Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 53 - Chương 53. Chuyện Tư Mật

Chương 53. Chuyện Tư Mật Chương 53. Chuyện Tư Mật

“Được!” Quách Chính gật gật đầu: “Chuyện là thế này, Cố Hiểu Đồng là bạn học đại học của Tiểu Quân, cũng là bạn gái cũ của con trai tôi Quách Thần Long. Trước đây khi hai đứa chúng nó đến với nhau, tôi đã cảm thấy cô gái này gia thế không tốt, không đồng ý hôn sự của hai đứa, cho nên liền…”

Ông ta lúng túng.

Quách Thần Quân tiếp lời: “Cha, để con nói tiếp.”

Quách Chính thở phào nhẹ nhõ: “Được, con nói với thiếu gia chuyện này đi.”

Trương Tuấn đứng lên: “Quách tiên sinh, đây là chuyện riêng nhà ông, tôi không tiện nghe, ông để tôi tránh đi một chút.”

“Được.” Quách Chính nhìn Trần Siêu: “Cậu cũng ra ngoài đi.”

“Dạ, chủ tịch.” Trần Siêu nói.

Trương Tuấn ôm quyền với tôi, cùng Trần Siêu ra ngoài.

Tôi một lần nữa ngồi xuống, nhìn Quách Thần Quân: “Chị nói đi.”

“Ừm.” Quách Thần Quân gật đầu: “Cố Hiểu Đồng là bạn thân của tôi khi ở đại học, lúc đó hai chúng tôi vô cùng thân thiết. Anh trai tôi…Aiz, nói thế nào đây? Anh ấy chính là một người phong lưu thành tính! Khi đó anh ấy đã cùng chị dâu tôi hiện tại đính hôn rồi, nhưng sau khi anh ấy gặp Hiểu Đồng liền động tâm, liều mạng theo đuổi cô ấy. Tôi đã khuyên Hiểu Đồng, nói anh ấy đã có vị hôn thê, bảo cậu ấy chớ mắc lừa. Hiểu Đồng biết chuyện rồi liền cự tuyệt anh ấy. Không nghĩ tới đầu óc anh ấy nóng lên, đòi chia tay với chị dâu tôi, vì chuyện này, cha mẹ tôi chỉ thiếu chút nữa đoạn tuyệt quan hệ với anh ấy, tôi và Hiểu Đồng cũng cãi nhau suốt.”

“Sau đó thì sao?” Tôi hỏi.

“Bọn họ yêu nhau chắc được nửa năm, anh ấy liền bỏ rơi Hiểu Đồng, một lần nữa theo đuổi chị dâu tôi.” Quách Thần Quân không biết phải làm sao: “Vốn dĩ chị dâu tôi sống chết cũng không đồng ý, nhưng anh ấy lại diễn trò một khóc hai nháo ba thắt cổ, khiến chị dâu tôi mềm lòng. Hai người bọn họ là mối tình đầu của nhau, dẫu sao vẫn còn tình cảm, chưa kể nhà chúng tôi cũng làm ăn với nhà chị dâu. Có cơ sở tình cảm, lại có mối quan hệ giữa hai gia tộc, chị dâu tôi cuối cùng cũng đồng ý quay lại với anh ấy. Bọn họ mới kết hôn cách đây không lâu, bây giờ đang đi tuần trăng mật ở nước ngoài.”

“Ồ…” Trong lòng tôi nghĩ thật con mẹ nó tra nam: “Chúng tôi cũng cho là, anh ấy kết hôn rồi, hẳn sẽ không còn chuyện gì nữa.” Quách Thần Quân cười khổ: “Nhưng trước đây mấy ngày, vào một tối, tôi đột nhiên nhận được điện thoại của Hiểu Đồng. Cô ấy vừa khóc vừa nói, cô ây đã sinh cho anh tôi một người con trai, mới vừa hai tháng. Cô ấy nói đứa trẻ bị ác quỷ quấn lấy, khóc cầu xin tôi, cầu xin Quách gia, cầu xin chúng tôi nhất định phải cứu được đứa trẻ.”

“Bị ác quỷ quấn lấy?” Tôi chau mày: “Là dạng quỷ gì?”

“Cô ấy nói là một người phụ nữ mặc sườn xám giấy.” Quách Thần Quân nói: “Cô ấy kể đêm đứa trẻ ra đời, cô ấy vừa trở lại phòng bệnh, y tá bế con tới, cô ấy liền nhìn thấy người phụ nữ ở phía sau y tá, cả người máu tươi dầm dề, gắt gao nhìn chằm chằm đứa bé trong ngực cô ấy. Hiểu Đồng bị dọa sợ, liều mạng kêu có quỷ, nhưng không ai nhìn thấy, không ai tin cô ấy, chỉ nghĩ rằng cô ấy bị kích động.”

“Sau đó thì sao?” Tôi chau mày.

