Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 465 - Chương 465. Linh Mẫu Thiên La Trận

Chương 465. Linh Mẫu Thiên La Trận Chương 465. Linh Mẫu Thiên La Trận

Tôi nhìn cô ấy: “Nhà sư nhận lệnh, bắt đầu niệm chú với Tiêu Vũ, còn Tiêu Vũ hoàn toàn không tin phật pháp, cũng không tin chú có thể giết người thế nên vẻ mặt thản nhiên như không, không một chút sợ hãi nào. Kết quả sau khi niệm chú xong, Tiêu Vũ bình yên vô sự, còn nhà sư lại nằm vật xuống đất, chết tươi.”

Khả Nhi hiểu ra: “Chỉ cần không tin thì chú không thể giết người!”

Tôi khẽ mỉm cười lắc đầu: “Không phải.”

“Không phải?” Khả Nhi ngây người: “Vậy là.”

“Bất luận là thuật số hay là chú thì gặp phải người có cảnh giới cao hơn mình thì không thể sử dụng được.” Tôi giải thích: “Tiểu Vũ không tin phật pháp nhưng thân phận tôn quý, tầm nhìn và cảnh giới của ông ấy cao hơn nhà sư kia rất nhiều. Thế nên nhà sư niệm chú với ngài ấy, thì chú không thể đả động được Tiêu Vũ, vì thế mà cắn trả lại lên người mình. Vì vậy Tiêu Vũ không bị sao còn ông ta thì chết.”

“Tôi hiểu rồi.” Đôi mắt Khả Nhi sáng bừng: “Cảnh giới của mình cao hơn đối phương thì những tà thuật đó liền trở nên vô dụng!”

“Đúng.” Tôi chỉ vào quỷ mẫu thiên la trận ở trước mặt: “Lời nguyền ở trên đó dùng để đối phó với người thường thì thực sự rất lợi hại nhưng đối với chúng ta mà nói, chúng hoàn toàn không có tác dụng gì cả.”

“Tôi cũng lợi hại vậy à?” Khả Nhi tò mò hỏi.

“Cậu nói xem?” Tôi xoa đầu cô ấy: “Ngay cả sát thai kỳ lân và hắc bồ tát còn không đánh nổi cậu, quỷ mẫu thiên la trận này chỉ là tà trận mà thôi, sao có thể nguyền rủa được cậu chứ?”

Khả Nhi mỉm cười ngượng ngùng: “Ừm!”

Cô ấy xắn tay áo lên: “Vậy còn đợi gì nữa? Chúng ta phá trận đi!”

“Hai chúng ta không sợ nhưng chiếc gương ở trong đây sợ.” Tôi quay người nhìn chiếc gương đồng ở trong lưới máu: “Linh hồn của chị Đỗ Lăng ở trong gương đó, một khi phá lưới máu, thì cho dù có một đồng tiền đồng rơi xuống chiếc gương đó thôi thì chị ấy sẽ toi ngay.”

Khả Nhi quan sát kỹ rồi nhíu mày: “Thiếu gia, bên trong còn có cơ quan đấy!”

“Cơ quan?” Tôi nhìn: “Ở đâu?”

“Ở đó!” Cô ấy chỉ: “Cậu nhìn sợi chỉ đỏ giấu ở trong huyết khí ấy, nó mảnh cực kỳ, nhưng nó lại nối với các điểm thắt của lưới máu, nếu nó mà đứt một cái là lưới máu rơi xuống chiếc gương đó ngay.”

Tôi tập trung quan sát, rồi nhìn sợi chỉ đỏ đó, thực sự giống như Khả Nhi đã nói, sợi chỉ đỏ giấu ở trong huyết khí nối tiếp với các điểm mấu chốt của quỷ mẫu thiên la trận, kéo một sợi chỉ là di chuyển cả trận pháp.

Một đầu sợi chỉ này ở trên đài đá, đầu còn lại thì thắt ở trên tượng quỷ mẫu ở góc tây nam.

Vừa nãy Trình Tuyết uy hiếp dùng dao cắt đứt, chính là sợi chỉ đỏ trên tượng quỷ mẫu.

Bà ta không nói dối, sợi chỉ này không thể động nào nó.

Tôi không khỏi rơi vào trầm tư.

Làm sao bây giờ?: “Thiếu gia có thể dùng lục thần trận trực tiếp cho nó phát nổ không?” Khả Nhi hỏi.

“Không được.” Tôi lắc đầu: “Lục thần trận chuyển dùng để khắc chế các loại tà khí, chiếc gương này cũng được dùng tà thuật để tu luyện, nó cũng rất tà. Nếu dùng lục thần trận thì quỷ mẫu thiên la trận sẽ nổ và chiếc gương đó cũng bị hủy luôn, vậy chị Đỗ Lăng sẽ mất mạng luôn đó.”

“Vậy phải làm sao đây...” Khả Nhi bất lực: “Nổ cũng không được, động cũng không được, chiếc lưới này thực sự chỉ muốn xé nát nó ra!”

Xé ra?

Tôi bỗng nghĩ ra rồi nhìn cô ấy: “Có cách rồi!”

“Cách gì vậy?” Cô ấy vội hỏi.

“Làm theo lời cậu vừa nói, xé nó ra!” Tôi có chút kích động: “Trên người cậu có thần lực phù, có sức mạnh vạn quân thì xé chiếc lưới máu này cũng giống như xé tờ giấy mà thôi. Cậu chỉ cần xé ra một miếng thì tôi có thể xông vào đó, trước khi lưới máu hạ xuống thì tôi sẽ lấy chiếc gương đó ra.”

“Được!” Khả Nhi gật đầu: “Không cần cậu ra tay, cậu phá trận là được rồi, còn tôi xé xong lưới máu đó sẽ tự mình xông vào đó lấy chiếc gương ra.”

“Không, để tôi!” Tôi nói.

“Nếu hai người làm thì động tác làm thế nào cũng chậm.” Cô ấy nói: “Để mình tôi thì có thể nhanh hơn nhiều!”

Tôi suy nghĩ: “Được, vậy thì để cậu!”

Cô ấy mỉm cười gật đầu: “Ừ!”

“Vậy tôi đi phá trận trước.” Tôi nói: “Trận pháp vừa được phá xong thì cậu đến lấy gương.”

“Được!” Cô ấy nói.

Tôi quay người đi đến trước tượng quỷ mẫu ở vị Cấn góc đông bắc, bấm chỉ quyết rồi niệm chú phá ấn: ngũ hành cấm chế, lục hợp vi lao, thiên địa vi tỏa, âm dương vi dược, thiên địa âm dương, phá cấm khai lao, sắc!

Niệm chú xong tôi dùng thủ quyết ấn vào tượng quỷ mẫu.

Phù một tiếng, một luồng huyết khí màu đen đỏ tràn ra tứ phía, lập tức tràn ngập cả địa cung.

Quỷ mẫu thiên la trận đã bị phá.

Gần như đúng lúc đó, hai tay của Khả Nhi tích tụ bạch khí, chộp lấy lưới máu, soạt một tiếng xé rách một miếng, thân hình nhanh như chớp, xông đến bên cạnh đài đá, cầm lấy chiếc gương rồi lập tức chui ra khỏi trận pháp.

Cả quá trình diễn ra nhanh vô cùng, không đến năm giây.

Sau khi cô ấy chui ra, lạo xạo một tiếng, lưới máu lập tức rơi xuống trên đài đá đó.

Bình Luận (0)
Comment