Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 255 - Chương 255. Cứu Lấy Em Trai Tôi

Chương 255. Cứu Lấy Em Trai Tôi Chương 255. Cứu Lấy Em Trai Tôi

Cô ấy vội nhìn tôi ra hiệu, ý muốn nói tôi đừng quậy nữa, xảy ra chuyện rồi.

Tôi chỉ có thể hôn cổ cô ấy một chút rồi lưu luyến buông cô ấy ra.

Lúc này cô ấy nhìn tôi: “Ngô Tranh? Ờm... chuyện này... chị...”

Cô ấy xuống giường đi đến phòng khách rồi ngồi trên sô pha: “Chị dâu, chuyện của Ngô Tranh em không thể quyết định cho em ấy được, chuyện này phải để tự chị nói với em ấy...”

Không cần hỏi, tôi cũng đoán được chuyện mà Dương Sảnh Nhi nói là gì rồi.

Tôi nằm trên giường, hắt xì một cái.

Rất nhanh, Quách Thần Quân đã quay lại.

“Chị dâu nói em của chị ấy gặp tai nạn xe rồi.” Cô ấy nói: “Vết thương không nặng, trên mặt thì bị trầy ít da, vốn là băng bó một chút rồi quay về nhà. Nhưng không ngờ, em ấy vừa về đến nhà thì ngất đi. Sau khi đưa vào bệnh viện thì bác sĩ nói bọn họ cũng không biết em của chị ấy bị làm sao.”

“Bọn họ cũng không biết?” Tôi nhíu mày, rồi ngồi dậy: “Trình trạng của em chị ta thế nào?”

“Hôn mê sâu.” Cô ấy nói: “Kiểm tra toàn thân thì không có một vết thương nào, nhưng lại bị hôn mê bất tỉnh.”

“Em trai chị ta tên là gì?” Tôi hỏi: “Bao nhiêu tuổi?”

“Em ấy là Dương Cẩn Ninh, năm nay 16 tuổi.” Cô ấy nói: “Đứa trẻ này là con trai duy nhất của Dương gia và là người kế thừa duy nhất, từ nhỏ tới lớn, mọi người trong nhà đều yêu thương chiều chuộng như bảo bối. Bây giờ xảy ra chuyện, người trong nhà đều lo lắng sắp phát điên rồi. Ý của chị dâu là muốn nhờ chị nói với em, liệu em có thể xem cho họ rốt cuộc là chuyện gì không...”

“Ừ...” Tôi gật gật đầu.

Cô ấy do dự: “Ngô Tranh, em có thể xem giúp họ không?”

Tôi rất điềm tĩnh: “Để chị ta nói với em.”

“Chị nói rồi, nhưng chị ấy bảo là sợ lời chị ấy nói sẽ khiến em không nể mặt.” Cô ấy nói: “Hình như chị ấy rất sợ em.”

“Đây là chuyện của nhà chị ta, nên để chị ta hoặc cha của chị ta gọi điện cho em.” Tôi nói: “Chị là bạn gái của em, lại nhờ chị nói thay cho chị ta, làm gì có lý ấy.”

Cô ấy hiểu ra: “Được, để chị nói với chị ấy!”

Cô ấy cầm điện thoại lên rồi gọi điện thoại cho Dương Sảnh Nhi: “Chị dâu, chị tự nói với Ngô Tranh đi.”

Cô ấy nhìn tôi mật cái: “Chị yên tâm, em ấy không phải người như vậy đâu, sẽ không không nể mặt chị.”

Tôi khéo cô ấy vào trong lòng rồi tiếp tục làm điều đó...

“Được... cứ như vậy đi...” Cô ấy vội tắt máy rồi nhìn tôi đầy hờn dỗi: “Sao em lại hư như vậy...”

Tôi bật cười: “Bởi vì em yêu chị...”

“Em...”

Tôi không đợi cô ấy nói xong liền cúi đầu hôn lên môi cô ấy.

Tôi ấy dịu dàng ôm lấy cổ tôi.

Kéo dài gần một phút, Dương Sảnh Nhi cuối cùng đã hạ quyết tâm gọi điện thoại đến.

Tôi buông Tiểu Quân ra đầy luyến tiếc, rồi cầm điện thoại lên: “Alo?”

“Ngô Tranh... là tôi...” Chị ta có chút thấp thỏm, âm mũi rất nặng, có lẽ chị ta vừa khóc: “Em trai của tôi xảy ra chuyện, có phải Tiểu Quân đã nói với cậu rồi?”

“Ừ.” Tôi thờ ơ nói.

Chị ta không kìm nén được mà bật khóc: “Cậu cứu em trai tôi được không? Tôi cầu xin cậu...”

Tôi không nói gì, nhìn Tiểu Quân trong lòng mình.

Tiểu Quân cũng đang nhìn tôi.

“Tôi biết trước đây là tôi không đúng, tôi biết sai rồi.” Dương Sảnh Nhi vừa khóc vừa nói: “Tôi đảm bảo với cậu, về sau tôi sẽ không bắt nạt Tiểu Quân nữa, số cổ phần kia tôi trả lại cho em ấy hết, cầu xin cậu nể mặt chúng ta là người cùng một nhà, hãy cứu lấy em trai của tôi... cầu xin cậu...”

Quách Thần Long đón lấy điện thoại: “Alo? Ngô Tranh, cậu còn nghe máy không?”

“Đang nghe.” Tôi thờ ơ nói.

“Đều là người một nhà với nhau, cậu giúp chị dâu cậu được không?” Anh ta nói: “Trước đây là tôi không tốt, đợi khi nào cậu quay lại, tôi rót trà đền tội với cậu, được không? Hãy nể mặt tôi cũng như nể mặt Tiểu Quân, chị dâu của cậu chỉ có một đứa em trai, nếu như em nó xảy ra chuyện gì thì Dương gia coi nhưng xong đời! Ngô Tranh, cậu nói đi chứ!”

Tôi cười bình thản: “Được, vậy để tôi thử.”

Hơn tám giờ tối, chúng tôi quay về đến Thượng Kinh.

Bước ra khỏi sân bay, nhìn thẳng thì thấy Dương Sảnh Nhi và Quách Thần Quân, hai người họ đang ở đó vô cùng sốt sắng.

Sau khi chào hỏi xã giao đơn giản, chúng tôi đi đến bãi đỗ xe lấy xe, rồi cùng họ đến khu nhà rộng lớn của Dương gia.

Đương nhiên là tôi ngồi trên xe của Quách Thần Quân.

Ngôi nhà rộng lớn của Dương gia nằm ở dưới chân núi Hương, cũng là một ngôi nhà xa hoa.

Sau khi đến nơi, chúng tôi cùng nhau đi vào căn biệt thự, Dương Sảnh Nhi giới thiệu cha mẹ chị ta cho tôi, tiếp đó dẫn tôi lên lầu, đến căn phòng của Dương Cẩn Ninh em trai chị ta.

Cha mẹ của chị ta không yên tâm, thế nên cũng vội đi theo lên lầu.

Bình Luận (0)
Comment