Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 426 - Chương 426. Đại Hắc Thiên

Chương 426. Đại Hắc Thiên Chương 426. Đại Hắc Thiên

Ngay lập tức, xung quanh chúng tôi trở nên tối om, đen sì, không nhìn thấy gì cả.

Dường như cùng với lúc đó, vô vàn tiếng thét phẫn nộ của quỷ quái xông về phía chúng tôi.

“Thiếu gia!” Khả Nhi kinh hãi, cô ấy lấy thân mình bảo vệ tôi theo bản năng, phệ linh đao trong tay không ngừng vung lên: “Đừng qua đây! Ta cảnh cáo ngươi ! Đừng qua đây!”

Tôi sững lại một lúc, tiếp đó nhanh chóng hình dung ra phụng nhãn phù, kim quang trên người lóe sáng, ngay lập tức xung quanh lại bừng sáng. Tôi thấy vô số các lại yêu ma quỷ quái, có cả nam lẫn nữ, có già có trẻ, có đứa bay đứa chạy, có đứa giống người, cũng có đứa không giống người, chúng nó điên cuồng lao về phía chúng tôi, hận không thể ăn tươi nuốt sống chúng tôi.

Khả Nhi không nhìn thấy, nhưng trên người cô ấy có khí ngũ lôi thế nên rất nhạy cảm, chém phát nào ăn phát đó. Hơn nữa khinh thân phù và tị sát phù trên người cô ấy vẫn còn tác dụng. Trong một loáng, bóng người cô ấy như bóng ma, những con ma quỷ xông lên trên đều bị cô ấy chém biến thành đám khói đen.

Còn ở phía xa kia, có một bóng đen to lớn vẫn đứng phía sau tượng thần đại hắc thiên.

Đại hắc thiên được tu luyện từ tà khí và được hắc bồ tát gọi dậy.

Nó vung múa đao lưỡi liềm trong tay và liên tục triệu hồi quỷ thần đến tấn công chúng tôi hết lần này đến lần khác.

Còn bà hắc bồ tát như đang xem náo nhiệt vậy. Bà ta lơ lửng ở bên trên vai của đại hắc thiên, vặt vô cảm nhìn chúng tôi, trong đôi mắt lóe lên thứ ánh sáng màu đỏ chói mắt.

Trong tình hình như vậy, nếu như làm phụng nhãn phù cho Khả Nhi thì đám quỷ thần đó nhất định xông đến, như vậy sẽ càng nguy hiểm.

Tôi tập trung tinh thần rồi ra lệnh cho Khả Nhi: “Khả Nhi, cậu kiên trì lên!”

“Được!” Khả Nhi hét lớn.

Tôi dứt một cọng tóc trên đầu mình tôi làm thành thế thân phù, nhanh tay bỏ vào trong cổ của Khả Nhi, tiếp đó vừa niệm chú tàng hình, vừa đi rẽ sang bên phải xông về phía đại hắc thiên và hắc bồ tát.

Muốn bắn người thì phải bắn ngựa của hắn trước, đánh giặc thì trước tiên phải bắt vua giặc! Đám quỷ không đáng sợ, thứ đáng sợ là bọn chúng cứ xồ ra mãi không dứt, diệt được đại hắc thiên và hắc bồ tát đồng nghĩa với việc diệt được gốc của bọn chúng, phần còn lại thì Khả Nhi có thể xử lý.

Dưới sự bảo hộ của chú tàng hình, đại hắc thiên và hăc bồ tát không nhìn thấy tôi.

Tốc độ của tôi nhanh cực kỳ, chạy đến bên phải của đại hắc thiên nhanh như bay, nhảy phốc lên, một lá ngũ lôi phù đánh vào hắc bồ tát.

Chú tàng hình vừa dừng lại, hắc bồ tát lập tức phát hiện ra tôi, bóng hình bà ta lóe lên rồi biến mất.

Ngũ lôi phù đã đánh vào vai phải của đại hắc thiên, mặc dù không phải đòn chí mạng nhưng đã thu hút được sự chú ý của ông ta.

Đại hắc thiên gầm lên một tiếng giận giữ, đao lưỡi liềm lập tức chỉ về hướng tôi, vô số quỷ quái đua nhau xuất hiện trên hư không, ào ào gào thét bổ nhào vào tôi.

Tôi kinh sợ, vội niệm chú tàng hình, xoay người chạy đi.

Chú tàng hình lại một lần nữa phát huy tác dụng, đám quỷ đang xông lên đó liền đánh mất mục tiêu, chúng sững lại một lúc, tiếp đó quay về hướng Khả Nhi, xông về phía cô ấy.

“An Vũ! Giúp Khả Nhi!” Trong tình hình cấp bách, tôi đã hét lên giận dữ.

“Thiếu gia, tiểu An Vũ đang giúp tôi! Tôi có thể nhìn thấy rồi!” Khả Nhi hét lớn: “Cậu mặc kệ tôi, đừng vướng mắc với mấy ảo tưởng đó nữa! Phá trận! Phá trận đi!” Tôi sững lại, đúng vậy, tôi đang vướng mắc vào mấy thứ gì vậy? Đây đều là ảo tưởng, kết giới mới là chính! Chú tàng hình vừa dừng lại thì lũ quỷ lại phát hiện ra tôi, chúng lại ào ào xông đến.

“Đ- má!” Tôi hét lên giận dữ, rồi bấm lôi quyết, niệm chú tàng hình, nghênh đón chúng xông đến đây.

Ngay lập tức, lúc ma quỷ bị tôi đánh cho tan tác, gào rú lên một hồi.

Tôi từ phía bắc của đại điện đi đến phía nam, tiếp đó tôi thu lôi quyết và niệm chú tàng hình, tiếp tục chạy quanh địa cung.

Vừa chạy, vừa tìm cơ hội, đồng thời quan sát sơ hở của kết giới.

Kết giới chính là trận pháp, là trận pháp sẽ có trận nhãn, mà trận nhãn chính là điều mấu chốt để phá trận. Trong địa cung này không có trấn vật nào khác, chỉ có tượng thần đại hắc thiên, thế nên bức tượng thần này chính là trấn vật. Tôi chỉ có thể lại gần nó và phá nó, kết giới này cũng tự nhiên bị phá bỏ.

Tôi có chủ ý, quay người nhìn về phía Khả Nhi một cái.

Khả Nhi đang múa phệ linh đao, đánh giết rất hăng, An Vũ thì đang ở phía sau cô ấy không xa, chuẩn bị bổ sung thần quang cho Khả Nhi.

Tôi cảm thấy yên tâm rồi hiét một hơi sâu, niệm chú tàng hình, né trái tránh phải nhanh như chớp, rồi xông về phía tượng thần đại hắc thiên.

Hướng tấn công của tôi đã đánh được rất nhiều yêu ma.

Đại hắc thiên không phát hiện ra tôi, nhưng hắc bồ tát ở trên không lại phát hiện ra tôi rồi.

Bà ta lập tức niệm chú, từ trên không chỉ về vào tôi.

Bình Luận (0)
Comment