Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 286 - Chương 286.

Chương 286. - Chương 286. -

Tôi vô thức tránh ánh mắt của chị ấy: “Uống trà đi.”

Chị ấy hắng giọng rồi cầm ấm trà rót thêm cho tôi.

Mặt của chúng tôi không còn ửng đỏ nữa.

Rót trà xong, Dương Sảnh Nhi bỗng run lạnh, chị ấy cuộn người lại, hơi thở bắt đầu gấp gáp.

“Bắt đầu thấy lạnh rồi à?” Tôi nhíu mày.

Chị ấy run lẩy bẩy gật gật đầu: “Ừ...”

Tôi vô thức nhìn đồng hồ, bây giờ mới có được một lúc, sao hôm nay lại nhanh thế nhỉ?

Tôi trầm tư rồi ôm chị ấy vào lòng, dùng tay ấn chặt giữa lưng chị ấy để kiểm tra, lập tức tôi hiểu ra, tối qua chị ấy không ngủ, hôm nay nghỉ ngơi cũng ít thế nên dương khí trên người chị ấy không đủ. Còn trận pháp khi hoạt động nó sẽ tiêu hao một lượng lớn dương khí, thế nên chị ấy sẽ cảm thấy lạnh vô cùng.

“Trận pháp cần tiêu hao dương khí.” Tôi nói với chị ấy: “Tối qua chị không ngủ thế nên dương khí rất yếu.”

“Tôi có thể chịu được...” Chị ấy cuộn tròn trong lòng tôi, lạnh run cầm cập như một đứa trẻ bất lực không làm được gì.

Tôi ôm chặt lấy chị ấy rồi điều nội khí sưởi ấm cho chị ấy.

Rất nhanh sau đó, trong lòng tôi bắt đầu nóng hừng hực.

Với sự ấm áp này, chị ấy từ từ trở nên ổn hơn.

Hai chúng tôi không ai nói lời nào, cứ ôm chặt nhau như vậy đợi đến tối.

Không biết tự bao giờ đã hai tiếng trôi qua.

Có tiếng bước chân từ trên lầu truyền đến, mẹ của Dương Sảnh nhi đang xuống lầu.

Dì ấy đang bước cầu thang thì nhìn thấy chúng tôi trên sô pha, dì ấy lập tức sững lại, sửng sốt nhìn chúng tôi một lúc, rồi lặng lẽ quay người đi lên lầu.

Xế chiều, Khả Nhi tỉnh dậy, cô bước xuống lầu.

Nhìn thấy tôi đang ôm Dương Sảnh Nhi, liền vội chạy đến ngồi xuống bên cạnh: “Thiếu gia, để tôi!”

“Không cần.” Tôi nói nhỏ: “Chút nữa lên lầu.”

“Ừ.” Khả Nhi gật gật đầu, rồi quay sang hỏi Dương Sảnh Nhi: “Chị dâu, chị lạnh lắm à?”

“Đỡ... đỡ nhiều rồi...” Dương Sảnh Nhi run cầm cập.

“Mẹ kiếp...” Khả Nhi nhìn tôi đầy khó hiểu: “Sao lại nghiêm trọng hơn hôm qua?”

“Chuyện bình thường mà.” Tôi điềm tĩnh nói.

Khả Nhi không hỏi nhiều, cô nắm chặt tay của Dương Sảnh Nhi sưởi ấm cho chị ấy.

“Cảm ơn Khả Nhi...” Dương Sảnh Nhi nhắm mắt lại.

Dương khí trên người chị bị tiêu hao rất nghiêm trọng, thế nên cơ thể đã trở nên suy nhược.

Tôi nhìn đồng hồ thì thấy thời gian sắp đến rồi, tôi đứng dậy bế Dương Sảnh Nhi lên, dặn Khả Nhi: “Đi lên lầu thôi.”

Khả Nhi đứng dậy: “Được!”

Vào trong phòng của Dương Sảnh Nhi, tôi để chị ấy xuống giường, tiếp đó tôi cũng leo lên ôm chị ấy vào lòng.

Khả Nhi đắp chăn cho hai chúng tôi rồi ngồi xuống cạnh tôi: “Thiếu gia, liệu có cần điều chỉnh một chút kế hoạch tối nay không?”

“Xem tình hình thế này chắc phải điều chỉnh rồi.” Tôi nhìn Dương Sảnh Nhi ở trong lòng: “Giống như đêm qua, e là chị ấy không trụ được đêm nay.”

“Vậy phải làm sao?” Khả Nhi hỏi.

“Thay đổi một chút tiết tấu.” Tôi nói.

“Thay đổi?” Khả Nhi không hiểu: “Thay đổi như thế nào?”

“Hôm qua chúng ta bắt đầu trước và Hắc Bạch Vô Thường liền đến trước dự tính.” Tôi nói nhỏ: “Tối nay chúng ta sẽ kiên trì đợi đến giờ Hợi thì bắt đầu, để bọn chúng đến muộn một chút, như vậy chị dâu mới có thể trụ được.”

“Ừ.” Khả Nhi gật gật đầu.

“Cậu lên đây thay phiên tôi một lát, tôi đi vệ sinh.” Tôi nói: “Uống trà no bể bụng, nhịn cả một buổi chiều rồi.”

“Sao cậu không nói sớm?” Khả Nhi vội trèo lên giường, đón lấy Dương Sảnh Nhi từ tôi: “Cậu đi nhanh lên đi, mặc dù còn trẻ nhưng nhịn là hại thận đấy...”

Tôi đỏ mặt, quay người bước xuống giường đi vào nhà vệ sinh.

Mấy phút sau, tôi trút hơi dài, thắt quần rồi rửa tay, ra khỏi nhà vệ sinh và đi đến cạnh giường, tôi trèo lên giường chuẩn bị thay phiên.

“Không cần, cậu nghỉ ngơi một lúc đi.” Khả Nhi nói: “Để tôi ôm chị ấy thêm một lúc.”

Tôi nhìn sắc mặt cô đã có chút nhợt nhạt.

Dương Sảnh Nhi là một đại mỹ nữ đang sống sờ sờ nhưng cơ thể chị ấy lạnh một cách dị thường, ôm chị ấy không khác gì đang ôm một tảng băng. Khả Nhi không có nội công, mới ôm được vài phút mà cô đã không chịu được rồi.

“Nhìn cậu lạnh thế kia mà, để tôi đi.” Tôi nói xong liền đón Dương Sảnh Nhi từ cô.

Khả Nhi vận động người vài cái, cô tò mò hỏi tôi: “Hôm qua ôm chị ấy lâu như vậy mà cũng không sao, sao hôm nay người chị ấy lại lạnh như vậy?”

“Lượng dương khí trong cơ thể chị ấy không đủ.” Tôi nói: “Cậu đi nghỉ ngơi một lát đi, sau chín giờ thì quay lại đây.”

“Tôi không cần nghỉ ngơi nữa, tôi ở đây với cậu.” Cô nói: “Đề phòng chút nữa cậu lại muốn đi tiểu.”

Mặt tôi đỏ bừng: “Aizz này này, cậu...”

Cô cười tinh nghịch, nhún nhún vai, tỏ vẻ muốn nói cậu có thể làm gì được tôi chứ.

Tôi cười bất lực: “Vậy được rồi, cậu ở lại với tôi đi.”

Bình Luận (0)
Comment