Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 512 - Chương 512. Bạo Gan

Chương 512. Bạo Gan Chương 512. Bạo Gan

Đám ác quỷ không dám chần chừ, chúng ao ao gào lên rồi dùng với tốc độ nhanh nhất có thể để nhảy bổ về phía tôi.

Hai tay An Vũ tách ra, trong đôi mắt xuất hiện thứ ánh sáng màu đỏ, tiếp đó đẩy về phía trước, khiến cho đám ác quỷ đang ở trên đường cái bay bổng lên không trung, rồi rơi rụng lả tả, quay về bên đường đối diện.

Lúc này, thông linh trận của tôi đã làm xong, vung tay một cái, một luồng kinh quang bay lên trên nền đất, hóa thành thông linh trận cực đại, lập tức vây đám quỷ sai và ác quỷ vào bên trong.

Đám ác quỷ đinh muốn tiếp tục xông đến, đột nhiên thân người bốc khói trắng, lập tức biến thành bộ dạng hồi còn sống.

Chúng lập tức kinh hãi nhìn bản thân rồi lại nhìn đám quỷ ở xung quanh, lập tức hưng phấn vô cùng.

Còn bảy tên quỷ sai thì ngây ngốc, đứa nào đứa nấy kinh hãi không biết làm sao: “Đây đây đây...”

Tôi bấm chi quyết, chuẩn bị niệm chú độ hồn.

Chính vào lúc này, có người ở trong quán đã nhìn thấy cảnh tượng ở bên ngoài, người đó kinh ngạc đứng dậy: “Đù má! Mọi người nhìn đi, bên ngoài có chuyện gì vậy?”

Trong lòng tôi thất kinh, vội quay đầu nhìn, lập tức ngây ngốc.

Tất cả ánh mắt của người trong quán nhìn theo tay chỉ của anh ta đều nhìn hết về phía chúng tôi ở bên ngoài.

Thông linh trận có thể thông linh, nhưng đối với họ mà nói, bên ngoài xuất hiện một quầng sáng rất kỳ dị, bên trong có hơn một trăm người cả nam lẫn nữ, có đứa đang khóc, có đứa đang cười, còn có bảy người đàn ông đang giận dữ đùng đùng, bên đường bên này là tôi và An Vũ, trên người tôi tỏa ra kim quang, còn trên người An Vũ thì lóe lên thứ ánh sáng màu đỏ tuyệt đẹp...

Hiện trường lúc này còn kỳ diệu hơn phim ảnh! Có rất nhiều người vội cầm điện thoại ra, muốn quay lại đăng tải lên mạng.

Nhưng không thể để họ đăng đi được, nếu không sẽ rất phiền phức!

Nhưng trong giây lát thực sự tôi cũng không nghĩ ra cách nào khác, không thể xông vào trong mà ngăn họ lại được? Như vậy thì một mình An Vũ không đánh lại được hơn một trăm tên ác quỷ này, lỡ như có một hai con xông vào trong thì hậu quả về sau sẽ thảm hại.

Tôi bàng hoàng nhìn đám người kia, nhất thời không tập trung.

“Anh Ngô Tranh! Mặc kệ bọn họ!” An Vũ hét lớn: “Siêu độ cho đám ác quỷ trước đã!”

Tôi định thần lại, quay người lại rồi bấm chỉ quyết, chuẩn bị niệm chú.

“Mau quay đi! Nhanh lên!” Một số người đưa tay ra quay hét lên.

Có mấy người bạo gan ở trong quán đã xông ra ngoài rồi, người phục vụ hoàn toàn không ngăn được họ.

Trong lòng tôi rối loạn, không hỏi nghiến răng mắng một tiếng: “Đậu má nó!”

Tên quỷ sai bị tôi đánh nhìn thấy nỗi khổ của tôi, ánh mắt hắn lóe sáng: “Tiểu tử kia phân tâm rồi, xông lên, đánh chết nó!”

Đại đa số ác quỷ không động đậy, nhưng có một số đã xông ra ngoài rồi, chúng vừa gào chửi, vừa xông về phía tôi.

Chính tại lúc này, phù một tiếng, một luồng gió lốc màu đen nổi lên trên mặt đất, nhanh chóng bao trùm lấy chúng tôi. Đám khác xông ra khỏi tiệm bị gió thổi không mở nổi mắt, chỉ có thể quay trở lại. Trên đường lập tức tối ngòm, đưa tay ra mà chẳng nhìn thấy năm đầu ngón tay, chẳng nhìn thấy gì cả.

An Vũ dùng chu tước chi tế bảo vệ lấy tôi: “Anh Ngô Tranh, đừng phân tâm, em có cách khiến những người đó xóa đoạn video, anh đừng lo những thứ đó, cứ siêu độ cho bọn ác quỷ đi!”

“Được!” Tôi lại bấm thủ quyết lần nữa.

Một tên ác quỷ gào lên xông ra khỏi khí đen, bổ nhào về phía trước mặt.

An Vũ vẫy tay một cái, ác quỷ đó gào lên thảm thiết, bị đánh biến thành khói đen.

Tiếp đó là con thứ hai, thứ ba...

Vẻ mặt An Vũ lạnh tanh, ra tay nhanh như chớp, đám ác quỷ xông đến đứa nào đứa nấy đều bị cô ấy đánh cho tiêu tan.

Tôi tĩnh tâm giây lát, mở mắt ra và niệm chú độ hồn: âm dương hữu tư, tam tài vô cực, phách quy nhật nguyệt, hồn nhập cửu thiên, phù trung chân linh, tự đắc tự tại, kim quang hộ thể, tự vãng tự hành, ngũ hành lục đạo, tùy duyên nhi nhập, sinh cung tử môn, tùy duyên vi sinh, đắc thử lãnh giả, kiến lãnh tức hành, thử phụng thất tinh bắc đẩu chân quân như chỉ, cấp cấp như

Niệm chú xong, tôi dùng thủ quyết chỉ về phía thông linh trận ở phía trước.

Chỉ thấy trong gió đen đó lóe lên thứ ánh sáng màu trắng, hàng chục ác quỷ lập tức biến mất.

Còn những tên nghe lệnh của quỷ sai, xông lên tấn công chúng tôi lúc này cũng đã bị An Vũ đánh cho tiêu tan hết sạch.

Đám quỷ sai ngây ngốc, chúng vô thức nhìn về phía người đàn ông mặc áo đen bị tôi đánh đó.

Người đàn ông áo đen sững lại vài giây rồi hét lên giận dữ: “Anh em, bọn chúng không dám giết chúng ta đâu! Xông lên cho ta!”

Hắn ta rút một con dao thấp thoáng khí đen đó xông qua đường cái, chạy đến trước mặt chúng tôi, vung con dao lên chém về phía An Vũ.

Tôi lo lắng, vô thức hình dung ra khinh thần phù, trên người kim quang lóe sáng, tôi lập tức xông lên, đạp cho một cước mạnh, khiến cho tên quỷ sai đó cả người lẫn dao bay xa năm sáu mét.

Bình Luận (0)
Comment