Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 450 - Chương 450. Chú Thể

Chương 450. Chú Thể Chương 450. Chú Thể

Thân người Đỗ Lăng rung mạnh, ọc một tiếng, chị ấy nôn ra một cục máu đen to.

Trong lòng tôi nghĩ, chị ơi, chị nhất định phải chống cự được, sắp đến bước cuối cùng rồi.

Tôi hít một hơi thật sâu, điều kim quang đến tay trái, tay phải bấm chỉ quyết bắt đầu bày trận làm bùa.

Chẳng mấy chốc, thất tinh trận chuyển ngược đã làm xong.

Tôi dùng tay nắm chặt lại rồi lùi ra sau mấy bước, tay phải bấm lôi quyết hộ thân, tay trái vung ra, một luồng kim quang bay lên người của Đỗ Lăng, lập tức biến thành thất tinh trận chuyển ngược.

“A!” Đỗ Lăng hét lên tiếng thảm thiết, thân người co cắp lại, mắt mở trừng trừng, miệng há hốc, mồ hôi màu xanh đen lập tức bốc ra.

Tôi nhìn chị ấy, bởi vì căng thẳng mà vô thức nuốt nước bọt.

Sau mấy giây, tụ linh trận mạnh mẽ hóa thành một luồng kim quang bay vào trong cơ thể chị ấy, rồi dung hòa với chị ấy làm một thể.

Thân người chị mềm oặt, rồi nằm phịch xuống giường, lồng ngực phập phồng không ngừng.

Tôi lập tức dùng tay tắt đi hết mười ba ngọn nến ở dưới đất, rảo bước đi đến bên cạnh chị, quan sát kỹ thì thấy trong ấn đường của chị, thần quang bắt đầu sáng lên rồi.

Tôi trút một hơi dài, mạng của chị ấy tạm thời bảo vệ được rồi.

Đỗ Lăng mơ hồ nhìn trần nhà, không ngừng thở hổn hển, mồ hôi trên người đổ ra như suối, chiếc chăn đỏ rất nhanh đã ướt sũng.

Nước mồ hôi này là chú thể của vu thuật, chiếc gương đó được tu luyện bằng tà chú, một khi người nào nhìn chằm chằm vào nó thì tà chú sẽ thông qua đôi mắt của người đó tiến vào cơ thể của thân chủ, hình thành nên chú thể, sau đó chú thể này giống như vi rút, nó nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, sau đó ép linh hồn của thân chủ ra khỏi cơ thể, phong ấn vào trong chiếc gương, thế là xong quá trình lấy đi linh hồn.

Đến nay Đỗ Lăng chỉ còn một chút linh hồn còn sót lại, nhưng tôi đã thông mạch chính của chị, rồi đưa tam tài tụ linh trận vào trong cơ thể chị, và lấy ngũ lôi trấn linh phù và liệt hỏa phù bảo bệ linh hồn còn sót lại của chị. Như vậy, khí của long mạch không ngừng bổ sung vào cơ thể chị, linh hồn còn sót lại cũng nhanh chónh tăng mạnh, đồng thời chú thể nhận sự tấn công mãnh liệt, không chống trọi được nữa sẽ tự nhiên bị ép ra ngoài.

Nhưng chỉ ép ra ngoài thôi thì không được, nước mồ hôi màu xanh đen này và nước mồ hôi màu hồng đỏ trên cơ thể của Cao Dĩnh trước đó đều có độc, nhất định phải nhanh chóng rửa sạch những nước mồ hôi đó, dội hết đi. Nếu không thân người của Đỗ Lăng sẽ bị hủy hoại.

Tôi quay người đi khỏi căn phòng ngủ rồi đi đến phòng tắm chính và xả nước nóng.

Trong phòng tắm khác, Khả Nhi cũng đang tắm cho Đường Tư Giai.

Tôi đi đến rồi gõ cửa mấy cái: “Khả Nhi, chị ấy tỉnh chưa?”

“Vẫn chưa!” Khả Nhi nói: “Thiếu gia, chị Đường chảy rất nhiều máu!”

“Không sao, chị ấy bị âm khí tấn công, kỳ kinh nguyệt đến sớm hơn.” Tôi nói: “Cậu tắm sạch sẽ cho chị ấy, sau đó...sau đó...”

Tôi thấy hơi ngại.

“Tôi biết xử lý thế nào rồi.” Khả Nhi nói: “Nhưng mà thiếu gia, ở đây không có băng vệ sinh!”

Tôi đỏ mặt: “Cậu đợi nhé.”

Tôi quay người đi đến mở cửa, hắng giọng: “Chu Uyển, chị...chị..”

“Sao vậy thiếu gia?” Chu Uyển hỏi: “Cậu cần tôi làm chuyện gì thì cậu cứ dặn để tôi đi làm ngay.”

Tôi hắng giọng, rồi chỉ vào túi quần của chị ấy: “Băng vệ sinh đó của chị, cho tôi một cái.”

Chu Uyển ngây người: “A, vâng!”

Chị ấy lấy băng vệ sinh trong túi đưa cho tôi: “Đủ chưa cậu?”

“Tạm thời đủ rồi.” Tôi nói: “Chút nữa chị đi mua cho chị Đường một túi nhé.”

“Dạ được thưa thiếu gia!” Chị ấy gật gật đầu.

Nhìn thấy Chu Uyển thẳng thắn, bìn tĩnh như vậy khiến tôi cảm cấy càng xấu hổ, lập tức đóng cửa lại rồi quay người đi đến cửa nhà tắm, gõ mấy cái.

Khả Nhi mở he hé cửa: “Thiếu gia!” Tôi đưa băng vệ sinh cho cô ấy: “ Thay cho chị ấy đi, tắm xong thì bế chị ấy lên giường.”

“Được!” Khả Nhi đóng cửa lại.

Tôi trút một hơi dài rồi đi đến phòng tắm chính, thấy nước đã xả được kha khá, tôi quay người đi vào phòng ngủ của Đỗ Lăng, rồi bế chị ấy lên.

Cơ thể chị ấy bắt đầu ấm lên, sắc mặt cũng hồng hào đôi chút.

Mặc dù linh hồn đã bị lấy đi nhưng linh hồn còn sót lại vẫn còn, tạm thời tính mạng của chị ấy được đảm bảo. Nhưng nếu để quá lâu thì cơ thể chị ấy sẽ bị tổn thương không thể hồi phục được.

Tôi nhìn chị ấy, trong lòng chợt đau đớn, hít một hơi thật sâu rồi quay người bế chị ấy ra khỏi phòng ngủ đi vào phòng tắm, cẩn thận từng tí một đặt chị ấy vào trong bồn tắm.

Trong chốc lát, nước ở trong bồn tắm biến thành màu xanh đen.

Tôi xả mạnh nước, cởi áo khoác ra, xắn tay áo lên rồi bắt đầu tắm cho chị ấy.

Đỗ Lăng yếu ớt mở đôi mắt ra, chị ấy nhìn tôi một cái rồi vô thức nói lên một tiếng: “Em trai...”

Rồi chị ấy nghiêng đầu, bất tỉnh nhân sự.

Trong lòng tôi đau nhói, thở dài một hơi rồi tiếp tục tắm cho chị.

Bình Luận (0)
Comment