Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 330 - Chương 330. Lục Thần Trận

Chương 330. Lục Thần Trận Chương 330. Lục Thần Trận

“Khả Nhi! Nhanh! Cậu thả người! Tôi chuyển người đi!” Tôi hét lớn.

“Được!” Khả Nhi chưa dứt lời thì cô ấy đã đến bên người phụ nữ bị hút tinh khí vữa nãy, xoẹt một cái, chiếc dây mây trên tay cô ấy đã bị chém đứt.

Cô ấy ngã rầm xuống đất đầy yếu ớt.

Cùng lúc đó, có năm sáu người cũng ngã rầm xuống đất.

Lúc tôi bế người phụ nữ kia lên, trong khi Khả Nhi đã cởi trói được mười năm người.

Ai ya, tốc độ của nha đầu này còn nhanh hơn cả mình!

“Cậu bế con gái, tôi bế con trai!” Tôi nói.

“Được!” Khả Nhi bế một người phụ nữ trung niên gầy còm, rồi xông lên trên đài tròn, để người phụ nữ đó đến bên cạnh Phùng An Nam.

Trong mười sáu người, đàn ông là mười một, còn lại chỉ có năm người phụ nữ. Trừ hai người đang ở trên đài kia, thì còn lại ba người phụ nữ, bọn họ đều là con gái còn trẻ.

Khả Nhi nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, tiếp đó đến phụ tôi khiêng đám đàn ông.

Mười năm người, chúng tôi mất khoảng gần nửa phút để chuyển hết bọn họ lên trên chiếc đài tròn rộng rãi này.

Tôi khiêng người cuối cùng là Tưởng Thiên Lý với mái tóc bạc và cả người toàn là máu.

Tôi đặt ông ấy phía sau trên đài, sau đó bấm chỉ quyết chuẩn bị bày trận thì một trận yêu khí thổi đến, và một kẻ ăn lại đến.

Tôi nhíu mày, thủ quyết chỉ vào nó một cái, luồng kim quang lập tức xuyên qua đầu của nó.

Khả Nhi lại xông lên vung dao chém, nhưng con yêu quái Khiếu Vũ này bỗng nhiên tỉnh lại, nó nhanh nhẹn tránh được, quay người chạy mất.

Khả Nhi đuổi theo nó ra ngoài.

Tôi thất kinh: “Khả Nhi! Mau quay lại!”

Ở trong đường hầm truyền đến tiếng kêu thảm thiết, đó không phải tiếng của Khả Nhi mà là của con yêu quái Khiếu Vũ đó.

Tiếp đó Khả Nhi chạy về nhanh như một trận gió, cô ấy nhanh chóng nhảy lên trên đài tròn: “Thiếu gia, mau! Bày trận!”

Tôi không kịp nghĩ nhiều, tay bấm chỉ quyết điểm hai cái lên trên mặt đất, hai tay tách ra, thái cực trận siêu to khổng lồ lập tức hiện lên trước mắt, tiếp đó thanh long hộ đàn phù, câu trần hộ đàn phù, cửu cung trấn yêu phù...tôi làm một mạch mười hai lá bùa rồi ném vào trong trận pháp.

Thái cực trận không ngừng mở rộng, biến hóa, linh khí trường cực lớn nổi lên trên nền đất bảo vệ cẩn mật cho cả chiếc đài tròn.

Tôi bỗng cảm thấy có gì đó sai sai, đây là lục thần trận, là một trận pháp phòng hộ vô cùng mạnh mẽ. Nghe nói sau khi bày trận xong thì cả địa cung này sẽ được phòng thủ cẩn mật, nhưng nhìn quy mô của trận pháp bây giờ, nó chỉ bảo vệ được gần đài tròn mà thôi, dường như có một sức mạnh nào đó đang đối kháng với nó, chèn ép nó lại.

Tôi suy nghĩ, rồi bỗng hiểu ra, đó là đại trận phong yêu ở bên ngoài kia!

Yêu quái Khiếu Vũ đang bay vun vút trên không của điện thần, lợi dụng đám mây sát khí để bao phủ không gian che mất mặt trời, làm đại trận phong yêu suy yếu. Bây giờ đã diệt được hai kẻ ăn, sức mạnh của chúng đã bị yếu, đám mây sát khí cũng bị yếu đi, cứ như vậy, sức mạnh của đại trận phong yêu được hồi phục lại một chút, sau đó bắt đầu đè nén lục thần trận...

Đúng là cạn lời mà, hiệu ứng cánh bướm, đúng là tự ghè đá vào chân mình (tưởng rằng hại người ai ngờ hại mình).

Nhưng không còn cách nào khác, với tình hình như thế này, tự ghè vào chân mình thì cũng chỉ có thể câm nín mà chấp nhận thôi! Ghè vào chân còn hơn là toi mạng. Đối với những con yêu quái Khiếu Vũ ngoài kia, không phải trong nháy mắt là có thể giết được chúng ngay, nếu như chúng xông đến liền một lúc hơn chục con, vậy tôi và Khả Nhi toang thật sự.

Tôi trút hơi dài, trong lòng nghĩ, trước mắt cứ như thế này đã, tùy cơ hành sự sau.

Lúc này, phía sau tôi bỗng truyền đến tiếng của Khả Nhi đầy sốt sắng: “Thiếu gia, cô ấy không xong rồi!”

Tôi quay đầu lại nhìn, người mà Khả Nhi đang ôm chính là người phụ nữ bị hút tinh khí kia, còn cô ấy đang trợn trắng dã mắt, máu chảy dài một vệt từ khóe miệng.

Tôi nhanh chân đi đến bên Khả Nhi, cúi người xuống quan sát kỹ ấn đường của cô ấy thì phát hiện thần quang của cô ấy đã tan rồi. Tôi bấn chỉ quyết ấn chặt trung đan đường của người phụ nữ, tiếp đó dùng kim quang men theo mạch chính của cô rồi di chuyển lên trên, tiếp đó đưa chỉ quyết đi lên ấn đường của cô ấy, thần quang ánh lên một cái, rồi bất đầu ngưng tụ lại.

Người phụ nữ ọc một tiếng, rồi nôn ra một cục máu, cô ấy mở trừng đôi mắt vô hồn, thở hổn ha hổn hển.

Tôi thở phào nhẹ nhõm: “Được rồi, để cô ấy nghri ngơi một lúc đi, đi xem người khác thế nào.”

“Được!” Khả Nhi đặt người phụ nữ đó xuống rồi đứng dậy chuẩn bị kiểm tra người khác.

Đúng lúc này, lục thần trận đột nhiên rung lên dữ dội, phạm vi phòng hộ đã nhanh chóng bị thu nhỏ lại một phần ba. Lúc này hơn mười con yêu quái Khiếu Vũ xông vào trong địa cung từ các lối khác nhau, chúng đến bên dưới đài tròn trong nháy mắt, bao vây lấy chúng tôi...

Bình Luận (0)
Comment