“Khả Nhi.” Tôi gọi cô, rồi đứng dậy: “Một mình có ngủ được không?”
Cô nhún nhún vai: “Ngủ không được.”
Tôi suy nghĩ: “Ngủ ở đây đi.”
“Cậu không sợ Dương Sảnh Nhi lại bàn tán à” Cô hỏi.
Tôi cười dịu dàng: “Mặc kệ chị ta.”
Khả Nhi không nói gì, cô đặt cốc cà phê xuống rồi sà đến ôm chặt lấy tôi.
...
Sáng sớm ngày thứ hai, Dương Sảnh Nhi đã đến gõ cửa.
Chúng tôi còn thức dậy sớm hơn cả chị ấy, nghe thấy tiếng gõ cửa, Khả Nhi đi đến mở cửa.
Dương Sảnh Nhi không nghĩ nhiều, chào buổi sáng với Khả Nhi rồi bước vào trong phòng.
“Chú nhà đã dậy chưa?” Tôi hỏi chị ấy.
“Cha tôi dậy đã dậy rồi.” Dương Sảnh Nhi nói: “Tôi sợ cậu chưa dậy, thế nên đã bảo cha xuống phòng ăn đợi rồi, và tôi đi đến đây.”
Tôi mặc áo khoác ngoài lên: “Vậy đi thôi.”
“Được!” Chị ấy gật gật đầu.
Chúng tôi đến nhà ăn tụ họp với Dương Tử Hùng, ăn bữa sáng đơn giản rồi rời khỏi khách sạn, đi tìm mạch sinh. Sau khi lên xe tôi lấy phù Tầm Linh ra rồi gấp nó thành một con hạc giấy, bấm ngón tay rồi niết một cái, trong đầu tôi đột nhiên xuất hiện một cảnh tượng, dưới chân núi, một nhà máy thực phẩm đang trong quá trình xây dựng, trên khoảng đất rộng lớn phía đông của công xưởng có ba con sư tử đen hung mãnh như đang nổi điên, chúng đang nhảy tới nhảy lui...
Tôi bỗng có linh cảm liền dặn Khả Nhi: “Tra xem gần đây có nhà máy thực phẩm đang xây dựng không?”
“Được!” Khả Nhi lôi điện thoại ra.
Dương Sảnh Nhi nghe thấy liền quay đầu lại: “Không cần tra, tôi gọi điện thoại là biết liền.”
“Được, vậy chị hỏi xem sao.” Tôi nói.
“Ừ!” Dương Sảnh Nhi cầm điện thoại lên rồi gọi: “Alo? Trần Cục à? Tôi là Dương Sảnh Nhi đây. Tôi xuống hỏi một chút, ở gần trấn Cổ Bắc có nhà máy thực phẩm mới xây dựng không? Đúng! Được rồi!... có chứ gì? Tên là gì? Ở chỗ nào? Khu khai phá của trấn Cổ Bắc? Được rồi được rồi, tôi biết rồi, cảm ơn Trần Cục!”
Buông điện thoại xuống rồi chị nhìn tôi: “Ở khu khai phá.”
“Tra đường đi chị.” Tôi nói.
“Được!” Chị ấy gật gật đầu.
Khả Nhi thấy vậy liền cất điện thoại đi.
Dương Sảnh Nhi rất nhanh đã tìm được: “Chính là nơi này, công ty TNHH thực phẩm Ngũ Dương, ở cực Bắc của khu khai phá, sát với núi Bắc.”
“Chính là nó.” Tôi nói: “Xuất phát thôi!”
“Ừ!” Dương Sảnh Nhi để điện thoại xuống rồi khởi động xe rời khỏi khách sạn, đi về phía khu khai phá.
Khu khai phá cách đây không xa, chưa đến nửa tiếng chúng tôi đã đến nơi.
Công xưởng thực phẩm Ngũ Dương rộng mấy trăm mẫu, quy mô rất lớn, trên công trường đang hừng hực gấp gáp thi công. Ở trên khu đất rộng lớn khoảng một ki lô mét về phía đông của công trường, tuyết phủ đầy, cỏ mọc nhu nhú, một luồng khí đen thoắt ẩn thoát hiện ở đó.
Tôi chỉ luồng khí đen đó: “Ở đó!”
“Được!” Dương Sảnh Nhi xoay mạnh vô lăng, chiếc xe ORV gầm rú đi vào khu đất rộng rãi đó.
Tôi nhìn chằm chằm luồng khí đen đó, lúc sắp đến nơi, tôi bảo Dương Sảnh Nhi dừng xe lại.
Dương Sảnh Nhi từ từ dừng xe, quay lại nhìn tôi.
“Mọi người đợi ở đây, Khả Nhi, chúng ta đi thôi.” Tôi dặn dò.
“Được!” Khả Nhi gật gật đầu.
Hai chúng tôi mở cửa bước xuống đến trước luồng khí đen bên đó, rồi dừng lại.
Dương Tử Hùng và Dương Sảnh Nhi cũng xuống xe, họ ở phía xa xa lo lắng nhìn chúng tôi.
Tôi ngồi xổm xuống quan sát kỹ khí đen ở trên mặt đất, thì phát hiện đây không chỉ là trận Tụ Sát, bên trong còn có một trận Bát Quái Hợp Nguyên, còn ở bên dưới hai trận pháp là một khí mạch khí được sinh ra từ núi Bắc. Mạch khí này vốn rất tốt nhưng vì công trường đào vào nền đất nên đã động vào địa khí, đến nay mạch khí này đã bị loạn.
Tôi đứng dậy rồi trút một hơi dài, nhìn Khả Nhi bên cạnh.
“Thế nào?” Khả Nhi hỏi.
“Vừa mừng vừa lo.” Tôi nói.
“Là sao?” Cô không hiểu.
“Mừng vì đây không không phải có người cố ý hại Dương gia, mà là do công trường bên đó đã động địa khí khiến cho mạch khí bị nhiễu loạn, thế nên trận Tụ Sát không được ổn nữa.” Tôi chỉ vào những luồng khí đen kia: “Những khí đen đó đều là trên thân đạp tài, thường nói là không hiển hiện ra nhưng cậu nhìn hiện tại mà xem, chướng khí mịt mù, điều này cho thấy mạch khí ở bên dưới đã bị loạn.”
Cô gật gật đầu, rồi hỏi tôi: “Vậy lo chuyện gì?”
“Hồi trước người đó bày trận Tụ Sát, nhưng muốn đảm bảo hơn thế nên ông ta đã bày thêm một trận Bát Quái Hợp Nguyên ở trong trận Tụ Sát. Ý định vốn có của ông ta là tốt, trận Bát Quái Hợp Nguyên có thể thanh lọc khí trường, loại bỏ được tà khí trong địa khí. Như vậy địa khí trong mạch khí có thể liên tiếp không ngừng bổ sung vào trong trận Tụ Sát của mộ tổ Dương gia thông qua trận Tụ Sát, dùng cho phong thủy của Dương gia.”