Cao Quyền mơ hồ không hiểu.
Cao Văn căng thẳng, khó hiểu nhìn tôi, vô thức nuốt nước bọt cái ực.
Rất rõ ràng, chị ấy không tin tôi.
Tôi cũng mỉm cười và lắc đầu, quay người đi đến trước mặt Cao Dĩnh.
Cao Dĩnh rất bình tĩnh, ánh mắt của chị ấy nói với tôi rằng, chị ấy rất tin tưởng tôi, tôi làm gì chị ấy cũng được.
Tôi nhìn chị ấy hồi lâu rồi ấn phù Thế Thân vào trong ấn đường của chị, đồng thời nhìn vào trong mắt chị, miệng niệm chú Thế Thân: “Nhất thân nhất khí, nhất khí nhất chân, nhất chân hợp đạo, nhất đạo nhất thân, thất tinh chúng thánh, thái cực bạch trạch chân quân, cấp cấp như luật lĩnh.”
Tôi ấn mạnh một cái vào ấn đường của chị ấy.
Cao Dĩnh rên lên một tiếng, đau đớn nhíu mày lại, cố gắng đứng im.
Tôi buông chị ấy ra rồi hỏi: “Đau đầu không?”
Chị ấy ôm lấy ấn đường, trên trán đổ mồ hôi, gật gật đầu: “Có.”
Tôi cười dịu dàng: “Không sao, một lúc nữa sẽ khỏi.”
Chị ấy thở phào: “Cảm ơn thiếu gia.”
Cao Ngân Long nhìn cảnh tượng vừa nãy, dường như ngài ấy đã hiểu ra điều gì liền mỉm cười.
Tôi khẽ gật đầu rồi quay người đi đến bên cạnh Cao Quyền: “Yên tâm chưa?”
Cao Quyền đỏ mặt: “Không phải tôi không tin cậu mà là không rõ cậu muốn làm gì...”
“Cao tiên sinh nói rồi, tôi nói thế nào thì anh chị làm như vậy, tại sao anh lại hỏi nhiều tại sao như thế?” Tôi chằm chằm nhìn anh ấy: “Người nghi ngờ thì không dùng, người dùng thì không nghi ngờ, thứ gì cũng giải thích cho anh, liệu anh nghe có hiểu không? Hơn nữa càng là chuyện quan trọng thì càng không thể tùy tiện nói hết ra, đợi anh hiểu ra thì chuyện này còn có thể làm nữa không?”
“Xin lỗi Ngô thiếu gia, tôi sai rồi.” Anh ấy cúi đầu.
Cao Văn nhìn thấy vội đi đến: “Thiếu gia, tôi tin cậu! Tôi làm trước cho!”
Tôi nhìn chị ấy một cái: “Chị thật sự tin tưởng à?”
“Thật sự!” Chị ấy gật đầu mạnh một cái.
“Được, cởi áo ra đi.” Tôi thờ ơ nói.
Cao Văn nhíu mày, vô thức lùi lại hai nước, nhìn tôi cảnh cáo: “Cậu... cậu muốn làm gì?”
Tôi hiểu ra liền cười: “Không phải nói là tin tôi sao?”
“Tôi...” Cao Văn cạn lời, liền đưa mắt nhìn về phía Cao Ngân Long.
Cao Ngân Long cũng đang nhìn chị ấy, sắc mặt rất khó coi.
Cao Văn không dám phản đối, đành xin lỗi tôi: “Xin lỗi thiếu gia, tôi... tôi cởi...”
“Không cần nữa.” Tôi nhìn Cao Quyền: “Anh cởi.”
“Aizz, được!” Lần này Cao Quyền không do dự nữa, không suy nghĩ nhiều liền cởi hết áo khoác ngoài và áo lót ra.
Tôi ra hiệu cho anh ấy quay người lại, bấm ngón tay làm một lá phù Hộ Thân ở giữa lưng anh ấy, tiếp đó bảo anh ấy quay người lại, giống như vừa nãy tôi lại cho phù Thế Thân vào trong thần quang của ấn đường.
Cao Quyền rên lên một tiếng, đau đớn nhăn nhó hết mặt.
Phù Thế Thân nhập vào thần quang, đây là vì bảo vệ bọn họ, như vậy một khi có người trong số họ không chịu đựng được khí long mạch thì chỉ cần phá bỏ phù Thế Thân, bọn họ sẽ không sao cả. Chỉ là phù Thế Thân khác với loại bùa khác, quá trình nhập vào thần quang sẽ vô cùng đau đớn, bọn họ càng không tin tôi, càng do dự thì sự đau đớn càng lớn.
Cao Dĩnh là người tin tưởng tôi nhất thế nên chị ấy chỉ đau đầu một chút.
Cao Quyền không được bằng Cao Dĩnh thế nên sự đau đớn của anh ấy đương nhiên lớn hơn rất nhiều so với chị ấy. Anh ấy đau đến nỗi đứng không vững.
“Thời gian này của anh sẽ dài hơn chút, kiên trì lên.” Tôi nói.
Cao Quyền cắn răng gật gật đầu: “Vâng!”
Tôi nhìn sang Cao Văn: “Sự đau đớn của chị còn đau gấp vạn lần so với hai người anh chị của chị, chị có muốn tiếp tục không?”
“Tôi...” Trong lòng Cao Văn không yên tâm, nhìn hai người anh chị của mình, rồi lại nhìn Cao Ngân Long, do dự khong quyết định.
“Nếu như không muốn chịu đựng sự đau đớn này thì chị có thể quay về.” Tôi nói: “Tôi sẽ lựa chọn gia chủ đời tiếp theo của Cao gia trong hai người anh chị của chị.”
Nghe được lời này, Cao Văn liền hoảng.
Chị ấy do dự một chút rồi ngẩng đầu lên: “Tôi không quay về!”
Chị ấy bắt đầu cởi áo.
Cao Ngân Long nhíu mày, bất lực thở dài, quay đầu đi không nhìn.
Cao Văn cởi áo khoác, áo len, trên người chỉ còn lại nội y, hỏi tôi: “Thiếu gia, như vậy được chưa?’
Tôi nhìn cơ thế chị ấy, da trắng như tuyết, trơn mịn, quả là dậy thì thành công.
“Quay người lại.” Tôi nói.
Chị ấy hít một hơi sâu rồi quay người lại.
Tôi đến sau lưng chị ấy, rồi bấm ngón tay làm phù Hộ Thân ở giữa lưng, tiếp đó xoay vai chị lại, làm phù Thông Linh lên trên vai trái chị, vai phải cũng làm phù An Thần.
Sau khi làm xong ba đạo bùa, tôi tập trung tinh thần hình dung phù Thế Thân, ngón trỏ và ngón giữa tay phải niết một cái rồi ấn vào ấn đường của chị ấy.
Cao Văn căng thẳng nhắm mắt lại.
“Mở mắt ra.” Tôi nói.
Chị ấy ở mắt ra, vì căng thẳng nên người run rẩy không ngừng.
Tôi nhìn chị ấy rồi niệm chú Thế Thân: “Nhất thân nhất khí, nhất khí nhất chân, nhất chân hợp đạo, nhất đạo nhất thân, thất tinh chúng thánh, thái cực bạch trạch chân quân, cấp cấp như luật lĩnh!”