Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 407 - Chương 407. Cái Kim Trong Bọc

Chương 407. Cái Kim Trong Bọc Chương 407. Cái Kim Trong Bọc

Cô ấy chần chừ giây lát: “Cha nói thập bát tế của An gia không được truyền ra ngoài, nhưng nếu như anh Ngô Tranh cần dùng thì em có thể tùy ý cho anh, cho anh hết cũng được. Cha còn nói, đến Thượng Kinh rồi thì phải hiểu chuyện, phải giúp anh Ngô Tranh nhiều hơn, không được ăn không ở đợ...” Tôi không khỏi bật cười: “Không... Không phải em vì lời của chú Cửu mà...”

“Không phải...Không phải.” Cô ấy vội lắc đầu: “Lần đó thực sự em chỉ muốn giúp anh thôi, không liên quan đến cha em đâu, về sau cha em biết được em gây rắc rối cho anh nên cũng rất tức giận...”

Trong đầu tôi bỗng hiện lên khuôn mặt đẹp lão của chú Cửu, nở một nụ cười đểu đểu: “Không sai, chính là ta đã sắp đặt đó! Ta chính đã tạo ra cú lừa! Tiểu tử, mi có thể làm gì ta? Ha ha ha...”

Haiz...

Tôi không nhịn được mà bật cười.

“Anh cười gì vậy?” Cô ấy cứ nghĩ tôi đang cười cô ấy nên gương mặt lại càng đỏ thêm.

“Không có gì... không có gì...” Tôi nhịn cười rồi hắng giọng, hỏi cô ấy: “An Vũ, vừa nãy em cho anh hóa thần linh quang là muốn thử xem anh có thể tu luyện thập bát tế không à?”

“Không phải...” Cô ấy lắc đầu: “Hóa thần linh quang là cơ sở của thập bát tế, cũng là tinh túy của thập bát tế. Em chỉ muốn xem, dùng hóa thần linh quang có thể giúp anh trực tiếp dùng bùa trên người mình hay không. Nếu như có thể, anh cũng đồng ý nhận thì em sẽ cho anh phương pháp tu luyện.”

“Vậy bây giờ còn muốn nói cho anh không?” Tôi hỏi.

“Anh muốn học không?” Cô ấy hỏi lại.

“Muốn.” Tôi gật đầu.

Cô ấy cũng gật đầu: “Được, vậy em nói cho anh.”

Tôi bật cười: “Ừ!”

“Có điều anh phải bế quan.” Cô ấy nói: “Mặc dù sức mạnh tu luyện của anh rất cao, nền tảng tốt nhưng cũng phải bế quan ít nhất là một tháng.”

“Vậy quán của em phải làm sao?” Tôi hỏi.

“Nếu như anh bế quan thì em ở cùng anh.” Cô ấy nói: “Chuyện quán cà phê đó để chị Trần giúp em làm đi.”

“Vậy có được không?” Tôi hỏi.

“Được.” Cô ấy nói: “Em cần quán lớn nhất, về trang trí em có thể thiết kế được, còn về nhân viên phục vụ thì để chị ấy giúp em chọn. Sau khi xong việc thì em cho chị ấy phong bì lớn.”

Tôi hiểu ra liền mỉm cười: “Được! Vậy làm như vậy đi, anh đi gọi điện cho chị ấy! Em đi rửa mặt mũi đi, sau đó chúng ta đi ăn sáng.”

“Vâng!” Cô ấy gật gật đầu.

Cô ấy lau nước mắt ở khóe mắt rồi quay người, cúi xuống với lấy cái giày.

Tôi xuống giường lấy giày cho cô ấy rồi đeo vào cho cô.

An Vũ nhìn tôi, khóe mắt lại đỏ hoe.

Tôi đỡ cô ấy dậy rồi mỉm cười: “Đi thôi.”

Cô ấy cố ngăn dòng nước mắt, gật đầu rồi quay người đi.

Tôi mỉm cười bình thản, cầm điện thoại lên rồi đi đến phòng khách gọi điện cho Trần Phương.

“Trần Phương, từ hôm nay trở đi, chuyện quán cà phê chị tự lo liệu nhé, phụ trách toàn quyền.” Tôi nói: “Lấy quán to nhất, còn về trang trí thì mấy ngày nữa sẽ gửi cho chị. Ngoài ra chị cũng tìm hai mươi hai người phục vụ có bát tự thuần dương.”

“Dạ được thiếu gia!” Trần Phương nói: “Quán cà phê lấy tên là gì ạ?”

Tôi trầm tư suy nghĩ rồi khẽ mỉm cười: “Cà phê Tiểu Ngư đi!” Trần Phương cũng cười: “Đã rõ!”

Tôi tắt điện thoại rồi thở dài một hơi, cái kim trong bọc đã bị lòi ra rồi, nhưng trong lòng tôi lại cảm thấy dễ chịu.

Tôi đi đến bên cửa sổ nhìn lên bầu trời, không khỏi nhớ đến ông nội tôi.

“Ông nội, con đã lớn rồi, ông yên tâm nhé...”

Đôi mắt tôi cay cay, mỉm cười bình thản...

...

Hai ngày sau chúng tôi bắt đầu bế quan.

Ngày hôm đó trời chưa sáng mà hai chúng tôi đã dậy rồi, lần lượt thay nhau đi tắm rồi thay bộ quần áo thoải mái.

Sau khi chuẩn bị xong xuôi, An Vũ đến phòng ngủ của tôi, rồi ngồi khoanh chân trên giường đối diện với tôi, nhìn chằm chằm vào tôi, trong mắt cô ấy lóe lên thứ ánh sáng màu trắn mềm mại.

Sau giây phút đó, cô ấy dùng tay ấn một cái vào ấn đường của tôi, đưa bạch quang vào thượng đan điền, tiếp đó sà đến bên tai tôi dùng âm thanh cực nhỏ đọc một lượt mật pháp tu luyện hóa thần linh quang.

Đọc xong cô ấy nhìn tôi: “Nhớ được chưa?”

“Nhớ rồi.” Tôi gật gật đầu.

“Bắt đầu tôi.” Cô ấy nói: “Em sẽ trông anh.”

“Được!” Tôi hít một hơi thật sâu rồi nhắm mắt lại.

Thứ ánh sáng mềm mại đó là nguyên chủng của hóa thần linh quang, tôi bắt đầu điều khí theo cách mà An Vũ dạy tôi, rất nhanh sau đó nguyên chủng đó lập tức hòa hợp với kim quang của tôi, bắt đầu đi trong cơ thể một cách từ từ.

Tôi dùng suy nghĩ để dẫn dắt, từ từ nguyên chủng kim quang hình thành kết giới mạnh mẽ mà đơn giản. Linh khí xung quanh bị kết giới tụ lại hóa thành kim quang đi vào trong khí trường của tôi...

Cách tu luyện đó và nội cảnh tam thánh đồ có chút giống nhau, nhưng lại hoàn toàn không giống. Nội cảnh tam thánh đồ là lấy nội khí làm trận, tụ linh khí lại, tăng thêm sức mạnh tu luyện; còn phương pháp này thì khác, mặc dù nó cũng tụ lại lượng lớn linh khí nhưng dường như không tăng sức mạnh tu luyện, những linh khí này hoàn toàn bị nguyên chủng hút lấy rồi chuyển hóa.

Bình Luận (0)
Comment