Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 469 - Chương 469. Thân Càng Thêm Thân

Chương 469. Thân Càng Thêm Thân Chương 469. Thân Càng Thêm Thân

“Lúc Trương Cường hai tuổi, mẹ hắn đã mất rồi.” Tôi nói: “Cha của hắn lấy người khác làm mẹ kế cho hắn, bà ấy lại sinh được một đứa con trai. Người mẹ kế này đối xử tệ với hắn, còn cha của hắn thì yêu thương đứa con trai nhỏ hơn thế nên cũng không quan tâm tới hắn. Mẹ của chị Đỗ Lăng cảm thấy đứa cháu trai này đáng thương quá thế nên đón hắn từ quê lên Thượng Kinh, nuôi nấng cùng với đứa con gái của mình. Bởi vì Trương Cường ăn nhờ ở đậu, hắn rất biết cánh nhìn mặt đoán ý người khác, tính tình tỉ mỉ, rất biết diễn kịch, vô cùng giảo hoạt. Cha mẹ của chị Đỗ Lăng cảm thấy hắn rất đáng thương, thế nên từ nhỏ đã yêu thương hắn như con trai ruột của mình. Hắn nhận được biết bao nhiêu tình cảm, thương hắn yêu hắn đã thành bản năng của họ. Ngược lại, họ không còn quan tâm đến con trai ruột của mình nữa.”

“Tôi hiểu rồi...” Khả Nhi gật đầu: “Trong lòng của họ, nhân vật tâm lý của Trương Cường là con trai, còn con trai con gái ruột của mình lại thành người ngoài, thế nên tình yêu của họ đặt nhầm chỗ rồi...”

“Cậu nói đúng rồi, chính là đặt nhầm chỗ.” Tôi nói.

Cô ấy hít một hơi sâu rồi hắng giọng: “Cậu nói tiếp đi, về sau thế nào?”

“Về sau, mẹ của chị Đỗ Lăng tìm chị ấy, mấy ngày ở căn biệt thự Đỗ gia, quan hệ mẹ con đã được hòa giải.” Tôi nói: “Dù sao là mẹ con mà, chuyện có lớn thế nào đi nữa thì cũng cho qua thôi. Nhưng không lâu sau, đến ngày sinh nhật của chị Đỗ Lăng, mẹ chị ấy cùng với Trương Cường tính kế vào ngày sinh nhật của chị sẽ lại nhắc đến chuyện đó.”

“Kết quả thế nào?” Khả Nhi hỏi.

“Một lần nữa hai mẹ con không vui vẻ mà chia tay nhau, chị Đỗ Lăng cũng cấm Trương Cường không được đến biệt thự Đỗ gia nữa.” Tôi nói: “Trương Cường vì thế mà ôm nỗi hận trong lòng, hắn luôn muốn tìm cơ hội báo thù. Không lâu sau, lạt ma đó đến Thượng Kinh, Trình Tuyết muốn giúp lạt ma gom tiền mà không ngừng lôi kéo bạn bè đi gặp lạt ma để nộp tiền cúng. Người đầu tiên bà ta tìm đến là chị Đỗ Lăng, sau đó lại tìm đến Trương Cường. Lúc đó, chị Đỗ Lăng đã từ chối lạt ma rồi, nhưng lạt ma đó ngày đêm nhớ mong chị ấy, hạ quyết tâm có bằng được chị ấy. sau khi Trương Cường gặp lạt ma, liền hỏi thẳng ông ấy và nói rằng tôi thích em gái họ của tôi, ông có thể dùng phép để tôi có thể ngủ với em ấy không. Đầu tiên lạt ma giả vờ là thánh nhân phê phán Trương Cường mấy câu, nhưng sau khi biết được người mà Trương Cường nói tới là chị Đỗ Lăng thì hai tên khốn nạn này ăn nhịp với nhau, lập tức liên minh lại...”

“Ồ...” Khả Nhi hiểu ra: “Thế nên, bọn chúng cùng nhau tế máu gương đồng là để có được chị Đỗ Lăng...”

“Đúng vậy.” Tôi gật đầu: “Lạt ma đó cho rằng lấy đi linh hồn của chị Đỗ Lăng thì sẽ không trực tiếp hại chết chị ấy, nhưng chị Đỗ Lăng một khi xảy ra chuyện thì cổ phiếu của doanh nghiệp Đỗ Thị nhất định sẽ tụt mạnh, bọn chúng có thể nhân cơ hội này vớt được một khối tiền to sụ. Còn linh hồn của chị Đỗ Lăng bị phong ấn ở trong chiếc gương đồng, tế máu này sẽ thay đổi tâm niệm của chị ấy một cách tinh vi, đợi đến khi bọn chúng vớt đủ tiền rồi thì tâm niệm chị Đỗ Lăng cũng thay đổi rồi. Sau đó Trương Cường lộ diện mời lạt ma xuất sơn, giải cứu chị ấy như một vị cứu tinh. Như vậy, chị Đỗ Lăng sẽ thuận lợi gả cho hắn ta, hơn nữa chị ấy còn có thể làm tình nhân của lạt ma đó. Còn về tài sản mấy chục tỷ nhân dân tệ đó, bọn chúng sẽ chia bảy ba, Trương Cường bảy, lạt ma ba, ngoài ra sẽ chích ra một khoản tiền cho Trình Tuyết coi như thù lao làm bia đỡ đạn.”

Khả Nhi cười lạnh: “Thực sự tính kế hay lắm!”

“Bọn chúng đã chuẩn bị gần ba năm để lập được kế này.” Tôi nâng cốc lên rồi uống ngụm nước ngọt: “Chuyện này do Trình tuyết lộ diện, nếu như không xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì xong việc sẽ cho bà ta một trăm triệu; còn lỡ như xảy ra chuyện thì Trình Tuyết sẽ chịu tội thay, bọn chúng đổ hết cho bà ta, lập tức có thể giữ mình trong sạch.”

“Nhưng bọn chúng nằm mơ cũng không nghĩ được, sau này giám đốc Đỗ đã quen biết cậu, còn trở thành chị của cậu.” Khả Nhi nhìn tôi.

“Thế nên bọn chúng đã đợi một khoảng thời gian.” Tôi nói: “Nếu không thì cách đây hai tháng chúng đã động thủ rồi.”

Khả Nhi suy nghĩ rồi hỏi tôi: “Thiếu gia, nếu như lần này không phải chúng ta kịp thời đi Nam Đảo vậy giám đốc Đỗ sẽ ra sao? Có phải thực sự diễn ra giống kế hoạch của bọn chúng không, liệu có nguy hiểm đến tính mạng không?”

Tôi lắc đầu: “Nếu như chúng ta không đến kịp thời thì chị Đỗ Lăng đã sớm mất mạng rồi.”

Khả Nhi nhíu mày: “Cũng có nghĩa là lạt ma đó thực sự là kẻ nông cạn, hắn ta hoàn toàn không ý thức được chuyện này sẽ hại chết chị Đỗ Lăng?”

Bình Luận (0)
Comment