Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 333 - Chương 333. Yêu Khí

Chương 333. Yêu Khí Chương 333. Yêu Khí

“Được!” Tôi hít một hơi thật sâu rồi quay lại nhìn mấy con yêu quái Khiếu Vũ ở bên dưới đài.

Bọn chúng lại nhìn tôi với bộ mặt thanh niên nghiêm túc.

Tôi đi đến bên mép đài tròn, rồi quay người chạy về phía đằng sau, muốn thử lại chiêu giương đông kích tây. Nhưng không ngờ mấy cu cậu này lại thông minh gớm, chúng không bị lừa vố này nữa mà đứng yên ở bên dưới không nhích nhích phát nào.

Tôi thử một cái mà thấy chúng nó không động thủ, tôi dứt khoát quay người chạy quay lại, nhảy vọt một cái xông ra khỏi lục thần trận.

Giây phút tôi xông ra ngoài, mấy con yêu quái Khiếu Vũ giống như điên loạn xông đến chỗ tôi, chúng hận không thể xé nát rồi ăn sống tôi. Hai tay tôi bắn ra liên tục, bốn lá ngũ lôi phù xuyên qua đầu và ngực của bọn chúng, chúng rơi xuống và đập lên đầu một con yêu quái khác, nó nhanh nhẹn tránh được và chạy lên phía trước.

Bọn yêu quái không yên tâm nên đã để hai con ở lại canh trừng Khả Nhi, đám còn lại thì đuổi theo tôi.

Tôi chạy đến trước hốc đá, nhưng không lấy thứ quả đó mà quay người chạy đi mất.

Dường như đúng lúc này, mười mấy con yêu quái Khiếu Vũ đều xông lên, lấy thân mình đậy lại hốc đá tựa như diễn trò xiếc chồng người.

Suýt chút nữa thì tôi không chạy ra ngoài được

Bọn chúng thấy mình bị vồ hụt thế nên gào thét đầy phẫn nộ xông lên, bọn chúng đuổi theo tôi từ các phía khác nhau.

Tốc độ của tôi không nhanh bằng bọn chúng nhưng tôi không cầm quả, hai tay thoải mái tự do. Những con yêu quái Khiếu Vũ này chưa hoàn toàn sống lại, thế nên mặc dù chúng rất hung ác nhưng vũ khí chúng có thể dùng chỉ là bộ vuốt sắc nhọn mà thôi. Tôi chỉ cần không chạy đường thẳng và tìm cơ hội dùng ngũ lôi phù, thì việc bắt được tôi đâu có dễ.

Tôi vừa chạy điên cuồng, vừa không ngừng đổi hướng chạy, tránh trái né phải, luôn tìm cơ hội để xử bọn chúng. Đám yêu quái bị tôi chọc tức điên, chúng lại hét lên một trận đinh tai nhức óc, vây đuổi ngăn tôi lại từ các phía khác nhau, tốc độ ngày càng nhanh, tựa như thiên la địa võng bổ nhào đến tôi.

Tôi bên này đã dụ được đại đa số đám yêu quái, Khả Nhi nhân cơ hội xông xuống đài, cô ấy vung dao lên rồi chém về phía hai con yêu quái đang dán chặt mắt vào người cô ấy. Động tác nhanh hơn tôi, nhanh nhẹn hơn tôi, hai con yêu quái kia mặc dù đã có chuẩn bị nhưng vẫn bị cô ấy đột kích thành công. Một con bị chém cánh tay, một con bị chặt đứt đầu, chúng tạm thời đã mất đi khả năng chiến đấu.

Khả Nhi không hề đánh tiếp, sau khi chém cho chúng bị thương, cô ấy liền chạy về phía hốc đá.

Con bị chặt đứt cánh tay đã lập tức mọc ra cánh tay mới, còn con mất đầu cũng vậy, giờ đây nó cũng đã có một cái đầu mới, hai con yêu quái đã hồi phục lại chỉ sau vài giây, chúng lập tức hét lên đầy giận dữ, bổ nhào về phía Khả Nhi.

Khả Nhi lúc này đã gói được mấy chục quả, rồi chạy quay về.

Bọn chúng hằn học đuổi theo cô ấy, nhưng không ngờ, bóng người cô lóe lên một cái, vừa nhanh nhẹn vừa khéo léo lướt qua bọn chúng, chỉ trong chớp mắt cô ấy đã bay lên trên đài tròn.

Hai con yêu quái sững lại, tiếp đó quay người bay về phía tôi, gia nhập vào vòng săn tôi.

Tôi nhìn thấy Khả Nhi đã an toàn, hai tai tôi liên tiếp phóng ra, liền một lúc đánh được bốn con, tôi đổi phương hướng mấy lần nữa rồi quay đầu chạy về phía đài tròn.

Những con dơi tinh đều như phát điên phát khùng, chúng ào ào xông lên, vây đuổi tôi.

Khả Nhi bỏ những thứ quả đó xuống rồi lập tức nhảy xuống tiếp ứng cho tôi.

Hai chúng tôi cùng nhau đánh những con yêu quái Khiếu Vũ xông lên, khó khăn lắm mới thoát ra khỏi vòng vây, nhảy vọt một cái rồi bay lên trên đài tròn, rầm một cái ngã lên trên đài.

Phía sau chúng tôi hỏa quang xung thiên, hơn chục con yêu quái Khiếu Vũ nhào đến đều biến thành đám lửa, chúng đã bị lục thần trận bắn ra xa xa, nửa địa cung lập tức biến thành biển lửa.

Khả Nhi nhanh chóng bò dậy đến ôm lấy tôi: “Thiếu gia! Thiếu gia!”

Đầu tôi trống rỗng, hít thở hổn hển, một lúc lâu sau mới định thần lại được, áo của tôi đã ướt đẫm mồ hồi.

“Thiếu gia, cậu không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?” Khả Nhi ân cần hỏi.

Tôi ngồi dậy rồi cử động cánh tay, cúi đầu xuống nhìn, thấy trên áo len và quần có rất nhiều chỗ bị bộ vuốt sắc nhọn của bọn yêu quái cào rách, những chỗ đó còn đang chảy máu.

Khả Nhi nhìn lưng tôi liền giật mình: “Thiếu gia, lưng của cậu!”

Tôi sững lại, quay người xoa xoa, bàn tay toàn là máu tươi.

Tôi ngửi máu trên tay mình, mùi này là bình thường, rồi dặn Khả Nhi: “Đừng hoảng, nhìn xem có nặng không?”

Khả Nhi cẩn thận từng tí vạch chiếc áo len bị cào nát từng mảnh, quan sát kỹ vết thương của tôi: “Vết thương không sâu nhưng chảy nhiều máu quá!”

Cô ấy đau lòng nhìn tôi: “Có đau không?”

Bình Luận (0)
Comment