Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 447 - Chương 447.

Chương 447. - Chương 447. -

Tôi nhìn cô ấy: “Tôi muốn dùng thần thông cảm nhận một chút tình hình của Đỗ Lăng, nhưng lại không cảm nhận được gì...Giống như chị ấy bị thứ gì đến che lấp đi vậy...”

Khả Nhi sững lại: “Che lấp đi? Thần thông cũng không cảm nhận được à?”

“Đúng vậy.” Tôi hít một hơi thật sâu: “Tình trạng như này...Rất kỳ lạ...”, “Hay là để chị tiểu Quân bói một quẻ?” Cô ấy nhìn tôi: “Tôi nhớ cậu đã từng nói là quẻ có thể vượt qua được thần thông, chị tiểu Quân rất lợi hại, chị ấy nhất định bói ra được.”

Tôi trầm tư giây lát: “Tốt nhất đừng làm phiền cô ấy, để tự tôi làm!”, “Nhưng nếu như tự cậu bói thì không phải rất dễ sinh ra biến số sao?” Khả Nhi lo lắng.

Thực ra tôi cũng lo lắng chuyện này.

Tôi suy nghĩ rồi cầm liện thoại lên, lại gọi lần nữa cho tiểu Quân: “Tiểu Quân, tình hình có gì đó sai sai, thần thông của anh không cảm nhận được chị Đỗ Lăng, em bói một quẻ xem thế nào, rốt cuộc là chuyện gì?”

“Được!” Tiểu Quân nói: “Đợi một chút.”

Tôi đón lấy nước của Khả Nhi đưa rồi khẽ uống lấy một ngụm.

“Ngô Tranh, người hại chị Đỗ Lăng đã dùng phong thủy trận.” Tiểu Quân nói: “Mà em lại không hiểu lắm về trận pháp, có điều từ quái tượng cho thấy, loại phong thủy trận này vô cùng lợi hại, thần thông của anh không cảm nhận được tình hình của chị Đỗ Lăng, vấn để đã xảy ra ở trên phong thủy trận này.”

Tôi lập tức hiểu ra: “Đây chính là nhằm vào anh...”

“Không thể nói là hắn nhằm vào anh, nhưng rõ ràng đối phương đang đề phòng anh.” Tiểu Quân nói: “Từ quái tượng cho thấy, người hại chị Đỗ Lăng và chị ấy có quan hệ huyết thống, nhưng không phải họ hàng trực huyết. Hắn ta biết quan hệ của anh và chị Đỗ Lăng, thế nên đã dùng phong thủy trận để phòng bị anh.”

“Còn gì khác nữa không?” Tôi hỏi.

“Có.” Cô ấy nói: “Trên quái tượng hiển thị, chị Đỗ Lăng là bị một chiếc gương rất tà lấy đi linh hồn, chiếc gương này tổng cộng có hai mảnh, phân làm âm và dương, hợp thành một thể, vô cùng lợi hại...”

“Được, anh biết rồi.” Tôi ngập ngừng: “Không cần lo cho anh, anh có thể xử lý tốt.”

“Ừm.” Tiểu Quân hít một hơi sâu: “Ngô Tranh, anh đừng mềm lòng, hãy lôi người đó ra ánh sáng. Đây là một tai hại, nếu như lần này tha cho hắn thì chị Đỗ Lăng sớm muộn gì cũng sẽ bị hắn ta hại chết.”

“Em yên tâm.” Tôi bình thản nói: “Anh sẽ làm vậy...”

“Được, vậy anh với Khả Nhi chăm sóc lẫn nhau nhé.” Cô ấy nói: “Bọn em đợi bọn anh trở về.”

“Ừ.” Tôi tắt điện thoại.

Khả Nhi nhìn thấy vội hỏi tôi: “Thế nào rồi?” Tôi nhìn cô ấy một cái rồi thở dài: “Chị tôi có trộm nhà rồi!”

“Có trộm nhà?” Khả Nhi nhíu mày: “Người nhà chị ấy hại chị ấy à?”

“Hắn có quan hệ huyết thống với chị ấy, nhưng không phải họ hàng trực huyết.” Tôi nói: “Người đó biết được bên cạnh chị ấy có tôi, thế nên hắn đã nhờ người bày phong thủy trận, vì vậy tôi không cảm nhận được tình hình của chị Đỗ Lăng.”

“Vậy chúng ta phải làm sao?” Cô ấy hỏi.

“Nên làm thế nào thì làm thế đó.” Tôi cười lạnh: “Hắn ta nghĩ dùng một trận pháp là có thể che mắt tôi thì chúng ta không làm gì được hắn? Không cần thần thông, dựa vào chúng ta cũng có thể lôi hắn ra được.”

“Ừ!” Khả Nhi gật đầu một cái thật mạnh.

Tôi trầm tư giây lát, rồi gọi điện cho Đường Tư Giai: “Chị à, tình hình chị Đỗ Lăng thế nào rồi?”, “Theo lời dặn dò của em thì chị đã sai người đi mua chiếc chăn màu đỏ đắp cho chị ấy rồi.” Đường Tư Giai nói: “Bây giờ chị ấy hít thở rất yếu ớt, sắc mặt trắng bệch đáng sợ lắm, cả thân người cứ co giật như vậy.”

“Khách sạn có nến không chị?” Tôi hỏi.

“Đây...chị đi hỏi đã, em đợi một chút...” Chị ấy nói.

“Được!”

Chị ấy quay người dặn người ở bên cạnh: “Gọi điện hỏi quầy lễ tân xem họ có nến không...”

Hơn mười giây sau chị ấy lại nhấc máy: “Alo, Ngô Tranh!”

“Em đây, chị nói đi.”

“Khách sạn có nến, nến màu đỏ có được không?” Chị ấy hỏi.

“Được!” Tôi nói: “ Chị lấy mười ba cây nến đi, rồi cuốn chăn cho chị Đỗ Lăng, sau đó đặt lên trên thảm nhà. Sắp sáu cây nến theo hình dáng Nam Đẩu trên đầu chị ấy; bảy cây nến còn lại xếp theo hình Bắc Đẩu thất tinh dưới chân chị ấy. Sau khi sắp được hết toàn bộ thì tự tay chị thắp nến, đầu tiên thắp Bắc Đẩu sau đó thắp Nam Đẩu, sau khi thắp xong thì cắn ngón tay giữa của bàn tay phải của chị, dùng máu của ngón tay xoa lên trên ấn đường của chị ấy, sau đó chị canh chừng bên cạnh chị ấy.”

Tôi ngập ngừng: “Bất luận nhìn thấy thứ gì cũng không được sợ, trước khi em đến được khách sạn thì chị không được rời đi nửa bước.”

“Được!” Chị ấy nói.

“Chị, chị là người từng trải.” Tôi nói: “Nhớ lời em nói, bất luận nhìn thấy gì thì đừng có sợ! Thứ đối phương dùng là vu thuật, nhưng mệnh của chị rất quý, những thứ ma quái đó nhiều nhất chỉ dám dọa nạt chị thôi, chứ không dám thực sự lại gần chị đâu. Thế nên mọi thứ chị nhìn thấy đều là ảo ảnh hết, nhất định đừng coi đó là thật.”

“Ừ, chị sẽ không sợ đâu.” Chị ấy nói: “Chị sẽ ở đây đợi em!”

“Vâng.” Tôi tắt điện thoại.

Bình Luận (0)
Comment