Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 456 - Chương 456. Dĩ Giả Loạn Chân

Chương 456. Dĩ Giả Loạn Chân Chương 456. Dĩ Giả Loạn Chân

“Thế nên ý thức của chị Đường có thể bao trọn lấy linh hồn còn sót lại của giám đốc Đỗ.” Khả Nhi nhìn tôi: “Sau đó khống chế cơ thể chị ấy bằng khổi lổi phù, dĩ giả loạn chân*...”

(*) lấy cái giả làm loạn cái thật, lấy những thứ giả trộn lẫn vào trong đó coi đó là thật.

“Gần như vậy.” Tôi nói.

“Vậy hai tụ linh trận thì sao?” Cô ấy tò mò hỏi: “Có tác dụng gì vậy?”

“Hai tụ linh trận đó một mạnh một yếu, cái mạnh ở trong cơ thể chị Đỗ Lăng, nó tập trung khí long mạch cho chị ấy, bảo vệ linh hồn còn sót lại, duy trì sự vận chuyển của cơ thể.” Tôi nói: “Còn cái kia ở trong phòng ngủ, nó tập trung sức mạnh cho chị Tư Giai, giúp cho chị ấy có thể khống chế cơ thể của chị Đỗ Lăng.”

“Ồ...” Cô ấy bỗng ngộ ra: “Hiểu rồi...”

“Bắt đầu từ bây giờ đến khi chị Đỗ Lăng quay lại, không thể chểng mảng một khắc nào.” Tôi dặn cô ấy: “Cậu canh trừng ở bên ngoài, phòng bọn linh thể tiến vào, tôi đến phòng ngủ chính giúp chị Tư Giai ổn định trạng thái tinh thần.”

“Ổn định trạnh thái tinh thần?”

“Ừ.” Tôi nói: “Hợp thần phù khiến cho tinh thần hao kiệt rất lớn, cả đêm qua chị ấy đã không ngủ rồi, nếu tôi không đi giúp chị ấy thì chị ấy không trụ được bao lâu nữa.”

“Được! Vậy cậu mau đi đi.” Khả Nhi vội nói.

Tôi gật đầu, rồi quay người đi đến phòng ngủ chính, đẩy cửa bước vào rồi đóng cửa lại.

Đường Tư Giai ngồi trên sô pha mồ hôi đầm đìa trên mặt, nhắm chặt đôi mắt lại, hai tay khống chế không được mà run bần bật, giống như bị bóng đè vậy.

Tôi đi đến bên chị rồi khẽ giữ vai trái của chị.

Thân người chị run lên khe khẽ, thở phào nhè nhẹ, lông mày từ từ giãn ra.

“Chị, chị làm rất tốt, tiếp tục đi.” Tôi nói với chị: “Em ở đây với chị.”

Chị không nói gì mà lặng lẽ gật đầu.

Tôi tĩnh tâm lại rồi nhắm mắt lại, đưa thông linh phù trên người chị dẫn đến người mình.

Ngay lập tức, trong đầu tôi xuất hiện hình ảnh của Đỗ Lăng.

Chị ấy đang bắt đay với một người phụ nữ trung niên hơn bốn mươi tuổi.

Người phụ nữa này là phó trưởng ban kinh tế của chính quyền thành phố Nam Đảo, cũng chính là người đại diện ký kết đó.

Sau khi nói chuyện hỏi thăm qua lại, hai người cùng ngồi xuống và bắt đầu bàn bạc.

Những người tùy tùng hai bên lập tức lui hỏi phòng tiếp khách, rồi đóng cửa lại.

Tôi ở bên cạnh lặng lẽ quan sát hai người họ, Đỗ Lăng nói chuyện vui vẻ, mọi chuyện diễn ra bình thường, hoàn toàn không có bất cứ sơ hở nào.

Vị phó trưởng đó rất khách khí với chị ấy, lời lẽ ngôn từ thậm chí còn có ý nịnh hót.

Hai người họ tiến hành một cuộc đàm phán bí mật về chi tiết dự án và một số kế hoạch phát triển trong tương lai.

Tôi không hề quan tâm đế nội dung mà họ bàn bạc, tâm tư tôi hoàn toàn ở chỗ Đỗ Lăng, quan sát kỹ ấn đường và khí trường trên người chị. Dù sao hai tụ linh trận cách rất gần nhau, một khi xảy ra xung đột thì tôi nhất định phải tiến hành điều chỉnh ở bên Đường Tư Giai, để bảo đảm sự vận thành bình thường của trận pháp trong cơ thể Đỗ Lăng.

Còn nữa, tôi bắt buộc chú tâm đến những chi tiết vẻ mặt của Đỗ Lăng từng giây từng phút, một khi phát hiện được vẻ mặt chị ấy xuất hiện tình trạng ngờ nghệch hay ngôn từ không rõ ràng, vậy có thể chứng minh được tinh thần của Đường Tư Giai không trụ được nữa. Tôi phải dựa vào tình hình để điều chỉnh độ mạnh yếu của kim quang, trong lúc bức thiết phải dùng thần quang của tôi để bổ sung thần quang cho Đường Tư Giai, để chị ấy ổn định được tinh thần.

Thế nên tôi và Đường Tư Giai giống nhau, đều ở trong trạng thái căng thẳng cao độ.

Không biết từ lúc nào mà đã hai mươi phút trôi qua.

Đỗ Lăng không có rất kỳ dấu hiệu bất thường nào.

Lúc này phó trường nhìn đồng hồi rồi mỉm cười với chị ấy: “Giám đốc Đỗ, không còn sớm nữa.”

Đỗ Lăng mỉm cười: “Vâng! Phó trưởng Nam, mời!”

Nữ phó trưởng đó họ Nam, tên là Nam Cầm.

Nam Cầm mỉm cười đứng lên: “Giám đốc Đỗ, mời!”

Hai người họ đi ra khỏi phòng tiếp khách, đi về phía trung tâm hội nghị của Mỹ Á Vương Đô tham gia lễ ký kết.

...

Tôi mở mắt ra rồi thở hơi dài, bắt đầu thở gấp.

Thức liên tục hai ngày hai đêm rồi, khinh thần phù trên người tôi đã đại đến cực hạn, nó sắp biến mất rồi.

Lúc này không thể giải bỏ, chỉ có thể cố trụ thôi, thế nào cũng phải đợi sau khi Đỗ Lăng quay lại đã.

Tôi hít thở hồng hộc một lúc rồi gắng sức tĩnh tâm lại, nhắm mắt lại rồi lần nữa dẫn thông linh phù trong cơ thể Đường Tư Giai đến người tôi.

Màn ảnh lại xuất hiện.

Trung tâm hội nghị ở tầng chín của Mỹ Á Vương Đô.

Đỗ Lăng và phó trưởng Nam Cầm là đại diện ký kết của hai bên, cùng nhau tham gia lễ ký kết, hai người ký tên của mình lên trên hợp đồng.

Sau khi lễ ký kết kết thúc, họ lập tức cử hành buổi họp báo.

Đây là lúc quan trọng nhất, tôi đề phòng sảy ra sai sót nên đã trực tiếp tiếp thêm kim quang, và điều thần quang của mình đi vào trong cơ thể của Đường Tư Giai, giữ vững tinh thần cho chị ấy.

Đường Tư Giai ổn định hơn hẳn, đôi mắt của Đỗ Lăng cũng lập tức trở nên sáng hơn.

Bình Luận (0)
Comment