Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 324 - Chương 324.

Chương 324. - Chương 324. -

Phần đất của khu C được lát bằng những phiến đá, tuy có nhiều ổ gà, cỏ dại mọc tùm lum nhưng so với khu A và khu B thì cũng được coi là bằng phẳng lắm rồi. Chỉ là đám sương mù này quá dày, độ nhìn thấy không đến ba mét, với tình hình như thế này thì đừng nói đến cứu người mà ngay cả chuyện lạc đường cũng khó tránh khỏi.

Chúng tôi tiếp tục đi về phía trước mấy trăm mét, sau đó tôi dừng lại.

“Thiếu gia, sao vậy?” Khả Nhi hỏi.

“Lá bùa trên cánh tay cậu đó, cậu có cảm giác gì không?” Tôi hỏi.

“Có, thấy nóng nóng.” Cô ấy nói: “Dễ chịu lắm.”

“Vận nội khí chuyển bùa từ cánh tay phải sang tay trái đi.” Tôi dặn cô ấy.

“Được!” Cô ấy treo chiếc xẻng leo núi lên chiếc thắt lưng ở eo, đưa hai tay ra rồi tập trung tinh thần, khu xà phù ở trên cánh tay phải hóa thành một luồng kim quang nhàn nhạt, nó nhanh chóng vòng qua lưng cô ấy rồi di chuyển trong lòng bàn tay trái.

Tôi chỉ vào cánh tay phải của mình: “Nào, để vào người tôi đi.”

“Ừ.” Cô ấy dùng tay ấn vào cánh tay của tôi, khu xà phù lập tức truyền đến cánh tay phải của tôi.

Tôi tập trung tinh thần để cảm nhận một lúc, không cảm thấy có gì bất thường, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

“Thiếu gia, đây là...” Cô ấy không hiểu.

Tôi mỉm cười với cô ấy: “Có cách rồi.”

“Cách gì?” Cô hỏi.

Tôi kéo lấy tay phải của cô ấy rồi bấm chỉ quyết làm một phụng nhãn phù, tiếp đó ấn vào trong ấn đường của cô ấy.

Khả Nhi bỗng trở nên tinh tường, cô ấy nhìn tứ phía rồi cảm thấy ngạc nhiên: “Thiếu gia, tôi có thể nhìn thấy rồi! Đậu mòe! Rõ nét quá!”

“Đừng kích động quá sớm.” Tôi nói: “Giống như vừa nãy, truyền lá bùa này sang cho tôi.”

“Ừ... Ừ, được rồi!” Cô ấy vội gật đầu, định thần, lập tức phụng nhãn phù truyền đến lòng bàn tay trái, tiếp đó ấn vào ấn đường của tôi.

Ấn đường của tôi nóng bừng, cả thân run rẩy, rồi tôi mở mắt ra, nhìn xung quanh thì thấy khí mây mù đã biến mất rồi. Tôi nhìn thấy một đám cây cổ thụ cao ngút trời, tường thành đổ nát ở phía đằng xa, phía sau cánh rừng cây đó xuất hiện một đám hoang tàn điện thần cao cao...

Tôi nhìn thấy rất rõ, xung quanh đám hoang tàn đó có yêu khí xung thiên.

Tôi lập tức bấm chỉ quyết, rồi lại làm một phụng nhãn phù, ấn vào ấn đường của Khả Nhi.

Khả Nhi lại rung lên một cái, tiếp đó hỏi tôi: “Thiếu gia, đây là bùa gì? Sao lại lợi hại như vậy?”

“Đây gọi là phụng nhãn phù, cũng gọi là thiên mục phù, có thể nhìn xuyên qua mây mù, nhìn đêm mà rõ như ban ngày.” Tôi nói: “Nó là bùa của riêng tôi thế nên tôi không thể trực tiếp sử dụng, nếu không sẽ bị cắn trả, vì thế tôi đã làm bùa trên người cậu trước, sau khi được chuyển hóa qua khí ngũ lôi của cậuthì dùng lên người tôi, như vậy sẽ không sao nữa.”

“Thì ra là như vậy...” Khả Nhi hiểu ra: “Thảo nào vừa nãy cậu lại muốn thử trước...”

“Ông nội đã dạy cho tôi rất nhiều bùa nhưng đại đa số tôi chưa dùng qua.” Tôi nói: “Thế nên rốt cuộc phụng nhãn phù có uy lực lớn cỡ nào thì bản thân tôi cũng không rõ. Trước đó, tôi muốn dùng bùa lên người cậu, để cậu làm con mắt của tôi. Vừa nãy cũng là nhanh trí nghĩ ra, tôi nghĩ đến khí ngũ lôi ở trên người cậu, thật không ngờ lại sử dụng được cách này.”

Khả Nhi bật cười: “Ừ!”

Cô ấy quay người nhìn đám hoang tàn ở phía sau cánh rừng ở đằng xa: “Thiếu gia, đó là điện thần của Vương thành Khiếu Vũ à?”

“Đúng, đội khảo sát đã ở bên trong địa cung của điện thần đó.” Tôi nói.

“Tầng khí đen đó là gì thế?” Cô ấy hỏi.

“Đó là yêu khí.” Tôi nói: “Trong cánh rừng cây có rất nhiều đại trận phong thủy vô cùng lợi hại, đội khảo sát khoa học trước đây đã đi lạc vào trong đó, đây chính là do những trận phong thủy đó tạo thành.”

“Vậy chúng ta phải làm thế nào?” Cô ấy nhìn tôi.

“Có phụng nhãn phù ở đây thì sức ảnh hưởng của trận pháp đối với bọn mình không hề lớn.” Tôi kéo tay trái của cô ấy rồi bấm chỉ quyết trên cánh tay, tiếp đó lại làm một khu xà phù: “Chúng ta vào trước đã, tùy cơ hành sự.”

“Được!” Cô ấy gật gật đầu.

“Đi thôi.” Tôi dẫn trước rồi quay người đi về phía rừng cây.

Khả Nhi vội đi theo sau.

Rất nhanh sau đó, chúng tôi đã đi vào rừng cây, một mùi thối rữa của lá cây phân hủy bay đến.

Cùng theo đó còn mang theo một luồng khí trường dữ dội lướt qua.

Tôi dừng bước, đưa tay ra ngăn Khả Nhi lại, cảm nhận thật kỹ khí trường này.

Đây là một loại kết giới phong ấn, nó vô cùng mạnh mẽ, có thể phong yêu, cũng có thể mê hoặc thần thức của con người.

Tôi tĩnh tâm cảm nhận hơn mười giây, sau khi xác nhận được ý thức của chúng tôi không bị ảnh hưởng, lúc này tôi mới tiếp tục bước tiếp. Vài con rắn vắt vẻo trên cành cây cũng chạy đi mất, dưới lớp lá trên mặt đất không ngừng truyền đến âm thanh soạt soạt.

Bình Luận (0)
Comment