Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 455 - Chương 455. Hợp Thần Phù

Chương 455. Hợp Thần Phù Chương 455. Hợp Thần Phù

“Chị, chị ngồi ở trên sô pha đi.” Tôi nói.

“Ừ.” Chị ấy quay người đi đến ngồi xuống sô pha, cố gắng bình tĩnh lại, hít vào thật sâu.

Tôi bấm chỉ quyết làm khổi lổi phù ở ấn đường của Đỗ Lăng rồi khẽ ấn vào trong đó, tiếp đó cùng tay ra hiệu: “Dậy.”

Đỗ Lăng lập tức ngồi dậy.

Đường Tư Giai sững sờ, vô thức cũng đứng dậy theo: “Ngô Tranh, đây...”

“Chị ngồi xuống.” Tôi nói với chị: “Thử dùng suy nghĩ sai chị ấy xuống giường đi.”

“Ờ, được...” Đường Tư Giai nuốt nước bọt cái ực rồi từ từ ngồi xuống, chằm chằm nhìn Đỗ Lăng và bắt đầu dùng suy nghĩ.

Đỗ Lăng từ từ ngẩng đầu lên, ánh mắt đờ đẫn, lật chăn ra rồi xoay người bước xuống giường, tiếp đó thân người mềm oặt, suýt chút nữa thì ngã nhào ra.

“Giám đốc Đỗ!” Đường Tư Giai thất kinh.

Tôi nhanh nhạy vội ôm chặt Đỗ Lăng, rồi bế chị ấy lên đặt lại lên giường.

Xem ra cách này dùng được, chỉ là sức chưa đủ.

“Hay là chị làm không đúng?” Đường Tư Giai lo lắng hỏi.

“Không, chị làm rất tốt.” Tôi quay người đi đến bên chị: “Chỉ là sức mạnh chị không đủ...”

“Vậy phải làm sao?” Chị hỏi.

“Không cần gấp, làm thêm một trận pháp nữa là được.” Tôi nói: “Đừng lo lắng, để em giải quyết.”

Lúc này chị ấy mới thở phào nhẹ nhõm rồi gật đầu: “Ừ.”

Tôi tập trung tinh thần, điều kim quang đến tay trái, tay phải bấm chỉ quyết bày trận làm bùa, rất nhanh sau đó đã bày được một tam tài tụ linh trận, rồi nắm chặt trong tay.

Đường Tư Giai ngây người: “Ngô Tranh...đây là...”

Chị ấy lần đầu tiên nhìn thấy kim quang của tôi, thấy được tôi dùng cách như thế này để bày trận, chị ấy có phản ứng như thế thì cũng rất bình thường.

“Đây là trận pháp.” Tôi nhìn chị: “Đừng kinh ngạc như thế.”

Chị ấy nuốt nước bọt, gật gật đầu: “Ừ!”

Tôi khẽ mỉm cười, rồi ném thần quang xuống đất, ngay lập tức, linh khí trường mạnh mẽ nổi lên trên mặt đất, linh khí trong chu vi mấy ki lô mét không ngừng tụ lại.

Tôi đã cho thêm giới hạn cho trận pháp này, để tránh sự tương xung của nó và trận pháp trong người chị Đỗ lăng.

Tam tài tụ linh trận trong cơ thể chị ấy chủ yếu hút lấy linh khí trong long mạch, còn trận pháp này không động đến long mạch mà chỉ hút linh khí xung quanh mà thôi.

Như vậy, vùa có thể thỏa mãn được yêu cầu bên Đường Tư Giai, cũng có thể đảm bảo không ảnh hưởng đến sự vận chuyển của trận pháp trong cơ thể Đỗ Lăng.

Đường Tư Giai lúc này đã hoàn toàn bị kim quang xung quanh làm cho ngây ngốc ra đó.

“Chị, thử lại lần nữa đi.” Tôi nói với chị.

“Hả?” Lúc này chị mới định thần lại: “Ờ, được!”

Chị ấy không khỏi liếc nhìn kim quang bên cạnh mình một cái, hít một hơi thật sâu rồi cố gắng bình tĩnh lại, nhìn Đỗ Lăng ở trên giường.

Đỗ Lăng mở mắt ra, tiếp đó ngồi dậy, chị nhìn chúng tôi bên này có chút thấp thỏm.

Vẻ mặt của chị lúc này đã hoàn toàn biến thành vẻ mặt của Đường Tư Giai.

“Chị, chị phải coi mình là Đỗ Lăng.” Tôi nói với Đường Tư Giai: “Nói với bản thân rằng chị chính là Đỗ Lăng!”

“Ừ!” Đường Tư Giai nhìn chằm chằm vào Đỗ Lăng, rồi gật đầu chân thành.

Vẻ mặt chị lập tức có chút khang khác.

Vẻ mặt của Đỗ Lăng lập tức cũng có thay đổi, mặc dù nhìn kỹ thì thấy vẫn có bóng hình của Đường Tư Giai nhưng lại càng ngày càng giống Đỗ Lăng.

“Nhắm mắt lại, dùng mắt chị ấy để nhìn, dùng cơ thể chị ấy để cảm nhận.” Tôi tiếp tục chỉ đạo Đường Tưu Giai: “Bây giờ bắt đầu, Đỗ Lăng là chị, chị chính là Đỗ Lăng!”

Đường Tư Giai nhắm mắt lại, lồng ngực phập phồng không ngừng, trên trán và cổ nhễ nhại mồ hôi hột.

Đỗ Lăng đứng dậy, có chút bất an liền hỏi tôi: “Bây giờ thế này...được chưa?

Tôi thở dài một hơi rồi bật cười: “Được rồi!”

Mười mấy phút sau, Đỗ Lăng thay quần áo rồi dẫn theo đám người Chu Uyển đi gặp gỡ người đại diện ký kết của chính quyền thành phố Nam Đảo.

Lúc vừa ra khỏi cửa thì đám người Chu Uyển giật mình.

Đỗ Lăng rất bình thản nói một câu: “Tôi không sao rồi, đi thôi.”

Chỉ một câu nói hời hợt qua loa đó thôi mà có thể đập tan hết những hoài nghi của tất cả mọi người.

Chu Uyển không hoài nghi và cũng không dám hỏi chuyện khác, chị ấy cảm kích nhìn tôi và Khả Nhi một cái rồi dẫn đám vệ sĩ đi theo Đỗ Lăng.

Tôi nhìn theo tiễn họ đi vào trong thang máy, rồi bình tĩnh đóng cửa lại, thở phào một hơi.

“Ngay cả Chu Uyển cũng không nhìn ra, có lẽ không có vấn đề gì rồi.” Tôi nói với Khả Nhi.

Khả Nhi tò mò hỏi: “Thiếu gia, rốt cuộc cậu đã làm như thế nào vậy?”

Tôi nhìn cô ấy một cái: “Hợp thần phù và khổi lổi phù, thêm hai tụ linh trận...”

Mắt cô ấy sáng bừng lên, hạ giọng nói: “Khổi lổi phù? Chính là bùa tán gái đó...À không, bùa khống chế người ta à?”

“Đúng vậy.” Tôi gật đầu: “Hợp thần phù có thể mang ý thức của hai người tiến hành hòa hợp ở mức độ nhất định, thứ mạnh hòa hợp thứ yếu. Nếu như ý thức của hai người có sự chênh lệch thì thứ mạnh thậm chí có thể bao trọn lấy thứ yếu. Linh hồn cử chị Đỗ Lăng bị lấy đi rồi, trong cơ thể chị ấy chỉ còn lại chút linh hồn còn sót lại, thế nên...”

Bình Luận (0)
Comment