Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 503 - Chương 503. Quấy Phá

Chương 503. Quấy Phá Chương 503. Quấy Phá

Ban đầu cô ấy sững lại một lúc rồi vô thức muốn đẩy tôi ra.

Tôi không cho cô ấy cơ hội phản kháng, hai tay xiết chặt lấy cái eo mảnh mai của cô ấy, không cho cho ấy cơ hội tháo chạy.

Cô ấy bất lực cầu xin tôi: “Anh Ngô Tranh, anh đừng...đừng như vậy...”

Tôi mặc kệ, cứ điên cuồng hôn cô ấy.

Với sức mạnh tu luyện của cô ấy nếu như thực sự cô ấy muốn thoát khỏi vòng tay tôi thì tôi cũng không cản được cô ấy.

Nhưng cô ấy lại không...

Dần dần cô ấy không vùng vẫy nữa, mà lại giống như đứa con gái nhỏ bé vô vọng, mặc cho tôi bắt nạt...

Thượng Kinh về đêm, trên con đường khu lão thành, dưới ánh đèn mập mờ, chúng tôi tình cảm ôm hôn nhau, quên cả đi dòng chảy của thời gian.

Cuối cùng, cô ấy đã khóc.

Cô ấy vừa lau nước mắt, vừa gượng gạo đáp lại tôi, hai tay ôm chặt lấy tôi theo bản năng.

Tảng băng trong lòng cô ấy đã tan chảy...

Chuyện nam nữ rất vi diệu.

Trước nửa đêm, tôi giải thích với An Vũ về chuyện của tôi và tiểu Quân, thực ra là tôi sợ cô ấy đau lòng, kết quả là thành ra như thế này đây. Người ta hoàn toàn không đau lòng mà còn đòi tôi giải thích, ngay lập tức khiến cho cô ấy đau lòng đến vậy. Thế nên sau nửa đêm tôi không giải thích nữa, mà hành động giống như thổ phỉ, cuồng bạo cướp đi nụ hôn đầu của cô ấy.

Cuối cùng, An Vũ đã bị tôi chinh phục rồi.

Tôi hôn cô ấy rất lâu rất lâu, cho đến khi cô ấy trở nên ngoan ngoãn liền lưu luyến dừng lại trận tiến công của tôi.

Tôi nhất định phải dừng lại, bởi vì nếu như không dừng lại, thì thứ mà tôi cướp đi đêm này không chỉ là nụ hôn đầu của cô ấy.

Tôi khẽ lau nước mắt trên khuôn mặt của cô ấy: “Không được giận anh nữa đâu đấy...”

Cô ấy ngấn nước mắt, lặng lẽ gật đầu.

Tôi mỉm cười vui vẻ rồi lại cúi đầu hôn cô một cái, kéo lấy tay cô: “Đi, đến bên đó ăn đêm đi.”

Cô ấy lau nước mắt: “Ừm...”

Tôi dẫn cô ấy đi về phía trước.

Cách quán cà phê Tiểu Ngư khoảng một ki lô mét, có một quán mỳ tây bắc cũng là quán hoạt động hai mươi tư giờ.

Chúng tôi bước vào quán mì rồi đến quầy gọi hai bát mì thịt thái, hai bánh kẹp thịt, một đĩa dưa muối nhỏ.

Chị phục vụ nhìn thấy hai chúng tôi: “Ở đây chúng tôi có cốc cặp đôi, có muốn thử không ạ?”

“Cốc cặp đôi là gì vậy ạ?” An Vũ hỏi.

“Chính là cái đó.” Phục vụ quay người chỉ vào chiếc biển đèn ở trên tường: “Một cốc nước ngọt có gas, một ống hút hình chữ Y, có thể cùng uống với bạn trai. Đồ uống được pha chế theo công thức riêng của nhà chúng tôi, mùi vị ngon vô cùng, hai bạn có muốn thử một cốc không?”

