Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 265 - Chương 265.

Chương 265. - Chương 265. -

“Vậy vấn đề là gì?” Tôi hỏi.

“Vấn đề là ông ta dùng sai nơi.” Tôi nói: “Bố cục như thế này của ông ta dùng trận Bát Quái Hợp Nguyên rất phù hợp nhưng không thể dùng ở đầu nguồn, mà nên dùng ở mộ tổ Dương gia mới đúng. Dùng ở trong bốn trận Tụ Sát của mộ tổ Dương gia, nó sẽ là thêm một lá phù Hộ Thân cho Dương Cẩn Ninh, nhưng dùng ở đây thì đó chính là cho em ấy mang phù Thôi Mệnh.”

Cô nhíu mày: “Là sao?”

“Nguyên lý ở bên trong này rất phức tạp, nói một cách đơn giản chính là nếu bây giờ chúng ta phá trận Tụ Linh, thì tối nay Dương Cẩn Ninh sẽ thập tử nhất sinh, nếu không giữ được tính mạng đó thì chúng ta khó ăn nói.” Tôi nói: “Cũng có nghĩa là sau khi chúng ta phá xong trận Tụ Linh nhất định phải lập tức quay về, phải trông chừng Dương Cẩn Ninh liên tiếp hai ngày hai đêm. Đợi sau khi em ấy qua được kiếp nạn này thì chúng ta sẽ quay lại nối mạch sinh cho Dương gia.”

Khả Nhi khẽ cười: “Tôi còn tưởng là chuyện lớn thế nào cơ chứ, tối hôm qua không phải cậu đã nói rồi sao, mấy ngày này chúng ta không thể nghỉ ngơi. Không sao, vất vả một chút bảo vệ em ấy hai ngày là được.”

Tôi lắc đầu: “Không đơn giản như thế đâu, trước đây ở trấn Vạn Sơn, vì cứu người mà tôi đã can thiệp vào giới âm gian. Chuyện như thế này tôi thực sự không muốn lặp lại lần nữa...”

Khả Nhi sững lại: “Ý của cậu là vẫn phải dùng cách lần đó?”

“Không còn cách nào khác.” Tôi cười bất lực: “Là như thế này, không có trận Bát Quái Hợp Nguyên thì chúng ta cũng phải bảo vệ Dương Cẩn Ninh hai ngày. Nhưng bảo vệ kiểu đó và kiểu này hoàn toàn là hai chuyện khác nhau...”

Cô hít một hơi thật sâu rồi gật gật đầu: “Tôi hiểu rồi...”

Tôi nhìn tứ phía thấy xung quanh không hề thấy cây cỏ gì, tôi trầm tư giây lát rồi quay người đi về phía cha con Dương gia.

Khả Nhi trông thấy liền vội đi theo.

Dương Tử Hùng và Dương Sảnh Nhi nhìn thấy vội nhanh chân bước đến: “Thế nào rồi?”

“Đã tìm thấy mạch sinh rồi, bắt buộc phải phá nó bây giờ.” Tôi nhìn hai người họ: “Nhưng hai ngày tiếp theo tính mạng của Dương Cẩn Ninh sẽ ngàn cân treo sợi tóc, bắt buộc phải đợi em ấy qua được nạn này thì tôi mới có thể nối tiếp mạch sinh cho Dương gia.”

“Tính mạng ngàn cân treo sợi tóc...” Dương Sảnh Nhi quay đầu nhìn Dương Tử Hùng.

Dương Tử Hùng trầm mặc một lúc rồi hỏi tôi: “Cần chúng tôi làm như thế nào?”

“Chú không cần làm gì cả, chuyện này cần chị dâu phối hợp với cháu.” Tôi nhìn Dương Sảnh Nhi: “Sẽ rất nguy hiểm cho chị, nhưng chị yên tâm, có tôi ở đây chị sẽ không xảy ra chuyện. Chỉ là...”

Tôi chần chừ giây lát, không tiện nói ra câu đằng sau.

“Chỉ là sao?” Dương Sảnh Nhi hỏi: “Không sao cả, cậu cứ nói thẳng.”

“Tôi phải làm bùa trên người chị, biến chị thành thế thân của Dương Cẩn Ninh.” Tôi nhìn chị ấy: “Trong quá trình làm bùa, chị...”

“Tôi làm sao?” Chị ấy nghiêm túc nhìn tôi.

“Không được mặc quần áo.” Tôi nói.

Dương Sảnh Nhi sửng sốt: “A?”

Dương Tử Hùng do dự: “Thiếu gia, không còn cách nào khác sao?”

“Không còn.” Tôi lắc đầu: “Vốn dĩ Dương Cẩn Ninh không nên được sinh ra, trừ phi chị dâu làm thế thân cho em ấy, nếu không sẽ không ngăn được ma quỷ đi làm việc công của âm gian.”

“Chuyện này... Sảnh Nhi...” Dương Tử Hùng nhìn con gái, trong lòng rối như tơ vò.

Mặt của Dương Sảnh Nhi thoáng ửng hồng, chị ấy cúi thấp đầu trầm mặc hồi lâu, hít một hơi thật sâu rồi ngẩng đầu lên nhìn tôi: “Được!”

“Tôi chỉ làm bùa thôi, sẽ không làm thứ khác đâu, chị yên tâm.” Tôi nhìn chị ấy chằm chằm: “Ngoài ra, chuyện này chỉ có bốn người chúng ta biết, đừng nói cho Quách Thần Long.”

Dương Sảnh Nhi đỏ mặt lặng lẽ gật đầu.

Tôi bảo Khả Nhi: “Chúng ta đi phá trận thôi.”

Khả Nhi gật gật đầu: “Được!”

Tôi quay người đi trến trước trận Tụ Sát để chuẩn bị phá trận.

“Đạp tài trong trận Tụ Sát này được tu luyện bằng pháp tế máu, rất dễ hại người.” Tôi nói với Khả Nhi: “Cậu cách ra xa trước đã, đợi tôi phá trong trận pháp thì cậu dùng dao đào chúng lên theo tuần tự mà tôi chỉ. Trong quá trình này cậu có thể cảm thấy có chút khó chịu nhưng cậu phải cố nhịn một chút.”

“Được!” Khả Nhi nói.

Tôi ra hiệu cho cô ra xa.

Khả Nhi bước cách xa mười mấy mét rồi quay người lại, tập trung tinh thần mắt dán chặt vào tôi.

Tôi bấm ngón tay, nghĩ đến chú Phá Ấn, tiếp đó chỉ vào trận Tụ Sát ở trên đất. Một luồng kim quang bay ra từ đầu ngón tay của tôi, khi nó đáp xuống đất thì khí đen kia phát ra một tiếng phù, rồi lập tức tan biến.

Chỉ có như vậy mà trận Tụ Sát và trận Bát Quái Hợp Nguyên đã hoàn toàn bị phá giải.

Tôi nhìn tay của mình thì nhìn thấy một đám kim quang trên tay, nó thoắt ẩn thoắt hiện, không ngờ dùng nó để phá bùa lại đơn giản đến thế...

Bình Luận (0)
Comment