Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 294 - Chương 294. Nguyên Quang

Chương 294. Nguyên Quang Chương 294. Nguyên Quang

Trong giấc mơ, tôi ở trong căn nhà lớn của Dương gia, vẫn đang bảo vệ Dương Sảnh Nhi. Tôi mơ thấy mình làm bùa và trận pháp trên lưng chị ấy, rồi bế chị ấy đến nhà vệ sinh, vừa ôm chị ấy vừa xem phim, trời đã sáng rồi mà chị ấy vẫn chưa tỉnh lại, tôi hét lớn gọi chị ấy dậy, tôi còn mơ thấy có một đám yêu vật xông vào nhà Dương gia, chúng muốn đoạt xá Dương Cẩn Ninh thế nên tôi dẫn theo Khả Nhi đánh một trận đẫm máu với chúng, tôi mơ thấy mình đang ôm Dương Sảnh Nhi ở trong phòng khách và mẹ của chị ấy ở đằng sau lặng lẽ nhìn chúng tôi, dì ấy thở dài bất lực...

Đột nhiên trước mắt tôi bừng lên một thứ ánh sáng màu trắng, tôi vội vùng dậy.

Trong căn phòng tối đen như mực, rất yên tĩnh và ấm áp, Khả Nhi đang ngủ rất ngon trong lòng tôi, hơi thở đều đều.

Tôi ngây người nhìn trần nhà, trong lòng quay cuồng từng đợt, cả người đổ rất nhiều mồ hôi, tôi không còn ý nghĩ tiếp tục ngủ nữa.

Rất nhanh sau đó Khả Nhi đã tỉnh lại, hỏi nhỏ tôi: “Sao thế?”

“Không có gì...” Tôi ngồi dậy, đưa tay ra bật đèn lên.

Lấy điện thoại ra xem thì thấy mới có hơn ba giờ sáng.

Khả Nhi dụi dụi mắt, cô cũng ngồi dậy, ngáp một cái.

Cô mặc đồ ngủ, trước ngực có một con mèo hoạt hình được nâng lên bởi bộ ngực xíu xiu mà vững chắc của cô, trông đáng yêu vô cùng. Con mèo đó khẽ động đậy theo động tác dụi mắt của cô, đường cong cơ thể thoắt ẩn thoắt hiện, rất xinh đẹp lại còn gợi cảm...

Tôi vô thức đưa ánh mắt đi chỗ khác.

Khả Nhi bước xuống giường rót cho tôi một cốc nước, tiếp đó quay lại giường đưa cho tôi.

Tôi đón lấy, uống một ngụm hết sạch.

Cô lấy lại cốc nước rồi đặt sang một bên, tiếp đó sà đến ôm chặt cánh tay tôi: “Có phải nằm mơ rồi không?”

Thứ mềm mại mà săn chắc đang ở trên cánh tay tôi, cảm giác đụng chạm đó...

Tôi đỏ mặt, cúi đầu nhìn cô.

Cô cũng đang chằm chằm nhìn tôi.

Mặt tôi nóng ran, đưa tay xoa xoa đầu cô: “Không sao, tôi đi tắm đã.”

Khả Nhi mỉm cười dịu dàng, gật gật đầu.

Tôi hít một hơi thật sâu rồi bước xuống giường đi vào nhà tắm.

Tôi tắm nước lạnh xong thấy trong lòng đã thấy bình tĩnh hơn nhiều.

Dây thần kinh căng ba ngày liên tiếp, muốn thư giãn nghỉ ngơi cũng cần một quá trình, xem ra đêm nay tôi không tài nào ngủ ngon rồi.

Tắm xong tôi quay lại phòng ngủ thì thấy Khả Nhi đã ngủ rất say.

Tôi trèo lên giường nằm, thở phào một cái rồi tắt đèn.

Đám ánh sáng màu trắng đó lại xuất hiện, nó loé sáng một cái trước mặt tôi, tôi vô thức lại mở mắt ra.

Đó là nguyên quang, là nền tảng tu luyện Đạo gia.

Có rất nhiều người dành cả đời để tu Đạo, luyện công mấy chục năm cũng khó có thể nhìn thấy nguyên quang. Bởi vì nguyên quang là ánh sáng của nguyên thần, chỉ có người có nguyên thần nhạy bén, đủ linh lực, tư chất tốt thì nó mới có thể hiển hiện ra.

Tôi bỗng có linh cảm, thế nên vội ngồi dậy.

Lúc nguyên thần xuất hiện chính là thời cơ tốt để tu luyện, lúc này mà ngủ thì thật lãng phí.

Tôi tĩnh tâm lại rồi tách hai tay ra, ngồi thế ngũ tâm triều thiên, rất nhanh sau đó tôi đã nhập tĩnh.

Nguyên thần lại xuất hiện một lần nữa, lần này không phải lóe lên một cái mà nó đã biến thành một đám ánh sáng kích cỡ tầm bàn tay, tựa như mặt trăng xinh đẹp, nó tỏa ra thứ ánh sáng ấm áp dịu nhẹ. Nó ở trong ấn đường của tôi một lúc, sau đó men theo mạch chính đi xuống, từ từ tiến vào trung đan điền.

Dường như cùng một lúc, nội khí trong hạ đan điền của tôi cũng chuyển động theo bản năng, nó hóa thành kim quang rồi bắt đầu đi lên, hô ứng với nhau từ xa rồi xông về phía nhau.

Tôi không suy nghĩ xao nhãng, tĩnh tâm quan sát, không can thiệp vào chúng.

Rất nhanh sau đó, nguyên quang và kim quang đã cùng nhau tiến vào trung đan điền, chúng nhanh chóng dung hòa vào với nhau, hóa thành một đám khí kim quang cực lớn cuồn cuộn trong nội khí của tôi.

Bình Luận (0)
Comment