Trong tình hình cấp bách, tôi vội cầm lấy điện thoại gọi điện cho chú Cửu.
Rất nhanh sau đó, chú Cửu nghe máy: “Alo, Ngô Tranh, sao vậy con?”
“Chú Cửu, An Vũ đã truyền hóa thần linh quang cho con, bây giờ em ấy đang hôn mê bất tỉnh...” Tôi cảm thấy hổ thẹn: “Con không biết làm thế nào để cứu em ấy, chú dạy con với...”
Tôi nghĩ chú Cửu nhất định sẽ nổi giận lôi đình, chửi tôi một trận: “Mi đúng là thằng oắt con, sao lại có thể đối xử với con gái rượu của ta như thế?”
Nhưng không ngờ, sau khi chú Cửu nghe tôi nói thì không hề nổi giận, ngữ khí cũng rất bình thản: “Con ôm chặt lấy nó, ôm lâu một chút, hóa thần linh quang sẽ tự quay về thôi.”
“Hả? Ờm...” Tôi sững lại, vô thức nhìn An Vũ ở trên giường.
Ngữ khí của chú Cửu bỗng trở nên gay gắt: “Lại còn ngây ra đó làm gì? Mau đi cứu nó đi!”
“A, vâng!” Lúc này tôi mới phản ứng lại.
Tôi tắt máy rồi ném luôn điện thoại sang một bên, đi đến ngồi bên giường, cẩn thận từng tí một ôm An Vũ vào lòng, rồi ôm thật chặt.
Sắc mặt của An Vũ trắng bệch, hít thở yếu ớt, hai bàn tay lạnh như băng.
Tôi cởi giày cho cô ấy rồi ôm cô ấy lên giường, kéo chăn đắp lên, đồng thời nắm chặt hai bàn tay của cô ấy.
Lúc này, chú Cửu lại gọi điện đến.
Tôi đang ôm An Vũ rồi lập tức đổi tư thế để lấy điện thoại: “Alo, chú Cửu!”
“Ôm nó chưa?” Chú Cửu hỏi.
“Con ôm rồi.” Tôi vội nói: “Con còn đắp chăn cho em ấy.”
“Vậy thì tốt, không cần lo, chút nữa nó sẽ tỉnh lại thôi.” Chú Cửu nói.
“Vâng! Cảm ơn chú Cửu!” Cuối cùng tôi cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Mà sao An Vũ lại truyền hóa thần linh quang cho con vậy?” Chú Cửu hỏi.
“Bọn...Bọn con...” Tôi hổ thẹn mãi không thôi: “Em ấy muốn giúp con thử xem có thể dùng bùa lên trên người không...Xin lỗi chú Cửu, con sai rồi...Về sau con sẽ không thử bừa nữa...”
“Bỏ đi, chuyện này cũng không trách con.” Chú Cửu nói: “Có điều, con đã ôm con gái của chú rồi, thì cả đời này con phải chịu trách nhiệm với nó đấy, về sau chú giao nó cho con rồi đấy.”
“Hả?” Tôi sững sờ: “Không phải! Chú Cửu ơi! Chú nghe con nói...”
“Con muốn không chịu trách nhiệm hả?” Ngữ khí của chú ấy lạnh tanh: “Tính cách của con gái An gia đều rất kiên cường khí khái, con đã động vào An Vũ rồi, thì cả đời nó sẽ không nhận người khác đâu, con không muốn nó thì khiến nó phải làm thế nào?”
“Con...con...” Tôi giở khóc giở cười.
“Quyết định như vậy đi!” Chú Cửu nói: “Bây giờ chú sẽ gọi điện cho cha con, An Vũ là người của nhà con rồi!”
Chú ấy không để tôi nói liền tắt máy luôn.
“Alo? Chú Cửu! Chú Cửu...”
Trong tình hình cấp bách, tôi vội vàng gọi điện lại cho chú nhưng kết quả là chú ấy tắt máy rồi.
Đ- má! Đây đúng là một cú lừa!
Tôi cạn lời rồi.
Tôi từng nghe nói dùng sinh mệnh để lừa, nhưng chưa từng thấy dùng con gái để câu lừa người khác như thế này. Quả nhiên chú Cửu thật xảo quyệt, lúc này tôi chưa kịp phản ứng lại thì chú ấy đã nhét con gái cho tôi rồi.
Tôi ngây người ra hồi lâu rồi vội gọi điện cho cha tôi.
Rất nhanh sau đó cha tôi đã nghe máy, cha tôi cười tít: “Alo? Con trai à...”
“Cha, có phải chú Cửu đã gọi điện cho cha rồi không?” Tôi vội hỏi.
“Ử, chú Cửu của con hả.” Cha tôi bật cười: “Vừa gọi điện xong, cha biết rồi, cha đồng ý đó, ha ha ha...”
“Không phải, cái gì cơ chứ, sao cha đồng ý rồi...” Tôi cạn lời: “Con và An Vũ không có gì khác đâu, vừa nãy là...”
“Biết rồi...Biết rồi...An Vũ là đứa trẻ rất được, cha với mẹ con đều rất hài lòng.” Cha tôi vừa cười vừa nói: “Chuyện này quyết định như vậy đi.”
“Nhưng con có bạn gái rồi mà!” Tôi bất lực: “Hai người định làm gì vậy hả?”
“Không sao cả.” Cha tôi cười hê hê: “Con có mấy đứa bạn gái cũng không sao cả, cha không giận đâu, chú Cửu của con cũng không tức giận. Chỉ cần con nhớ một điều là không được bắt nạt An Vũ, phải đối xử tốt với nó, biết chưa?”
“Con...” Tôi sa mạc lời luôn.
“Được rồi, được rồi, quyết định như vậy nhé.” Cha tôi cười rồi tắt điện thoại.
Tôi hiểu ra rồi, chúng tôi đã bị chú Cửu và cha tôi lừa cho một vố rồi...
Đây gọi là gì nhỉ?
Tôi thở dài một hơi, rồi liếc nhìn An Vũ trong lòng mình.
An Vũ hít thở yếu ớt, lạnh run lẩy bẩy.
Trong lòng tôi do dự, mấy cha già đã hợp tác cùng nhau để lừa một vố, An Vũ lại không có lỗi với tôi, bây giờ cô ấy khó chịu như vậy, đều là vì giúp tôi...
Tôi không nghĩ nhiều nữa!
Tôi hít một hơi thật sâu rồi ôm chặt lấy cô ấy.
Lúc này, cuối cùng ánh sáng màu trắng mềm mại cũng xuất hiện.
Nó hiện trên người tôi, nhưng nó không chịu rời đi, nó lại còn khiến tôi và An Vũ hòa thành một thể.
Lúc này tôi không gấp gáp nữa.
Phải mất một canh giờ thì hóa thần linh quang mới hoàn toàn quay về cơ thể An Vũ.