Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 497 - Chương 497. Thủ Quan

Chương 497. Thủ Quan Chương 497. Thủ Quan

Có lẽ thực sự cô ấy hiểu An Vũ hơn tôi, mấy phút sau, hai người họ cùng nhau quay lại.

An Vũ đã rửa mặt rồi, không còn thấy vết nước mắt trên khuôn mặt nữa.

Hai người họ đến trước mặt tôi, cùng nhìn chằm chằm vào tôi, chẳng ai nói lời nào.

Tôi bị họ nhìn phát nhột: “Hai người...hai người làm gì vậy?”

An Vũ lặng lẽ nhìn tôi hồi lâu, rồi kéo lấy tay tôi: “Đi thôi.”

Tôi sững lại: “Hả?”

Khả Nhi nhếch miệng cười: “Đi thôi thiếu gia, đi xuống lầu họp nào!” Chuyện này trôi qua như vậy đấy.

Đều nói lòng phụ nữ khó đoán.

Coi như tôi cũng hiểu được rồi.

Chúng tôi đến dưới lầu tiểu Quân đang ngắm nhìn tượng hộ pháp trên tường.

An Vũ buông tôi ra rồi đi đến bên cạnh tiểu Quân: “Chị tiểu Quân, sao vậy chị?”

“An Vũ, em nhìn tượng thần này đi có phải có gì đó sai sai không?” Tiểu Quân hỏi cô ấy: “Tối qua hình như không phải như thế này.”

An Vũ quan sát kỹ rồi hiểu ra liền mỉm cười: “Tối nay sẽ có đại nhân vật của linh giới đến.”

“Đại nhân vật?” Tiểu Quân ngây người.

Tôi cũng ngây ra: “Đại nhân vật gì?”

Cô ấy nhìn tôi rồi nói với tiểu Quân: “Đây không phải nơi để nói chuyện, chúng ta đến gian phòng đi.”

“Được.” Tiểu Quân gật đầu.

An Vũ liếc tôi một cái rồi kéo tiểu Quân lướt qua tôi, đi đến gian phòng.

Tôi dường như biến thành người trong suốt vậy.

Khả Nhi bật cười, sà đến ôm chặt cánh tay tôi: “Được rồi, được rồi! Trẻ con mà! Em ấy đã không giận nữa rồi, em ấy xấu hổ mà thôi.”

“Sao cậu biết?” Tôi hỏi.

“Đương nhiên tôi biết rồi.” Khả Nhi bật cười, hạ giọng nói: “Tôi là đứa bựa vậy nên không quan tâm đến thể diện. Người ta là tiểu An Vũ là hậu duệ duy nhất của gia tộc phong thủy, bàn về xuất thân thì cũng không thua kém gì cậu, người ta có chút kiêu ngạo thì cũng là điều bình thường mà thôi.”

“Thế à?” Tôi nhìn cô ấy.

“Tuyệt đối chính xác!” Cô ấy bình thản nói với tôi: “Không tin thì cậu xem đi, trong tương lai đám phi tần này của cậu nhất định sẽ chia làm hai phái. Giống như chị tiểu Quân, chị Tư Giai, chị Cao Dĩnh nhất định sẽ độ lượng, khéo léo, mẫu nghi thiên hạ; còn phái thứ hai là đám tiểu thư của gia tộc phong thủy mà tiểu An Vũ làm đại diện, nhất định người này còn kiêu ngạo hơn người kia, cậu tin không?”

Tôi nhìn cô ấy mà phì cười.

“Cậu cười gì vậy?” Cô ấy thấy khó hiểu: “Tôi phân tích vậy không đúng à?”

“Còn có cả phi tần gì vậy, cậu nghĩ tôi là hoàng thượng hả?” Tôi xoa đầu cô ấy: “Nhất định kẻ quấy rối đến rồi, đi họp thôi!”

Cô ấy cười hê hê: “Ừ!”

Chúng tôi cùng nhau đi vào gian phòng, thấy An vũ và tiểu Quân đang thì thầm bàn chuyện gì đó.

Khả Nhi ngồi xuống cạnh An Vũ, còn tôi thì đến ngồi ở cạnh tiểu Quân.

“Hai người nói gì vậy?” Tôi hỏi.

“Bọn em đang nói chuyện tượng thần hộ pháp.” An Vũ nói.

“Anh có thể nghe không?” Tôi hỏi cô ấy.

An Vũ có chút ngại ngùng: “Đương nhiên là được, vừa nãy em nói với chị tiểu Quân, trên mỗi pho tượng thần hộ pháp đều có mật phù, nhìn những mật phù đó thì liền biết được người đến là nhân vật gì.”

Tiểu Quân nhìn tôi: “Ngô Tranh, mật phù này thực sự rất lợi hại.”

Tôi gật đầu: “Ừ, thực sự rất lợi hại.”

Lúc này, hai người phục vụ bước vào mang cho chúng tôi bốn cốc cà phê, hai đĩa hoa quả sấy và một đĩa hoa quả.

“Hai người để đồ đó rồi ra ngoài đi.” An Vũ nói.

“Dạ vâng, An tiểu thư.”

Hai nhân viên phục vụ đi khỏi gian phòng rồi đóng cửa lại.

“Dựa mật phù trên tượng thần hộ pháp hiển thị, đêm nay sẽ có bốn kẻ quấy rối đến đây.” An Vũ nói: “Một con quỷ, hai con yêu, còn một nhân vật của minh giới. Quỷ này là con đến gây sự, chị Khả Nhi, làm phiền chị rồi.”

“Có thể đánh nó tiêu tan không?” Khả Nhi hỏi.

An Vũ mỉm cười: “Được.”

“Cứ giao cho chị!” Khả Nhi hỏi.

“Còn hai con yêu kia là đến cầu quẻ.” An Vũ nhìn tiểu Quân: “Chị tiểu Quân, chuyện này phải nhờ chị rồi.”

Tiểu Quân mỉm cười rồi kéo lấy tay cô ấy: “Để chị!”, “Vâng!” An Vũ gật đầu rồi liếc nhìn tôi một cái, cô ấy nói tiếp: “Còn nhân vật của minh giới kia tự em sẽ đối phó. Sau đó...”

Tôi sững lại: “Còn anh thì sao?”

“Anh Ngô Tranh phụ trách trấn quán.” An Vũ nói: “Nếu như ba người chúng ta không chống cự được thì anh tiếp sức.”

“Ba người các em không chống cự được?” Tôi cười bất lực: “Trên người Khả Nhi có khí ngũ lôi, trong tay có phệ linh đao, cô ấy có thể không đối phó được một con ác quỷ? Chỉ tâm quyết của tiểu Quân đã vượt xa anh rồi, cô ấy có thể không tính chuẩn cho hai con yêu đó? Còn em nữa, thập bát tế lợi hại như vậy mà em có thể không đối phó được quỷ sai của minh giới à?”

An Vũ lặng lẽ nhìn tôi, giống như tôi lại đang ăn hiếp cô ấy vậy.

“Ngô Tranh, anh đừng nói những lời như vậy...” Tiểu Quân khuyên tôi: “Anh nghe An Vũ nói xong đã, được không?”

“Mọi người đã chia việc xong rồi: “Tôi cảm thấy hơi khó chịu: “Có gì để nói nữa chứ?”

An Vũ cúi đầu, cầm cốc cà phê lên rồi khẽ uống một ngụm, rồi lại đặt xuống, thở dài một hơi.

“Ngô Tranh...” Tiểu Quân đưa mắt ra hiểu với tôi: “Hôm nay anh bị sao vậy?”

Bình Luận (0)
Comment