“Sau đó người đàn bà kia biến mất, cho đến khi đứa bé đầy tháng cũng chưa từng xuất hiện trở lại.” Quách Thần Quân nói: “Sau đó là mùng 5 tháng trước, đúng hôm trước ngày anh trai tôi kết hôn, người phụ nữ mặc sườn xám giấy lại xuất hiện. Lần này, Hiểu Đồng nói nửa đêm nghe thấy có tiếng con khóc, muốn đứng lên cho con bú, lại nhìn thấy cô ta đứng trước giường đứa trẻ, nhìn chằm chằm đứa trẻ mà cười. Hiểu Đồng bị dọa sợ, nhào tới trước giường bảo vệ đứa bé. Sườn xám giấy nhìn cô ấy, sau đó biến mất không tăm hơi.”

“Sườn xám giấy…” Tôi nghĩ nghĩ: “Người phụ nữ này, chết rất thảm đây…”

“Thiếu gia, cậu biết chuyện gì về nữ quỷ kia sao?” Quách Chính vội vàng hỏi.

Tôi nhìn ông ta, tỏ ý bảo Quách Thần Quân tiếp tục.

“Từ khi sườn xám giấy xuất hiện, bạn của Hiểu Đồng tìm đến rất nhiều người trừ tà, nhưng một chút tác dụng cũng không có.” Quách Thần Quân nói: “Mấy hôm trước, vào đêm mà cô ấy gọi cho tôi, một người bạn tốt của cô ấy đã mời tới một cao nhân, tốn không ít tiền. Kết quả cao nhân này vừa làm pháp, sườn xám giấy không xuất hiện nữa, nhưng đứa trẻ trực tiếp hộc máu. Cao nhân bị dọa sợ, thu thập đồ đạc chạy vội. Hiểu Đồng lâm vào tuyệt vọng, lúc này mới gọi cho tôi.”

Chị thở dài: “Hiểu Đồng vô cùng ngang bướng, nếu như không phải bị ép đến đường cùng, cô ấy cũng không nói cho chúng tôi chuyện đứa bé. Vào lúc anh tôi và cô ấy chia tay, cô ấy đã mang thai, anh tôi cũng biết. Nhưng anh ấy không nói cho chúng tôi, cho tới khi nhận được điện thoại của Hiểu Đồng, tôi mới biết hóa ra tôi đã có một đứa cháu.” Tôi hỏi Quách Chính: “Sau khi mọi người biết có làm gì không?” “Có, tôi đã mời ở Thượng Kinh đến một đại sư, để Trần Siêu theo ông ta đến nhà Hiểu Đồng.” Quách Chính nói: “Nhưng sau khi đại sư đến nhìn đứa trẻ, lắc đầu nói mình không làm được, ngày hôm sau đã bay trở về. Hiểu Đồng cũng sắp phát điên, ngày nào cũng gọi điện cho Tiểu Quân, nói đứa trẻ cứ đến tối lại chảy máu mũi, nếu còn tiếp tục, mạng đứa trẻ cũng không giữ được. Tôi cũng rất lo sợ, sáng sớm hôm nay đã mời Trương lão tiên sinh tới. Ông ấy vừa nghe, liền nói chuyện này ông ấy không làm được, tiến cử cậu cho tôi, tôi đã để Trần Siêu đi đón cậu.”

“Ừm…” Tôi gật gật đầu.

Quách Chính mặt đầy xấu hổ: “Thật ra trước khi cậu tới, Trương lão đã nói với tôi, nói Ngô gia thiếu gia tương đối trẻ tuổi, bảo tôi chuẩn bị tinh thần trước. Nhưng tôi không nghĩ đến, cậu lại trẻ như vậy, nhìn qua như mới 16 17. Thiếu gia, Quách mỗ cũng chỉ là một tục nhân, trong lòng không dám chắc, lại vội vì chuyện đứa trẻ mà cuống cuồng nên nói chuyện có chút khó nghe. Sau khi cậu đi, Tiểu Quân trở lại nói với tôi, cậu là bạn của Đỗ tiểu thư, con bé nói Đỗ tiểu thư bảo cậu là một phong thủy đại sư rất giỏi! Tôi nghe xong liền ngơ người, Đỗ tiểu thư là người thế nào? Cô ấy đã nói cậu là đại sư, vậy chắc chắn cậu có bản lĩnh thật sự! Cho nên tôi mới xin Đỗ tiểu thư giúp đỡ, nhất định phải mời được cậu trở lại cứu lấy đứa trẻ…”

“Chuyện buổi sáng đã qua, không cần nói lại.” Tôi nói: “Cứu người quan trọng.”

“Cảm ơn thiếu gia!” Quách Chính cảm kích nhìn tôi: “Tôi không quan tâm tiền, chỉ cần cứu được đứa trẻ, bao nhiêu tiền cũng được!”

Tôi nâng chén trà lên, uống mấy hớp, trầm tư một chút, hỏi Quách Thần Quân: “Anh chị có biết không?”

