Tôi không khỏi sững sờ, tượng đại hắc thiên này lại không phải trận nhãn! Lúc này đại hắc thiên đã bổ nhào đến rồi.
Tôi nhanh chóng tránh người, kéo lấy Khả Nhi chạy ra khỏi địa cung, quay lại trong lối đi.
Đại hắc thiên nổi giận hùng hục đuổi theo nhưng lúc sắp ra khỏi địa cung thì nó bị một cánh cửa vô hình đánh bật quay lại.
Tôi có dự cảm, bỗng nhiên hiểu ra.
Trận nhãn thực sự không phải tượng thần đại hắc thiên mà là bảo tọa sen đá màu đen đó! Tượng thần ngồi ở trên bảo toạ, đồng nghĩa là đang ngồi trong trận nhãn, thế nên mới được tu luyện trở nên lớn mạnh như vậy.
Nhưng tượng thần đó không phải là trận nhãn!
Tôi quay đầu nhìn Khả Nhi: “Chúng ta phải vào đó lần nữa!”
“Được!” Khả Nhi nói.
“Lần này để tôi vào đánh nó trước.” Tôi nói: “Cậu đi vào sau rồi hai chúng ta cùng đánh nó. Đợi sau khi ngọn lửa tắt thì cậu giữ chân nó để tôi đi phá trận!”
“Được!” Cô ấy gật đầu.
Tôi quay người nhìn đại hắc thiên đang tức giận ở trên biển lửa, rồi hét lớn chạy vào trong địa cung.
Đại hắc thiên vừa nhìn thấy tôi chạy vào thì ông ta gầm rú bổ nhào tới.
Tôi giơ tay lên ném một ngũ lôi phù, ngay lập tức xuyên qua tâm đường của ông ta.
Trước đó ông ta không sợ ngũ lôi phù nhưng bây giờ thì khác, ông ta hét lên một tiếng thảm thiết, nửa cái đầu bị đánh nát.
Nhưng ngay lập tức ông ta lại khôi phục lại hình dáng ban đầu rồi tiếp tục bổ nhào vào tôi.
Cách của tôi và Khả Nhi khác nhau, tôi đợi khi đao của ông ta sắp chém đến nơi thì tôi nhanh người tránh đi, quay đầu bỏ chạy, đồng thời niệm chú tàng hình, ẩn thân đi.
Đại hắc thiên nhảy lên vồ hụt, nó nhìn xung quanh để tìm dấu vết của tôi.
Khả Nhi tức giận hét lớn, rồi từ trên trời nhảy xuống, một nhát xuyên vào lưng của ông ta, bạch quang dài hơn tấc lập tức xuyên qua người ông ta.
Địa hắc hiên gầm rú thảm thiết, lảo đảo về phía trước rồi xoay tay lại chém một nhát.
Khả Nhi nhảy phốc lên tránh được mũi đao ở trên cao, đồng thời hạ một nhát dao chém về phía cổ của ông ta.
Đại hắc thiên nhanh nhạy tránh được mũi dao sắc nhọn của phệ linh đao, ông ta vừa định tiến công thì một luồng kim quang bay đến xuyên qua lồng ngực.
Ông ta lại kêu lên một tiếng vô cùng thảm thiết, xoay người rồi bổ nhào về phía tôi...
Cứ như vậy, chúng tôi phối hợp ăn ý, đại chiến xung quanh đại hắc thiên.
Nếu như không có sự tiếp sức của trận pháp thì ông ta đã sớm bị chúng tôi tiêu diệt rồi, nhưng không còn cách nào, sức mạnh của ông ta dồi dào không dứt, chúng tôi chỉ có thể không ngừng làm suy yếu ông ta nhưng từ đầu chí cuối không thể nào đánh ông ta tiêu tan được.
Sau khi đấu với nhau được mấy chục hiệp, cuối cùng lửa đã tắt rồi.
Tôi chộp lấy cơ hội này, nhân lúc Khả Nhi tấn công đại hắc thiên, ông ta không màng đến tôi nữa, tôi liền quay người chạy về phía bảo tọa hoa sen đá đen.
Đợi đến khi đại hắc thiên phát hiện ra thì tôi đã bay lên trên bảo tọa rồi.
Đại hắc thiên kinh hãi, nó bỏ mặc Khả Nhi rồi phẫn nộ xông đến.
Tôi quay người đưa chỉ quyết chỉ một cái, ngũ lôi phù hóa thành kim quang, lập tức xuyên qua trán của ông ta.
Ông ta gào lên thảm thiết rồi mất nguyên nửa cái đầu.
Khả Nhi phẫn nộ, cô ấy chạy nhanh đến trước mặt ông ta, nhảy phốc lên rồi một nhát sao đâm vào lồng ngực của ông ta.
Đại hắc thiên kêu đau đớn không ngừng, liên tục lui lại phía sau.
Tôi nhanh nhẹn quay người lại rồi bấm chỉ quyết, niệm chú phá ấn: Ngũ hành cấm chế, lục hợp vi lao, thiên địa vi tỏa, âm dương vi dược, thiên địa âm dương, phá cấm khai lao, sắc!
Sau khi niêm chú xong, thủ quyết ấn vào bảo toạ hoa sen đá đen, thì thấy bảo tọa đó rung lên rồi phù một tiếng, khí đen trên mặt đất bị tiên tan đi hết sạch, trận phát lập tức bị phá bỏ.
Đại hắc thiên cũng thét lên oai oái đau đớn rồi biến thành khói đen.
Khả Nhi thở dốc, rồi nhìn đám khói đen đó, từ từ buông dao xuống.
Tôi đứng lên trên bảo tọa sen đá đen, thở dài một hơi rồi đứng dậy gọi Khả Nhi: “Khả Nhi, lên đây đi!”
Khả Nhi quay đầu nhìn tôi: “Được!” Cô ấy bay lên bảo tọa rồi hỏi tôi: “Cậu không sao chứ?”
“Không sao.” Tôi mỉm cười với cô ấy: “Mệt không?”
“Không mệt!” Cô ấy lắc đầu.
“Được, đi đến tầng hai thôi!” Tôi nói.
“Ừ” Cô ấy gật đầu mạnh một cái.
Tôi quay người nhìn tượng đại hắc thiên đó: “Cửa vào của địa cung tứ hai là ở bên dưới tượng đại hắc thiên này. Chúng ta đẩy nó xuống mới có thể tiến vào tầng tiếp theo.”
“Đẩy xuống?” Khả Nhi sững lại: “Ít nhất tên này cũng nặng mấy chục tấn đấy, chúng ta đẩy được hả?”
“Thế nên tôi muốn cậu thử.” Tôi nhìn cô ấy: “Trong mật pháp của Ngô gia chúng tôi có một lá bùa gọi là thần lực phù, nhưng không thể trực tiếp dùng bùa này, bắt buộc trên người phải có khí ngũ lôi mạnh mẽ mới có thể sử dụng. Bây gờ trên người tôi đã có ba lá bùa rồi, còn trên người cậu chỉ có khinh thân phù và phụng nhãn phù, vẫn có thể dùng thêm một lá bùa nữa...”