“...Của Tưởng gia Kim Lăng! Đúng đúng đúng! Có bao nhiêu mua bấy nhiêu!...Ai ya em đừng hỏi nữa, có nội tình mà!”
“Mua của Tưởng gia ấy, có bao nhiêu mua bấy nhiêu!”
“Bán mấy cổ phiếu nát của anh đi, mua của Tưởng gia ấy! Đúng vậy! Mau đi...”
“Cậu hai, cậu tin con đi, mua của Tưởng gia ấy! Ai ya cậu đừng nói nhiều, nhất định không lỗ được đâu, con có nội tình mà...”
...
Tôi sa mạc lời luôn.
Ý của tôi vốn là nhân cơ hội vận thế Tưởng gia đang lên thì để bạn tốt của tôi kiếm chút đỉnh. Thật không ngờ bản thân mình trở thành tên tiết lộ nội tình...
Có một người con gái trẻ trung bước đến, cô ấy ngắm tôi một lượt: “Em trai à, em đến từ Thượng Kinh à?”
Tôi không nói mà chỉ gật đầu.
Cô gái sát lại gần rồi rồi nhìn kỹ và lập tức hét lên kinh ngạc: “Là cậu ta! Chồng ơi anh mau đến đây mà xem, người ngồi trên xe của Tưởng Nhu trong đoạn video ngày hôm đó chính là cậu ta, còn có cô gái này nữa! Cậu ấy chính là thầy phong thủy đó!”
Chồng của cô ấy nghe thấy vội đứng dậy đi qua đây, anh ấy nhìn tôi thật kỹ: “Ai yo, quả là cậu ta rồi!”
Ngay lập tức đám người nhao nhao lên, có rất nhiều người lũ lượt vây quanh chúng tôi, vây chặt hai chúng tôi đến nỗi không có khe lọt nào.
Khả Nhi nhanh nhẹn đứng dậy chặn những người đó lại: “Xin lỗi ! Anh chị không được chụp! Aiz...aiz...chị làm cái quái gì vậy? Đừng chụp, có nghe thấy không hả!”
“Đại sư, vừa nãy cậu nói cổ phiếu của Tưởng gia sẽ tăng chóng mặt?” Cô gái đó gấp gáp hỏi: “Có đúng như vậy không?”
“Đúng đây! Tôi nghe được đại sư đã gọi điện cho chị của cậu ấy rồi!” Một ông già gần đó nói.
Cả đám người nghe thấy lập tức tản ra rồi tiếp tục gọi điện thoại.
“Mẹ! Mua nhiều một chút, tin này là do đại sư bên cạnh Tưởng Nhu nói như vậy!”
“Chồng à, đi vay tiền của bố anh đi, mua được bao nhiêu thì mua bấy nhiêu, tin này là thầy phong thủy nhỏ tuổi đó nói đấy! Đúng vậy! Chính là cái cậu ở trên đoạn video đó!”
“Cậu hai! Cậu bán nhà rồi hả!”
...
Điên rồi! Điên hết rồi!
Tôi ái ngại nhìn Khả Nhi: “Chuyện này...”
Khả Nhi không quan tâm những người đó điên hay không điên, cô ấy chỉ quan tâm đến việc tôi an toàn hay không thôi, thấy những người đó đang gọi điện thoại, cô ấy quay người lại nói với tôi: “Thiếu gia, đổi vé đi, chuyến này chúng ta không đi được rồi!”
Tôi cũng đang có ý này liền đứng dậy: “Đi thôi.”
Hai chúng tôi nhân lúc mọi người không chú ý liền quay người rảo bước đi khỏi khu chờ máy bay.
Chúng tôi đổi vé máy bay sang chuyến bay khác, vì sợ bị mọi người nhận ra, tôi đã mua một chiếc áo nỉ. Khả Nhi rất nghịch ngợm, cô ấy đã chạy đến một cửa hàng chuyên bán mua chiếc khẩu trang có biểu tượng cảm xúc bên trên.
Sau khi hóa trang, chúng tôi lại một lần nữa qua cửa kiểm soát, lại đến khu chờ máy bay.
Lần này không còn ai nhận ra tôi nữa, mọi người đang bận gọi điện thoại cũng không có hơi để quan tâm chúng tôi là ai.
Hai chúng tôi đến ngồi ở một góc, thấy không có ai chú ý đến chúng tôi, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Tôi lấy điện thoại ra chuẩn bị gọi điện cho tiểu Quân.
Khả Nhi sững lại: “Thiếu gia, cậu còn gọi nữa à?”
“Gọi cho tiểu Quân.” Tôi nói.
“Bảo chị tiểu Quân mua cổ phiếu của Tưởng gia hả?” Cô ấy hỏi nhỏ.
“Cô ấy không thể mua được...” Tôi suy nghĩ rồi lại đặt điện thoại xuống: “Bỏ đi, cô ấy biết tôi không sao rồi, bây giờ cô ấy đang chìm đắm trong thuật số, tốt hơn là không làm phiền cô ấy.”
Khả Nhi không hiểu, cô ấy đưa nước cho tôi: “Cậu biết chị ấy biết cậu không sao, thì không cần nói một câu à?”
“Cô ấy biết được là tôi biết cô ấy biết tôi không sao rồi, vậy tôi không nhất thiết phải làm phiền cô ấy.” Tôi đón lấy chai nước rồi uống mấy ngụm: “Bế quan chính là như vậy, lúc này mà làm cô ấy phân tâm, làm không tốt sẽ ảnh hưởng đến cô ấy.”
“Bế quan tu luyện thuật số cũng có thể tẩu hỏa nhập ma à?” Cô ấy hỏi.
“Đúng vậy.” Tôi nói: “Thuật số dễ bị tẩu hỏa nhập ma hơn là pháp thuật.”
“Vì tinh thần tập trung cao độ hả?” Cô ấy hỏi.
Tôi lắc đầu: “Vì việc tu luyện thuật số là sự thiết lập lại của hệ thống, cũng giống như cậu dùng điện thoại vậy, hệ thống đang trong giai đoạn nâng cấp mà cậu đột nhiên ngắt nó thì nó rất dễ xảy ra vấn đề.”
“Ồ...sự thiết lập lại của hệ thống...” Cô ấy hiểu ra: “Thì ra là như vậy...”
Tôi vặn chai nước rồi đưa nước cho cô ấy, mỉm cười với cô: “Bản thân tôi cũng trải qua như vậy, biết được mùi vị đó. Thuật số và pháp thuật không giống nhau. Giống như cậu, cậu có thiên phú về pháp thuật, bắt đầu tu luyện thì rất nhẹ nhàng; nhưng thuật số lại ngược lại, thiên phú càng cao thì bắt đầu tu luyện sẽ càng đau đớn. Bởi vì chúng phải không ngừng thiết lập lại bản thân, không ngừng bứt phá, không ngừng tạo nên rồi sau đó lại phá bỏ bứt phá, rồi lại tạo nên...Sau bao nhiêu sự tu luyện công phu thì mới có thể đăng đường nhập thất. Mỗi cao thủ thuật số đều trải qua như vậy, không có ngoại lệ...”