“Đừng nhắc tới anh ấy.” Quách Thần Quân khinh thường: “Tôi gọi điện nói cho anh ấy, anh ấy bảo tôi cứ nghĩ cách, anh ấy không rảnh. Gọi mấy cuộc tới đều không nhận! Giống như đứa trẻ kia là tôi sinh ra, không chút liên quan tới anh ấy vậy!” “Tiểu Quân, anh con cũng là bất đắc dĩ.” Quách Chính không thích nghe những điều này: “Nếu chị dâu con biết thì phải làm thế nào? Chúng ta phải hiểu cho thằng bé!” “Hiểu hiểu! Cha và mẹ luôn hiểu cho anh ấy, nhưng anh ấy chỉ phá phách suốt ngày, mọi người cũng hiểu cho anh ấy!” Quách Thần Quân tức giận nói: “Để con nói cha nghe, chính vì cha mẹ chiều anh ấy, mặc kệ anh ấy, mới để anh ấy biến thành cái dạng vô trách nhiệm như bây giờ! Cha cũng tính thử xem, bao năm nay anh ấy đã gây họa cho bao người rồi? Một cô gái tốt như Hiểu Đồng cũng bị anh ấy hủy hoại, hai người còn che chở cho anh ấy?”

“Con nói gì vậy? Đó là anh con!” Quách Chính cũng vội.

“Đúng vậy, là anh con! Nếu không, con cũng không phải hết sức lo chuyện này.” Quách Thần Quân kích động nói.

“Con… Con…” Quách Chính tức giận đến run người.

Tôi đặt chén trà xuống, nhìn hai cha con chị: “Quách tiên sinh, Quách tiểu thư, đừng kích động, nghe tôi nói một câu được chứ?”

Hai cha con lúc này mới bình tĩnh lại, đồng loạt nhìn về phía tôi: “Cậu nói.”

“Nếu tôi đoán không lầm, tính từ gia tổ chú, có phải con cái đều đơn bạc không? “Tôi hỏi Quách Chính.

Quách Chính thở dài: “Đúng vậy, từ ông cụ tổ tôi đến ông nội Tiểu Long, bảy đời người, mỗi đời đều là độc đinh, nếu không, tôi cũng không cưng chiều Tiểu Long như vậy! Đúng rồi, thiếu gia, khi nãy cậu nói phong thủy nhà tôi có vấn đề, nam đinh không nhiều, có phải đều do thứ này tạo thành?”

“Nam đinh không nhiều, đúng là do phong thủy.” Tôi nói.

“Nhưng lão Trương đã xem phong thủy cho nhà tôi, nói từ đời Tiểu Long, nhà tôi sẽ con cháu hưng thịnh mà.” Ông chau mày: “Không lẽ ông ấy xem không đúng?”

Tôi bình tĩnh cười một tiếng, lòng nghĩ Quách tiên sinh thật thích đi lạc đề, tôi vẫn nên nói với Quách Thần Quân thì hơn.

Tôi quay đầu nhìn Quách Thần Quân: “Anh chị đời này, chỉ có một đứa con trai.”

Quách Thần Quân nhất thời sửng sốt: “Vậy tức là, nếu đứa trẻ của Hiểu Đồng…Vậy Quách gia chúng tôi sẽ… Đoạn tử tuyệt tôn?”

Tôi đặt chén trà xuống, gật đầu: “Đúng.”

“Thiếu gia, cậu nhất định phải cứu được cháu tôi.” Quách Chính kích động nói.

Quách Thần Quân tương đối trầm tĩnh, cô trầm tư một lúc, hỏi tôi: “Thiếu gia, cậu nói phải làm thế nào, chúng tôi nghe cậu!”

Tôi nghĩ nghĩ, đứng lên: “Tôi ra ngoài gọi điện.”

Hai cha con nhà họ Quách đứng lên theo: “Thiếu gia, cậu…”

Tôi nhìn hai người bọn họ, cười nhạt: “Tôi chỉ gọi điện thoại, sẽ không đi.”

Lúc này hai người mới thở phào nhẹ nhõm: “Được.”

Tôi ra khỏi biệt thự Quách gia, tới ven đường, cầm điện thoại gọi cho Khả Nhi.

“Alo, thiếu gia, nhớ tôi rồi à?” Khả Nhi cười nói.

Tôi cũng cười: “Cậu đang làm gì vậy?” “Tôi đang mang mẹ đi mua xe đây.” Cô nói: “Còn không phải nhờ phúc của cậu, kiếm được hai trăm ngàn sao? Tôi muốn mua tặng mẹ một chiếc xe, đang ở 4s chọn đây, còn chưa quyết định được mua cái nào thì tốt? Sao thế thiếu gia? Không sao, có việc thiếu gia cứ nói!”

Tôi do dự một chút, nói: “Tôi cần cậu.”

Khả Nhi trầm mặc mấy giây, nói: “Được, tôi tới tìm cậu!”

Bình Luận (0)
Comment