Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 343 - Chương 343. Gương Đồng Khiếu Vũ

Chương 343. Gương Đồng Khiếu Vũ Chương 343. Gương Đồng Khiếu Vũ

Tôi hít lấy một hơi thật sâu, tập trung tinh thần rồi bắt đầu làm bùa trên các viên đạn.

Quá trình này rất nhanh, khoảng mười phút sau, sáu mươi viên đạn đã được cải trang hoàn tất.

Khả Nhi lắp lại băng đạn rồi cầm một dải lên thuần thục lắp vào súng, cạch một tiếng, tiếp đó kéo và mở chốt an toàn, giương súng lên ngắm.

“Nhìn chiếc súng này không giống lắm như trên ti vi, là súng trường đột kích à?” Tôi hỏi.

“Súng trường tự động loại CQ-A, dùng đạn M193, loại này lính đặc chủng chuyên dùng, ở trong phạm vi hai trăm mét, độ chính xác không thua gì súng bắn tỉa.” Khả Nhi ngắm đi ngắm lại rồi nhìn tôi: “Được rồi đấy!”

“Ừ!” Tôi thở phào một cái: “Đạn không thiếu, xả láng đi!”

Khả Nhi bật cười rồi nổ súng.

Pằng pằng pằng...pằng pằng pằng...

Ngọn lửa phóng ra từ đầu súng CQ-A, viên đạn mang theo ngũ lôi phù biến thành một đường màu vàng, lập tức bắn xuyên qua cơ thể của mấy con yêu quái Khiếu Vũ trên không trung. Khả Nhi bắn rất chuẩn, chỉ ba phát súng mà bắn trúng phần đầu của hai con yêu quái, chúng từ trên không rơi phịch xuống mặt đất.

Khả Nhi nắm chặt cơ hội, xả đạn quét một lượt, khiến cho bọn chúng biến thành mấy cái rổ.

Hai con yêu quái Khiếu Vũ biến thành khói đen rồi tan biến.

Sau khi bắn xong, cô ấy nhanh nhẹn thay băng đạn mới, lạch cạnh một tiếng, rồi kéo chốt súng.

Các động tác rất thuần thục, nhanh nhẹn, diễn ra liên tục, trông ngầu vô cùng.

Cô ấy lập tức nhắm chuẩn con yêu quái Khiếu Vũ cuối cùng.

Nó vô cùng phẫn nộ, gào thét xông về phía chúng tôi, nó cầm lấy gương đồng Khiếu Vũ ở bên trên đỉnh trụ đá rồi bổ nhào vào chúng tôi.

Khả Nhi lập tức khai hỏa, những viên đạn liên hoàn bắn ra khiến nó biến thành một đám khói đen trên không trung, lập tức có một luồng ánh sáng màu xanh dương lóe qua, đám khói đen đó lại hóa thành yêu quái Khiếu Vũ, nó tiếp tục xông vào phía chúng tôi.

Khả Nhi nhíu mày, cô ấy tiếp tục nổ súng.

Pằng pằng pằng...pằng pằng pằng...

Yêu quái Khiếu Vũ bị bắn nát người, một lần nữa lại hóa thành đám khói đen, nhưng lại có ánh sáng màu lam lóe lên, nó lại thành hình, tiếp tục xông về chúng tôi.

Khả Nhi gào hét tức giận tiếp tục bóp cò, một lần nữa nó lại biến thành khói đen.

Cứ như vậy mấy lần, cô ấy đã bắn hết băng đạn thứ hai.

Khả Nhi nhanh tay thay băng thứ ba vào, cũng là băng đạn cuối cùng, cô ấy tiếp tục nổ súng.

Lúc này tôi đã thấy được rõ, tay trái của yêu quái Khiếu Vũ vẫn luôn nắm chặt, bên trong có một tia ánh sáng lam mờ mờ. Tôi lập tức hiểu ra, đó là gương đồng Khiếu Vũ, chỉ cần nắm chặt nó trong tay thì yêu quái Khiếu Vũ có thể hồi sinh lại không có giới hạn.

Chỉ dựa vào đạn thì không được, còn phải dùng đến chú độ hồn!

“Thiếu gia! Chuyện này có gì đó sai sai!” Khả Nhi vừa bắn vừa hét: “Đạn sắp hết rồi!”

“Tôi có cách rồi, bắn tiếp đi!” Tôi nói lớn.

“Được!” Khả Nhi nghiến răng, tiếp tục bóp cò.

Tôi nhanh chóng điều kim quang đến tay trái, tay phải bấm chỉ quyết nhanh chóng bày thông linh trận trong kim quang, tiếp đó một tay vung vào người yêu quái Khiếu Vũ.

Đúng lúc con yêu quái biến thành đám khói đen, đạn của Khả Nhi cũng vừa lúc hết sạch.

Tôi nhanh chóng bấm chỉ quyết và niệm chú độ hồn : âm dương hữu tư, tam tài vô cực, phách quy nhật nguyệt, hồn nhập cửu thiên, phù trung chân linh, tự đắc tự tại, kim quang hộ thê, tự vãng tự hành, ngũ hành lục đọa, tùy duyên nhi nhập, sinh cung tử môn, tùy duyên vi sinh, đắc thử lãnh giả, kiến lãnh tức hành, thử phụng thất tinh bắc đẩu chân quân như chỉ, cấp cấp như luật lãnh!

Niệm chú xong, tôi dùng thủ quyết chỉ một cái, một luồng kim quang bay vào trong trận pháp, nó đánh vào thân hình yêu quái Khiếu Vũ vừa mới thành hình.

Yêu quái Khiếu Vũ hét lên tiếng đinh tai, tiếp đó biến thành tro bụi.

Chiếc gương đồng Khiếu Vũ rơi lên trên mặt đất, phát ra một tiếng thánh thót.

Trận đấu đã kết thúc.

Khả Nhi vẫn giữ nguyên trạng thái bắn súng, cô ấy thở nhè nhè, mắt đỏ au.

Tôi ôm chặt lấy đôi vai của cô: “Được rồi, không sao nữa rồi.”

Lúc này Khả Nhi mới hạ đầu súng xuống, trút một hơi dài.

“Sao con này lại lợi hại thế?” Cô ấy cảm thấy khó hiểu.

“Là do gương đồng Khiếu Vũ.” Tôi quay đầu nhìn chiếc gương ở trên đất: “Thứ này tuyệt đối không thể quay lại được nữa.”

Khả Nhi không nói gì, lặng lẽ gật đầu.

Tôi buông cô ấy ra rồi đi đến nhặt chiếu gương đồng Khiếu Vũ, quan sát thật kỹ.

Chiếc gương này được tạo hình rất tinh tế, nằm trong tay của yêu quái Khiếu Vũ nó phát ra ánh sáng màu lam nhạt. Nhưng ở trong tay tôi, thậm chí một chút sát khí cũng không có, nó hoàn toàn biến thành một vật bình thường.

Đây chính là điểm đáng sợ của nó. Các vật cũng giống như con người, lộ ra sự sắc nhọn gai góc thì không đáng sợ, mà điều đáng sợ nhất là tàu ngầm, là bị che giấu đi.

Bình Luận (0)
Comment