiếu gia thì người đó sẽ bị loại, hiểu chưa?”

Cao Quyền và Cao Dĩnh nhìn nhưng không nói gì.

Còn Cao Văn thì gật gật đầu: “Cháu hiểu rồi, ông nội.”

“Đều rõ cả chưa?” Cao Ngân Long nghiêm giọng hỏi.

“Rõ rồi!” Cao Quyền và Cao Vân vội nói.

Lúc này Cao Ngân Long mới cười: “Để có thể bình an qua được tai ương này, ông nội đã chuẩn bị năm mươi năm. Năm mươi năm nay, ông đã tìm qua mấy chục đại sư phong thủy, may có được sự ưu ái của thượng thiên mà cuối cùng ông đã tìm được Ngô Tranh thiếu gia. Có cậu ấy ở đây thì trời không sập được. Các cháu không cần lo lắng cho ông, ông nội sẽ tốt lên thôi, đợi ông nội tỉnh lại sẽ chọn ra được gia chủ mới của Cao gia, lúc đó ông nội có thể nghỉ hưu, lo cho cuộc sống tuổi già.”

Cao Quyền và Cao Vân đều im lặng.

Cao Dĩnh rơm rớm nước mắt: “Ông nội, ông đừng nói vậy...”

Cao Ngân Long vui vẻ yên lòng: “Cao Dĩnh, trong số bốn đứa cháu thì người ông mắc nợ nhất chính là cháu. Cháu là trưởng nữ của ông, mặc dù cháu là con gái nhưng trong lòng ông luôn đối xử với cháu như cháu trai, vậy nên yêu cầu đối với cháu có chút hà khắc. Đứa cháu ngoan, đừng trách ông nội, cũng đừng lo lắng cho ông, có Ngô Tranh thiếu gia ở đây thì sẽ không có chuyện gì đâu.”

Cao Dĩnh ngấn nước mắt gật gật đầu: “Vâng.”

Cao Ngân Long nhìn Cao Quyền và Cao Văn: “Các cháu phải nghe lời Ngô Tranh thiếu gia, không được có bất cứ chuyện thất lễ nào, biết chưa?”

Hai người họ vội gật đầu: “Vâng, ông nội!”

Cao Ngân Long yên tâm rồi nhìn tôi: “Thiếu gia, có thể bắt đầu rồi.”

Tôi gật gật đầu: “Được, bắt đầu thôi.”

Tôi đứng dậy rồi đi đến trước mặt Cao Quyền.

Cao Quyền sững lại: “Ngô Tranh thiếu gia, cậu...”

Tôi không nói gì, tập trung tinh thần hình dung phù Thế Thân, dùng ngón trỏ và ngón giữa niết vào ấn đường của anh ấy.

Cao Quyền vội tránh: “Cậu làm gì thế?”

Cao Ngân Long nhíu mày: “Cháu làm gì vậy?”

Cao Quyền sững lại: “Ông nội, cháu...”

“Những lời ông nói khi nãy cháu đã quên hết rồi?” Cao Ngân Long sầm mặt lại.

“Không... xin lỗi ông nội.” Cao Quyền nói xong vội xin lỗi tôi: “Ngô Tranh thiếu gia, xin lỗi cậu, cậu tiếp tục đi!”

Tôi niết phù Thế Thân ở trong lòng bàn tay, nhìn anh ấy một lúc rồi cười bình thản, lắc lắc đầu, quay người đi đến trước mặt Cao Văn.

Bình Luận (0)
Comment