Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 519 - Chương 519. Người Bạch Gia

Chương 519. Người Bạch Gia Chương 519. Người Bạch Gia

“Không thành vấn đề.” Cô ấy nói: “Lúc nào anh cần?”

“Giờ Tý tối nay.”

“Được, vậy giờ Tý em đến.” Cô ấy nói: “Sáu canh giờ có đủ dùng không?”

Tôi ngẫm nghĩ: “Có lẽ đủ rồi.”

“Được.” Cô ấy nói.

“Có ảnh hưởng chuyện thủ quan của em không?” Tôi hỏi.

“Đêm nay chỉ là hình thức thôi.” Cô ấy nói: “Hơn nữa em cũng không cần quay về nhà, ở đây có cốc anh dùng qua rồi, em không nỡ để bọn họ rửa, buổi sáng đã mang vào phòng làm việc rồi. Đêm nay em có thể ở trong phòng làm việc dùng chúc chiếu chi tế, trong tiệm có thần bảo vệ của em, hiệu quả sẽ tốt hơn trong thái cực trận. Anh Ngô Tranh, anh yên tâm đi.”

Trong lòng tôi chợt cảm thấy ngọt ngào: “Được, vậy đêm nay anh đợi em.”

“Vâng.” Cô ấy khẽ cười: “Anh làm việc đi, tối gặp lại.”

“Được.” Tôi tắt điện thoại.

Bạch Uyển xoẹt một tiếng quay lại đây rồi, cô ấy vẫy tay một cái, trên không trung biến ra hai chiếc ghế sô pha, một cái bàn, trên bàn có một bộ chén trà, một bình nước nóng bốc khói.

Tôi không khỏi sững sờ: “Đây...”

Khả Nhi nhíu mày: “Cô ơi, đây là...”

“Thiếu gia, Khả Nhi tiểu thư, trên núi gió to rất lạnh.” Bạch Uyển giải thích: “Tôi để Lạc Tuyết bảo ở khu thành phố Đồng Hải, sau đó mang cả bộ bàn ghế này lên trên núi luôn. Như vậy cho dù thiếu gia hay Khả Nhi tiểu thư muốn ăn gì, chỉ cần ngồi trên sô pha nói một tiếng thì Lạc Tuyết sẽ mang thức ăn tới. Cơm canh nóng hổi tốt hơn lương khô nhiều, tôi sợ thiệt thòi cho hai người...”

“Đây...” Khả Nhi quay đầu nhìn tôi.

Tôi thấy cảm động: “Cô ơi, cô khách khí quá rồi.”

“Đây là điều nên làm mà.” Bạch Uyển nói: “Thiếu gia, Khả Nhi tiểu thư, vất vả cho cô cậu rồi.”

Tôi mỉm cười bình thản rồi nhìn Khả Nhi: “Bắt đầu bày trận thôi.”

“Vâng!” Khả Nhi gật đầu.

Cô ấy nhìn Bạch Trưởng Sinh và Bạch Uyển: “Bạch gia gia, cô Bạch, mời hai người lánh mặt một chút, lực tấn công của cửu tinh tụ linh trận rất mạnh, đợi khi nào thiếu gia bày trận xong thì hai vị quay lại.”

“Được!” Hai người cung tay với tôi: “Vất vả cho thiếu gia rồi!”

Tôi cũng cũng tay đáp lễ.

Bóng hai người họ rẹt một cái rồi biến mất.

Khả Nhi đến bên tôi, không khỏi ngậm ngùi nói: “Thiếu gia, người Bạch gia tốt thật đấy, tên họ Trần kia đúng là không phải thứ tốt đẹp gì!”

Tôi khẽ mỉm cười rồi xoa đầu cô ấy.

Cô ấy tinh nghịch lè lưỡi: “Tôi không làm phiền nữa, cậu mau bày trận đi.”

