Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 284 - Chương 284. Đánh Mãi Không Chừa

Chương 284. Đánh Mãi Không Chừa Chương 284. Đánh Mãi Không Chừa

Cô suy nghĩ: “Thiếu gia, liệu bọn yêu đều có đức tính như vậy? Đều đánh mãi không chừa?”

“Không phải vậy.” Tôi lắc đầu: “Yêu cũng phân ra rất nhiều loại, có loại xấu tính và tốt tính, không thể vơ đũa cả nắm được. Nơi núi Hương này ngõa hổ tàng long, địa khí tốt, nhân khí vượng, thường những yêu vật có thể ẩn nấp ở đây cũng không phải là con yêu vật lớn lợi hại gì, đại đa số chúng là nhưng bọn tiểu yêu vật sơn dã. Chúng giống như mấy người xấu của nhân gian, không muốn nói đạo lý mà chỉ muốn vụ lợi. Giáo huấn cho chúng nó một chút, tự nhiên chúng sẽ biết sợ.”

“Thì ra là như vậy...” Cô hiểu ra.

Tôi mỉm cười với cô: “Được rồi, không sao rồi, cậu đi ngủ đi.”

“Hay thôi, tôi không đi ngủ nữa.” Cô không yên tâm: “Để đoạt xá Dương Cẩn Ninh, lũ yêu vật này đều có thể làm bất cứ chuyện gì, tôi vẫn nên canh trừng với cậu vẫn hơn.”

“Không cần, có tôi ở đây thì sẽ không có chuyện gì đâu.” Tôi xoa xoa đầu cô: “Nghe lời, đi ngủ đi, chuẩn bị đầy đủ tinh thần, hôm nay vẫn phải thức thâu đêm đấy.”

Cô do dự giây lát rồi gật gật đầu: “Được rồi.”

Chúng tôi ôm nhau một cái rồi cô quay người đi lên lầu.

Khả Nhi là người có thể kế thừa, cô không hợp học thuật số phong thủy, nhưng còn học pháp thuật thì...

Tôi nhìn bóng lưng cô, không khỏi cảm thấy bùi ngùi.

Thực sự tôi đã nhặt được bảo bối rồi.

Tôi hiểu ra liền mỉm cười, gồi xuống tiếp tực uống trà.

Khoảng mười phút sau, Dương Sảnh Nhi gửi tin Wechat cho tôi: “Ngô Tranh, tôi xong rồi.”

Tôi để bát trà xuổng rồi đứng dậy đi lên lầu, đến cửa phòng của chị ấy tôi gõ vài cái.

Cánh cửa bật mở, chị ấy xuất hiện trước mắt tôi với chiếc áo tắm trên người, mái tóc ướt sũng, trên cơ thể tỏa ra mùi thơm nhè nhẹ sau khi tắm, nhìn trông rất gợi cảm.

Tôi vô thức nhìn cổ chị ấy, mặt tôi lập tức ửng đỏ.

Chị ấy cũng đỏ mặt, nói nhỏ: “Vào đi.”

Tôi bước vào phòng rồi quay người đóng cửa lại.

Chị ấy kéo chiếc rèm cửa rồi lại rồi quay lưng lại với tôi, cở áo tắm ra.

Áo tắm trượt xuống để lộ ra cơ thể nuột nà, đẹp vô cùng.

Chị ấy đưa hai tay ôm lấy phần ngực, căng thẳng nuốt nước bọt cái ực, đôi vai khẽ rung lên, những giọt nước trên mái tóc chị ấy chảy xuống làn da nõn nà như ngọc. Chỉ cách mấy mét thôi mà dường như tôi đã cảm nhận được sức nóng tỏa ra từ chị ấy.

Mặt tôi nóng ran, hít một hơi thật sâu tồi định thần lại.

Hôm qua không giống thế này, hôm nay làm sao thế nhỉ? Chị ấy còn căng thẳng hơn hôm qua, còn tôi...

Tôi cũng căng thẳng theo.

Tôi nhìn chằm chằm vào lưng chị ấy, tĩnh tâm lại rồi bước đến cạnh chị ấy: “Chị... chị đừng căng thẳng...”

“Ừ...” Chị ấy căng thẳng nuốt nước bọt.

Tôi tĩnh tâm lại rồi bấm ngón tay bắt đầu làm bùa bày trận trên người chị ấy.

Giống như hôm qua, tôi làm bùa tứ tượng trên người chị ấy trước, định được vị trí tứ tượng, tiếp đó lần lượt làm phù Hộ Thân, phù An Thần, phù Trấn Sát và ngũ lôi phù Tỏa Linh.

Sau đó, tôi lại điểm bên trái bên phải trên lưng chị ấy một cái, bày trận Thái Cực lên trên đó, đưa khí trận pháp ẩn vào trong cơ thể chị ấy.

Tôi quay người đi: “Được rồi, chị mặc áo vào đi.”

“Ừ!” Chị ấy nhặt chiếc áo tắm lên rồi lặng lẽ mặc vào.

Rất nhanh sau đó chị ấy quay người lại: “Tôi xong rồi.”

Tôi trút một hơi dài, rồi quay lại nhìn chị ấy: “Thức qua được đêm nay thì sẽ không sao nữa, phải tiếp tục kiên trì.”

Chị ấy gật gật đầu: “Ừ.”

“Chị nghỉ ngơi đi, tôi đi xuống lầu.” Tôi quay người định rời khỏi.

“Tôi không muốn ngủ nữa.” Chị ấy nói: “Chúng ta nói chuyện đi.”

Tôi nhìn chị ấy: “Nói ở đây à?”

Chị ấy đỏ mặt: “Phòng khách...”

Tôi mỉm cười dịu dàng: “Thay quần áo đi.”

Nhân lúc rảnh rỗi đợi chị ấy thay quần áo tôi đã đến phòng khách ở dưới lầu, đun một ấm nước nóng, chuẩn bị hãm một ấm trà mới.

Vài phút sau, Dương Sảnh Nhi đã thay quần áo xong và đi xuống lầu.

“Để tôi.” Chị ấy đến ngồi xuống bên cạnh.

“Nước sắp sôi rồi.” Tôi nói.

“Cậu rất thích uống trà à?” Chị ấy hỏi.

“Trước đây không uống, sau khi làm thầy phong thủy thì mới uống.” Tôi nói: “Chủ yếu là những lúc không thể nghỉ ngơi, uống một chút thì có thể tỉnh táo tinh thần.”

“Ví dụ như hiện tại?” Chị ấy nhìn tôi.

“Đúng.” Tôi thản nhiên đáp lại.

Chị ấy không nói gì, chỉ lặng lẽ gật gật đầu.

Rất nhanh sau đó nước đã sôi.

Chị ấy đứng dậy cầm ấm lên tráng một lần trà, tiếp đó cho nước vào hãm, chị ấy rót cho tôi một cốc, sau đó tự rót một cốc cho mình.

“Chuyện của Tiểu Quân, thực sự cậu không trách tôi à?” Chị ấy hỏi tôi.

“Tại sao phải trách chị?” Tôi bưng trà lên ngửi ngửi rồi lại đặt xuống: “Gia nghiệp của Quách gia vốn nằm trong tay chị, chuyện Tiểu Quân rút lui cũng là chuyện sớm muộn mà thôi.”

Bình Luận (0)
Comment