Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 364 - Chương 364. Tục Linh

Chương 364. Tục Linh Chương 364. Tục Linh

“Đây là khách sạn của nhà chúng tôi.” Chị ấy nói:”Cậu và Khả Nhi tiểu thư cứ đi tắm đi rồi nghỉ ngơi, tôi đợi hai người ở nhà ăn lầu mười hai.”

“Được.” Tôi gật gật đầu.

Chị ấy quay người đi đến cửa, bỗng nhớ ra: “Đúng rồi thiếu gia, cậu thích món ăn nào? Món Tứ Xuyên, món Hoài Dương hay món Sơn Đông?”

“Tôi thế nào cũng được, ăn no là được.” Tôi nói: “Chị tự sắp xếp đi.”

Chị ấy hiểu ra: “Được!” Nói xong chị mỉm cười với Khả nhi rồi quay người bước đi.

Khả Nhi đóng cửa lại rồi đi đến cạnh tôi: “Thiếu gia, tôi cũng muốn hỏi, tại sao phải để anh chị của chị ấy nhìn thấy chúng ta cứu người?”

“Hai người anh của chị ấy đều là dân chơi.” Tôi nói: “Người như thế này, hay mồm mép bép xép ra bên ngoài, hiện nay quận thủy Kim Lăng mang tiếng không tốt, tôi muốn bọn họ nhìn thấy chúng ta cứu người. Một là để bọn họ nhìn thấy có hy vọng; thứ hai là để bọn họ thêm mắm thêm muốn vào quá trình chúng ta cứu người rồi truyền ra ngoài, đầu tiên tạo nên nền tảng dư luận cộng đồng của Kim Lăng đã.”

Khả Nhi bỗng hiểu ra: “Tôi hiểu rồi, vừa làm việc vừa tạo thế. Như vậy ván cờ chết quận thủy Kim Lăng có thể vực dậy rồi...”

Tôi hiểu ra liền bật cười rồi xoa xoa đầu cô ấy: “Đi tắm đi.”

Trước khi làm việc phải tạo thế, tạo thế đủ rồi thì chuyện này dễ xử lý.

Vì Tưởng gia bị dự án quận thủy Kim Lăng làm cho thiệt hại hơn bốn mươi tỷ, mặc dù thiệt hại lớn nhưng đây cũng là một cái thế. Tôi muốn mượn thế tạo ra thế, từng bước một biến nghịch thế chuyển hóa thành thuận thế, vực dậy được quận thủy Kim Lăng, giúp Tưởng Nhu kiếm lại được tất cả số tiền bị thiệt hại.

Bởi chỉ có như vậy thì chuyện này mới được coi là viên mãn, tôi mới có thể không phụ lòng Tưởng Nhu được.

Ván cờ này có hai cục diện trong ngoài rất khó đi.

Nhưng tôi đã tìm được then chốt, có thể bát đầu phá trận này rồi.

Sau khi tắm xong, tôi và Khả Nhi nghỉ ngơi một chút rồi thay quần áo, tiếp đó đi đến nhà ăn ở lầu mười hai.

Tưởng Nhu vẫn đứng đợi ở cửa, chị thấy chúng tôi đến liền đi ra đón: “Thiếu gia! Khả Nhi tiểu thư, hai người nghỉ ngơi thấy đỡ mệt chưa?”

“Đỡ mệt rồi.” Tôi nhìn chị ấy: “Sao chị còn đích thân đứng đợi ở đây? Bảo phục vụ đợi là được mà?”

“Vậy thì thất lễ quá.” Tưởng Nhu mỉm cười: “Thiếu gia, Khả Nhi tiểu thư, mời!”

“Được, đi thôi!” Tôi gật gật đầu.

Chúng tôi đi theo chị ấy vào trong nhà ăn, đến một cái bàn rồi ngồi xuống.

Tầm nhìn ở vị trí này rất tuyệt vời, cảnh đêm của Kim Lăng có thu hết vào trong tầm mắt qua khung cửa sổ kính lớn.

Sau khi ngồi xuống, nữ trưởng kíp xinh đẹp bước đến, thái độ rất cung kính với Tưởng Nhu: “Tứ tiểu thư, có thể mang thức ăn lên chưa?”

“Mang lên đi.” Tưởng Nhu nói.

“Vâng.” Nữ trưởng kíp khẽ mỉm cười với tôi rổi bắt đầu mang thứv ăn lên cho chúng tôi.

Nấm xào cải, súp đậu phụ, cá lăng hình sóc, thịt cua xếp hình đầu sư tử, tôm đầu trắng, chả lụa khô luộc, bánh quy cầu vàng, đầu cá kho tộ...

Nữ trưởng kíp vừa bưng món ăn lên vừa nhẹ nhàng giới thiệu cho chúng tôi các món ăn, rất nhanh sau đó trên bàn đã được xếp đầy món ăn.

Tôi nhìn thấy có tất cả tám món.

“Thiếu gia, cậu uống được rượu không?” Tưởng Nhu hỏi tôi.

“Tối nay phải làm việc nên không uống.” Tôi nói: “Nhiều món thế này, nhìn mà phát đói, chúng ta ăn cơm thôi.”

Tưởng Nhu bật cười rồi dặn nữ trưởng kíp: “Không cần mở tượu nữa, xới cơm đi.”

“Vâng, Tứ tiểu thư.” Nữ trưởng kíp nói.

Rất nhanh sau đó, cơm đã được bưng lên, chúng tôi cầm đũa lên và bắt đầu ăn.

“Tôi gọi điện cho anh chị của tôi rồi.” Tưởng Nhu nói: “Họ đồng ý rồi, tối nay sẽ đến quận thủy Kim Lăng.”

“Không làm khó chị chứ?” Tôi hỏi.

Chị ấy cười bất lực: “Không làm khó, chỉ là nói khó nghe mà thôi.”

“Bây giờ sự ấm ức của chị càng lớn thì về sau địa vị của chị càng chắc chắn.” Tôi mỉm cười với chị: “Tưởng Nhu, chị có thể trở thành người có năng lực.”

“Tôi...thực sự có thể ư?” Chị ấy không được tự tin cho lắm.

“Có thể!” Tôi mỉm cười, rồi bưng bát lên tiếp tục ăn.

Tưởng Nhu lặng lẽ nhìn tôi một lúc rồi mỉm cười dịu dàng.

Ánh mắt của chị đã tự tin trở lại.

Sau khi ăn cơm xong, chúng tôi cùng nhau quay lại phòng và pha một ấm trà, tiếp đó mở bản vẽ quận thủy Kim Lăng, bàn chuyện cứu người.

“Trận pháp của bọn họ đã bày trí ở đây.” Tôi dùng tay chỉ vào sân thể dục rồi nhìn Tưởng Nhu: “Chị chuẩn bị cho chúng tôi một chiếc xe, chúng tôi sẽ trực tiếp đến nơi bày trận, tìm được trận pháp của bọn họ rồi phá hủy, cứu nguyên thần của bọn họ ra, sau đó quay về đường cũ, đưa nguyên thần đến bệnh viện, như vậy bọn họ sẽ không sao nữa.”

Bình Luận (0)
Comment