“Ừ.” Tôi tập trung tinh thần rồi điều kim quang đến tay trái, tay phải bấm chỉ quyết bày trận làm bùa, bày xong cửu tinh tụ linh trận, tôi nắm chặt trong bàn tay.

Tiếp đó tôi vung tay một cái, một luồng kim quang bay lên trên đất, lập tức hóa thành cửu tinh tụ linh trận.

Linh khí trường mạnh mẽ nổi lên trên mặt đất, đi vào trong mây mù, linh khí, sát khí và địa khí ở trong chu vi trăm dặm lập tức được tụ tập đến đây, ở gần đỉnh núi hình thành một linh khí vân cực đại có đường kính khoảng trăm mét.

Khả Nhi nhìn mà ngây người.

Cô ấy không phải người một hai lần nhìn thấy tôi dùng cửu tinh tụ linh trận, nhưng lần này xuất hiện linh khí vân thì là lần đầu tiên cô ấy trông thấy.

Thực ra, đây cũng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy.

Tôi cũng cảm thấy có chút bất ngờ, trong lòng nghĩ thảo nào hai vợ chồng họ Bạch năm đó muốn tu luyện ở nơi này, khí trường của núi Đồng Vũ thực sự không phải tầm thường!

Tôi hít một hơi sâu, lồng ngực nở rộng, tinh thần khoan khoái, khiến tôi muốn ngồi thiền một lúc, nhưng bây giờ không được, chúng tôi đến cứu người thì nhất định phải tranh thủ thời gian.

Tôi nhìn Khả Nhi thì thấy cô ấy đang ngây người ra, không khỏi bật cười: “Đừng ngây ra đó nữa, mau gọi họ quay lại đi.”

“A? Ơ, dạ vâng!” Khả Nhi định thần lại rồi hắng giọng: “Bạch gia gia, cô Bạch, hai người quay lại đi.”

Bạch Trưởng Sinh và Bạch Uyển lập tức hiện hình, họ vừa nhìn linh khí xung quanh thì lập tức ngây ra: “Đây...”

“Đây là linh khí vân.” Tôi giải thích cho họ: “Dưới núi này có long mạch, khí trường cực tốt, linh khí tập trung quá nhiều thì sẽ hình thành được linh khí vân. Hai người không cần lo lắng, trận pháp đã bày xong rồi, hai người có thể bắt đầu tu luyện được rồi.”

“Dạ, được! Đa tạ thiếu gia!” Bạch Trưởng Sinh vội nói.

Bạch Uyển cảm kích vô cùng: “Linh khí mạnh mẽ như vậy, nếu tu luyện thì hiệu quả sẽ tăng lên gấp mười mấy lần! Thiếu gia, cậu lợi hại quá!”

“Cô quá khen rồi.” Tôi chỉ vào giữa trận pháp: “Đó là hại nghi vị thái cực của trận pháp, ngồi ở vị trí đó mà tu luyện thì hiệu quả tốt nhất. Thời gian cấp bách, hai vị bắt đầu luôn đi.”

“Được! Đa tạ thiếu gia!” Hai vợ chồng cảm động nói.

Tôi gật đầu rồi lùi lại mấy bước, đi khỏi trung tâm của trận pháp.

Lúc bày trận tôi đã cho giới hạn vào trận pháp, khiến cho hai nghi vị thái cực quan trọng của trận pháp định ở trong vòng tròn có bán kính hơn hai mét, bởi vì linh khí mà tụ linh trận tập trung lại, đại bộ phận chúng đều tập trung đến hai nghi vị thái cực đó. Như vậy, vừa có thể nâng cao hiệu quả tu luyện của họ ở mức độ cao nhất, lại không ảnh hưởng tới việc tôi và Khả Nhi ăn cơm, càng không vì linh khí quá mạnh mà tấn công nguyên thần yếu ớt của Bạch Vũ đang trong tượng đá kia. Chỉ cần kiên trì đến trời tối thì có thể bổ sung yêu nguyên cho Bạch Vũ rồi.

Bình Luận (0)
Comment