“Ờm...” An Vũ muốn nói gì đó.

“Lấy một cốc!” Tôi nói.

“Dạ được!” Phục vụ nhanh tay chốt đơn cho chúng tôi.

An Vũ đỏ mặt, hỏi nhỏ tôi: “Như vậy...có thích hợp không?”

“Thích hợp.” Tôi điềm nhiên nói.

Cô ấy hít một hơi sâu rồi lặng lẽ nắm chặt lấy tay tôi.

Tôi khẽ hôn lên trán của cô ấy rồi chỉ vào chiếc bàn ở bên cạnh cửa sổ: “Đi ra đó ngồi đi, đợi mì xong thì để anh bê qua đó.”

Cô ấy lắc đầu: “Em đợi cùng anh.”

Tôi nhìn cô ấy một lúc rồi khẽ mỉm cười: “Được thôi.”

Mù và bánh rất nhanh đã làm xong.

Người phục vụ bê lên cho chúng tôi, rồi lại mang một cốc cặp đôi lên.

Tôi bê chiếc đĩa rồi dẫn An Vũ đến trước chiếc bàn cạnh cửa sổ, ngồi xuống đó.

“Nào, ăn mì thôi.” Tôi bê mì cho cô ấy.

“Ừm.” Cô ấy gật đầu rồi cầm đũa lên.

Tôi cũng cầm đũa lên rồi ăn như hùm beo.

Bữa thịt nướng lúc chiều sớm đã tiêu hóa hấp thụ hết rồi, tâm trạng tốt thì ăn cũng thấy ngon. Tôi vừa ăn mì vừa ăn bánh kẹp thịt, mì chua chua cay cay, bánh thì thơm nức hoà quyện vào nhau, đúng ăn rất hợp.

An Vũ thấy tôi ăn đến mức trán vã mồ hôi, vô thức lấy chiếc khăn giấy lau mặt trong túi áo ra lau mồ hôi cho tôi.

Vẻ mặt cô ấy rất dịu dàng, khiến tôi không khỏi nhớ đến tiểu Quân.

Tôi lặng lẽ nhìn cô ấy mà không khỏi bật cười.

“Cười gì thế?” Cô ấy đỏ mặt.

“Em và chị tiểu Quân của em giống nhau thật, đều dịu dàng như thế.” Tôi nói.

“Em không như chị tiểu Quân.” Cô ấy nói: “ Em tùy hứng, kiêu ngạo, có lúc không hiểu chuyện, nhưng chị tiểu Quân thì không, chị ấy sẽ không cãi nhau với anh, cũng sẽ không để anh nhọc tâm như thế.”

Tôi buông đũa xuống rồi khẽ nắm chặt lấy tay cô ấy: “An Vũ...”

“Anh không cần giải thích.” Cô ấy mỉm cười với tôi: “Em hiểu lòng anh mà.”

“Thật à?” Tôi nhìn cô ấy.

“Chị tiểu Quân là mối tình đầu của anh.” Cô ấy nhìn tôi: “Anh nhất định phải trưởng thành ở bên chị ấy, sau đó mới có thể tự tin đối diện với bản thân. Chị tiểu Quân là chân ái của anh, anh cũng ở trong tim em, đối với em mà nói như thế này là đủ rồi.”

Tôi hiểu ra liền mỉm cười: “Ừ.”

Cô ấy cũng cười: “Ăn đi.”

“Được rồi.” Tôi cầm đũa lên, ngẫm nghĩ, rồi lại buông đũa xuống: “Haiz, em vẫn chưa trả lời cậu hỏi lúc nãy anh hỏi em.”

“Gì cơ?” Cô ấy hỏi.

“Nếu như đêm nay tiểu Quân không đến thì em sẽ ứng phó như thế nào với hai người con gái đến cầu quẻ?” Tôi hỏi.

Bình Luận (0)
Comment