Cao Dĩnh lại thổ huyết, ngực của chị ấy toàn là máu, mặt trắng bệch như giấy, trên mặt, trên cổ đều đổ mồ hôi lạnh, hai mắt vô hồn, dường như không còn sức sống, chỉ thấy lồng ngực phập phòng nhè nhẹ.
Tôi bước qua Cao Quyền, nhanh chân đi đến bên chị ấy, bế lấy chị ấy rời khỏi thư phòng.
Tôi bế chị ấy vào căn phòng ở phía Đông, rồi đặt lên giường, sờ lên trán chị ấy.
Lạnh đến phát sợ, một chút hơi ấm cũng không có.
Trình trạng của chị ấy còn nghiêm trọng hơn Cao Văn.
“Cao Dĩnh, bây giờ tôi sẽ trị thương cho chị.” Tôi nói với chị ấy: “Cần phải cởi áo ra, chị đừng bận tâm.”
Chị ấy mơ hồ nhìn tôi rồi gật đầu yếu ớt.
Tôi cởi áo khoác chị ấy ra, bên trong chị ấy mặc nội y giữ nhiệt bó sát, làm tôn thêm những đường cong quyến rũ gợi cảm.
Tôi không còn tâm trí để thưởng thức, tôi cởi nội y giữ nhiệt ra, chỉ còn mỗi đồ lót.
Con gái của Cao gia có làn da rất trắng, Cao Văn cũng như vậy, Cao Dĩnh cũng thế.
Tôi không cần thăm dò vết thương của chị ấy, vừa nhìn là biết, đây là mạch chính bị tấn công và bị phong kín bởi khí long mạch, khiến cho thần hỏa hạ xuống, trung đan điền trống rỗng, còn hạ đan điền của chị ấy sắp bị nổ.
Tôi quyết định cởi cả quần chị ấy ra.
Đôi mắt mơ màng của Cao Dĩnh nhìn tôi chằm chằm, chị ấy lớn như vậy, chưa từng bị người con trai nào động vào, bây giờ lại bị tôi lột sạch chỉ còn lại mỗi nội y.
Tôi không giải thích, chút nữa chị ấy sẽ hiểu.
Tôi để quần của chị ấy sang một bên, rồi tập trung tinh thần, ấn chặt vào eo của chị ấy.
Trong eo của chị ấy cứng như đá, bên trong giống như có một cục băng đá vậy.
Tôi hình dung phù Liệt Hỏa, ngón trỏ và ngón giữa tay trái niết một cái rồi ấn lên tay phải.
Lập tức, một sức nóng mạnh mẽ xuyên qua tay tôi, tiến vào bên trong eo của chị ấy.
Cao Dĩnh nhíu mày, rên ư ử, muốn giãy giụa nhưng không còn sức lực.
Còn lúc này, mồ hôi trên trán tôi đổ không ngừng.
Dùng phù Liệt Hỏa như vậy có tác dụng trị thương đối với chị ấy còn đối với tôi lại là sự đau đớn. Dường như tôi bị điểm, trên người nóng phừng phừng khó chịu, đôi mắt như muốn phun ra lửa đến nới.
Mặc dù rất đau đớn như hiệu quả lại rất rõ ràng, rất nhanh sau đó cục băng đá trong eo của chị ấy đã tan, biến thành một đám khí trộn lẫn vào trong khí long mạch.
Tôi phải tăng tốc độ, nếu như khí long mạch quá lớn, thậm chí còn hung hăng thì dưới sự tấn công mạnh mẽ này, lỡ như kéo dài quá trình thì sau này Cao Dĩnh sẽ không thể mang thai, sinh con được nữa.
Sau khi tôi bấm hỏa, đợi đến khi đám khí ấy bắt đầu nóng lên, tôi nhanh chóng đưa nó đến trung đan điền của Cao Dĩnh.
Cao Dĩnh kêu lên một tiếng thảm thiết, trong miệng phun ra máu tươi.
Đây là trung đan điền đã bị tấn công, tổn thương đến kinh lạc, thế nên máu hoạt động ở ngoài kinh mạch bị ép phun ra.
Tôi giống nghư đang làm phẫu thuật cho chị ấy, trong trung đan điền của chị ấy phân đám khí đó thành ba, nội khí về kinh, huyết khí về mạch, khí long mạch bị phong lại, đợi đến khi mạch chính dần dần được thông thì lúc này mới có thể thả nó ra.
Mặc dù khí long mạch rất hung hăng, nhưng mạch chính đã hoàn toàn được thông, thế nên mặc dù nó hung hăng xông tung hoành dọc ngang, nhưng trong thời gian ngắn sẽ không đến mức mất mạng.
Cao Dĩnh đổ mồ hôi như mưa, toàn thân ướt nhẹp, trong mồ hôi có máu, toàn thân đều biến thành một màu hồng.
Toi quay người đi vào nhà tắm, mở nước nóng, rồi cầm chiếc khắn tắm quay lại lau mồ hôi trên người chị ấy.
Mồ hôi nhiều vô cùng, càng lau càng nhiều, rất nhanh sau đó chiếc khăn tắm đã biến thành màu đỏ.
Chị ấy yếu ớt dựa vào trong lòng tôi, trong miệng cố nặn ra hai chữ: “Cảm ơn...”
“Máu trong mồ hôi có độc, nhất định phải lau sạch cho chị.” Tôi nói: “Nếu không, trên người chị sẽ có sẹo.”
Chị ấy gật đầu yếu ớt.
Tôi bế chị ấy vào nhà tắm, rồi đặt chị ấy vào trong bồn tắm, đồng thời tiếp tục xả nước.
Nước này càng nhiều, rất nhanh sau đó đã ngập hết người chị ấy.
Tôi tắt nước rồi bắt đầu rửa mặt, rửa cổ và vai cho chị ấy, nhưng từ vai trở xuống tôi không dám động.
Sau khi rửa xong vai cho chị ấy, mắt chị ấy bắt đầu có hồn.
“Còn lại chị tự tắm nhé, phải tắm sạch toàn thân, cả tóc nữa.” Tôi nói: “Tôi biết chị rất khó chịu, nhưng nhất định phải tắm vài lần, tắm cho sạch, như vậy mới không không để lại hậu quả về sau.”
“Ừ.” Chị ấy gật đầu yếu ớt.
“Vậy chị cứ tắm từ từ, tôi đi xem anh của chị thế nào.” Tôi đứng dậy nói.
“Thiếu gia.” Chị ấy mặt mày nhăn nhó.
“Sao vậy?” Tôi hỏi.
Chị ấy nằm trong bồn tắm, hít thở rất lâu rồi gắng gượng nói với tôi: “Cảm ơn cậu...”
Tôi mỉm cười rồi quay người ra khỏi phòng tắm, rồi đóng cửa lại.