Khả Nhi nói, kết giao bạn bè không thể tính toán rạch ròi, chỉ cần anh nợ tôi chút tình nghĩa, tôi nợ anh chút tình nghĩa, như vậy trong lòng mọi người mới thành thực với nhau. Tình cảm con người cũng giống như tấm lưới vậy, càng kết lại thì càng chắc chắn, bạn bè cũng vậy, thường xuyên ở bên nhau uống bữa rượu, tám chuyện trên đời. Tấm lưới này cũng được kết thành từ lúc nào không hay.
Không thể không nói tới, về phương diện này Khả Nhi biết nhiều hơn tôi.
Tôi mười bốn tuổi bắt đầu sống một mình, mỗi ngày không phải đi học thì đi nghiên cứu thuật số. Bốn năm tiếp đó, tôi hoàn toàn không kết giao bạn bè. Bây giờ tôi đã mười chín tuổi rồi, cũng đã trưởng thành rồi, tôi nên có một vòng tròn bạn bè cho riêng mình. Đối với người tu đạo, cho dù học thuật số hay là học pháp thuật, trên người đều có tính Tốn Mộc rất mạnh, Tốn Mộc vô căn, thế nên đi đến nơi đâu thì cũng chỉ là khách qua đường của họ, sẽ không thể giữ lại quá nhiều tình cảm.
Mấy năm trước, tôi cô độc một mình, sống mà như không tồn tại, tôi sớm đã quen với sự hiu quạnh. Nhưng từ khi tôi bắt đầu xuất đạo, rất nhanh sau đó có những người bạn này đã đến bên tôi, tôi đã ở trình độ nào đó thay đổi họ, còn họ cũng lặng lẽ dần dần thay đổi tôi.
Bọn họ khiến tôi dần dần hiểu được cuộc sống, khiến tôi dần dần nhen nhóm được ngọn lửa trong mình.
Thứ cảm giác này thực sự rất tuyệt.
Nó khiến tôi cảm thấy tôi đã trưởng thành.
Ngày hôm đó, chúng tôi đã cùng nhau uống rất nhiều rượu, sau đó lão Triệu lại dẫn chúng tôi đi hát, đi tắm, rồi chơi đến nửa đêm, lúc này người ai về nhà nấy.
Ngày thứ hai, Quách Thần Long gọi điện cho tôi, nó là đã mua một chiếc xe mới tặng cho tôi.
Tôi sững lại rồi dẫn Khả Nhi xuống lầu xem, Quách Thần Long đã mua tặng chô tôi mật chiếc xe ORV* màu đen rất đẹp.
(*)ORV : loại xe ô tô có tốc độ rất nhanh, chạy ở nhiều loại địa hình.
“Ai yo, Khả Nhi cũng ở đó à.” Quách Thần Long mỉm cười, tiếp đó vỗ vỗ lên chiếc xe và nói với tôi: “Ngô Tranh, nhìn xem, có thích không nào? Nếu cậu không thích thì để anh đổi ngay lấy con khác!”
“Đậu má, phiên bản Land Rover Range Rover SVA!” Mắt Khả Nhi sáng bừng, cô ấy chạy ai vòng xung chiếc xe, tiếp đó hỏi Quách Thần Long: “Phải ba trăm năm mươi vạn nhỉ?”
“Ha ha ha...” Quách Thần Long bật cười: “Đúng là lành nghề! Khoảng hơn ba trăm sáu mươi vạn!”
Anh ấy móc chìa khóa ra đưa cho tôi: “Ngô Tranh, nào, thử đi chứ!”
“Anh mua từ khi nào vậy?” Tôi hỏi.
“Mua được mấy hôm rồi.” Anh ấy bước tới: “Đây là ý của tiểu Quân, em ấy nhờ anh chọn cho cậu con Landrover, nói đó là quà tặng cho cậu. Chị dâu của cậu biết được liền gọi điện cho một người bạn, chiếc xe này mới thông qua hải quan nên đã trực tiếp mang đến một chiếc. Cô ấy nói không để tiểu Quân tiêu tiền, nên chiếc xe này là một chút tâm ý của cô ấy, và bảo cậu nhận bằng được. Anh bảo cô ấy đích thân đến như cô ấy nói nay có buổi họp nên không đến được!”
Anh ấy kéo lấy tay tôi, rồi nhét chiếc chìa khóa vào trong tay tôi: “Đừng có ngây ra đó nữa! Mau đi thử đi!”
Tôi định thần lại rồi nhìn chiếc chìa khóa trong tay: “Đây là ý của chị dâu hả?”
“Đúng vậy!” Quách Thần Long nói: “Chị dâu của cậu thích cậu lắm đấy, có điều cô ấy có cái tật, thích ai thì không chịu nói ra đâu, phải nhìn vào việc cô ấy làm mà thôi! Lần trước cậu đã cứu em trai của cô ấy, thực ra cô ấy cũng cảm kích cậu cực kỳ. Mấy lần muốn mời cậu đến nhà ăn bữa cơm đấy. Anh nói là vậy em gọi điện thoại cho cậu ấy đi, nhưng lần nào cô ấy cũng không gọi, nói là sợ không thích hợp. Lần này khó khăn lắm mới có cơ hội để cô ấy thể hiện chút tâm ý đấy. Cậu cũng không thể không giữ thể diện cho cô ấy được, nếu không anh đây cũng không vui đâu!”
Tôi lặng lẽ nhìn anh ấy một cái rồi khẽ mỉm cười: “Vâng, vậy anh giúp em gửi lời cảm ơn đến chị dâu, em sẽ nhận chiếc xe này!”
Anh ấy vỗ vào cánh tay tôi một cái: “Như vậy mới đúng chứ! Mau, lên xe thử đi nào!”
Tôi nhìn Khả Nhi: “Đi, chúng ta đi thử đi.”
“Ok con dê!” Khả Nhi rất phấn khích.
“Cần anh đi cùng không?” Quách Thần Long hỏi: “Bên trên có rất nhiều chức năng, đến anh còn không thuần thục nữa.”
“Không cần, ở đây em có người lành nghề rồi.” Tôi mỉm cười với Khả Nhi: “Lên xe!”, “Ok!” Khả Nhi bật cười.
Hai chúng tôi mở cửa bước lên xe, cột chặt dây an toàn rồi từ từ lái xe ra khỏi khu chung cư.
Không thể không nói, con xe này thực sự rất tốt, đi êm vô cùng, hơn nữa cảm giác tay lái cũng rất đỉnh.
Chúng tôi lượn hai vòng ở bên ngoài khu chung cư, tôi thấy rất hài lòng liền từ từ lái xe quay lại khu chung cư.