Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 329 - Chương 329.

Chương 329. - Chương 329. -

Một con yêu quái Khiếu Vũ ở bên cạnh đài tròn lập tức bế người phụ nữ đó lên rồi bay đến một góc tường ở phía xa, dùng dây mây trói cô ấy lên tường, tiếp đó nó tháo trói cho người phụ nữ trẻ bên cạnh, rồi bế cô ấy lên.

“Không! Không! Xin ngươi...xin ngươi...” Người con gái tuyệt vọng khóc gào, âm thanh đã bị khàn đặc từ lâu.

Tôi nhìn dung mạo của người con gái đó, trong lòng bỗng thắt lại.

Phùng An Nam!

Không sai! Chính là Phùng An Nam!

Bị nhốt trong đây nhiều ngày, dung mạo của chị ấy đã thay đổi rất nhiều, trở nên vô cùng yếu ớt, tiều tụy, nhưng sự thay đổi lớn đến cỡ nào đi nữa thì tôi cũng có thể nhận được rõ dung mạo của chị.

Với tình hình như thế này, người tiếp theo bị hút tinh khí, không ai khác chính là chị.

Yêu quái Khiếu Vũ bay đến bên cạnh đài tròn, rồi ném chị lên trên đài.

Phùng An Nam kêu lên thảm thiết, chị bị hất ngã không hề nhẹ, đau đớn rên lên ư ử.

Đúng lúc này, có một con yêu quái Khiếu Vũ khác bay đến bên cạnh người phụ nữ vừa nãy, nó lấy một thứ quả màu đỏ ở trong hốc đá dưới đất, nó nạy miệng người phụ nữ đó ra rồi bóp quả đó thành nước, tiếp đó cho cô ấy uống.

Sau khi cho uống xong, nó quay người bay đến cạnh đài tròn, quay về vị trí của mình và trông giữ Phùng An Nam với ba con còn lại, chờ đợi người đến ăn tiếp theo.

Tôi đã sai rồi, thực sự sai rồi!

Bọn chúng bắt người không phải vì cúng tế mà bắt bọn họ làm thức ăn, nuốt hồn hút tinh khí!

Thảo nào tiểu Quân nói tính mạng của bọn họ ngàn cân treo sợi tóc, nếu chúng tôi đến muộn hơn một chút thì có lẽ những người này đều bị bọn chúng ăn sống nuốt tươi rồi.

Không thể đợi thêm được nữa!

Nhưng cũng không thể làm bừa, những con yêu quái Khiếu Vũ này còn lợi hại hơn nhiều so với những con chúng tôi đánh. Chúng tôi một là bất động, hai là giết chết chúng bằng một đòn, ra tay bắt buộc phải dứt khoát, không để chúng phát ra âm thanh nào làm kinh động đồng loại của chúng ở bên ngoài.

Nếu không, không chỉ tôi và Khả Nhi gặp nguy hiểm mà những người kia cũng sẽ mất mạng.

Tôi trầm tư giây lát, có cách rồi.

Tôi kéo Khả Nhi quay lại con đường vừa nãy, dặn dò cô ấy với âm thanh cực nhỏ: “Tôi động thủ trước, sau đó cậu xông lên, tôi ở phía sau cậu...”

Khả Nhi hiểu ra: “Hiểu rồi!”

Tôi nhìn vào mắt cô ấy đầy kiên định: “Một phát ăn ngay!”

“Ừ!” Cô ấy gật đầu.

Tôi kéo cánh tay phải của cô ấy lại, rồi bấm chỉ quyết làm một khinh thân phù.

Loại bùa này có thể khiến cơ thể nhẹ như chim, thân thủ nhanh nhẹn với tốc độ nhanh như chớp, thoăn thoát tựa như bóng ma. Giống như mấy lá bùa trước, bùa này tôi cũng chưa dùng qua, lần dùng đầu tiên chính là lần này!

Khả Nhi hiểu được ý của tôi, cô ấy tập trung tinh thần rồi truyền khinh thân phù đến tay trái rồi ấn lên cánh tay tôi.

Người tôi rung nhẹ, tiếp đó tôi lại bấm chỉ quyết làm bùa cho cô ấy.

Sau khi làm xong, hai chúng tôi quay người đi vào địa cung, quan sát đài tròn ở giữa cẩn thận từng tí một.

Phùng An Nam tuyệt vọng nằm sõng soài trên đài tròn, bất lực khóc than, lồng ngực phập phùng không ngừng.

Bốn con yêu quái Khiếu Vũ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào chị, đợi kẻ đến ăn tiếp theo.

Tôi bỗng nghĩ ra, làm hai ngũ lôi phù bấm vào hai tay, ngắm hai con yêu quái trong số đó rồi tay vung một cái, hai luồng kim quang lập tức xuyên qua đầu từ phía sau của hai đứa nó, rồi luồng kim quang lại xuyên qua trán của hai con còn lại đang đứng đối diện.

Bốn con yêu quái lập tức đứng yên bất động tựa như hóa đá.

Khả Nhi vung dao lên rồi xông vào, cô ấy nhanh như chớp, nhảy lên trên đài rồi một nhát đao một cái đầu, rất nhanh sau đó cô ấy đã chặt được bốn cái đầu của tụi nó.

Ngay sau đó tôi cũng xông lên trên đài tròn, hai tay bắn liên tục, bốn luồng kim quang xuyên qua lồng ngực của bọn chúng, đánh cho chúng biến thành khói đen.

Cả quá trình như vậy chỉ mất có vài giây, bốn con yêu quái Khiếu Vũ bị chúng tôi giải quyết trong nháy mắt.

Phùng An Nam bị dọa cho đến mức chỉ biết kêu ứ ứ, chị ấy ngồi dậy, nhìn chúng tôi với ánh mãi kinh hãi, hoảng loạn, chị không ngừng lết ra phía sau, giống như gặp phải ma quỷ không bằng.

Tôi cúi người kéo chặt lấy tay chị, làm một lá an thần phù ấn vào ấn đường của chị với tốc độ bàn thờ.

Mắt của Phùng An Nam trợn ngược rồi rơi vào trạng thái hôn mê bất tỉnh.

Dường như đúng lúc đó, kẻ ăn đã đến, nó bay vào đây bằng một lối khác của địa cung.

Tôi vội vàng buông Phùng An Nam ra rồi bấm chỉ quyết,chỉ vào nó một cái, một luồng kim quang xuyên qua ấn đường của kẻ ăn. Khả Nhi xông ra bên đó, chặt lấy đầu, đâm vào ngực, kết liễu nó chỉ trong một nhát. Con yêu quái đó như túi bột bị bục vỡ, rồi biến thành một làn khói đen trên mặt đất.

Bình Luận (0)
Comment