Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 54 - Chương 54. Hạt Cát Trong Sa Mạc

Chương 54. Hạt Cát Trong Sa Mạc Chương 54. Hạt Cát Trong Sa Mạc

Chạng vạng, Trần Siêu đón Khả Nhi tới.

Sau khi gặp mặt, tôi hỏi cô: “Đồ đâu?”

Khả Nhi vỗ vỗ cặp đeo: “Đều ở đây! Bạch cập, chu sa, tàng hồng hoa, ấn gỗ đào, bút lông còn có giấy vàng, đều đã chuẩn bị xong!” Tôi gật đầu: “Trễ nải chuyện mua xe của dì không làm bà ấy mấy hứng chứ?”

“Không đâu, tôi đã nói qua về cậu với bà ấy, mẹ tôi vừa nghe là cậu tìm, không nói hai lời liền để tôi tới.” Khả Nhi nhìn biệt thự Quách gia, nhỏ giọng hỏi tôi: “Thiếu gia, nhà này có chuyện gì thế? Ma quỷ lộng hành hay ngọc khôi tiên làm loạn?”

“Đều không phải, đi vào rồi nói.”

“Được!”

Chúng tôi đi vào biệt thự, tôi giới thiệu Khả Nhi với hai cha con Quách gia.

Khả Nhi hào phóng khéo léo, một chút cũng không làm mất thể diện của tôi.

Sau đó, nên bàn chuyện chính.

Tôi mang Khả Nhi cũng lên thư phòng trên tầng của cha con Quách gia, đóng cửa lại, sau đó để cho Khả Nhi chuẩn bị công việc vẽ bùa.

Khả Nhi thông thao, rất nhanh đã bày đồ xong xuôi trên bàn của thư phòng.

Tôi cầm bút lông lên, bảo Quách Chính: “Quách tiên sinh, chú tới mài chu sa.”

“Được!” Quách Chính đi tới, nhận lấy bạch cập từ tay Khả Nhi.

“Phải mài thế này, ngược chiều kim đồng hồ, phải!” Khả Nhi dạy ông.

“Ừm.” Quách Chính gật đầu, nghiêm túc mài mực.

Tôi nhúng chu sa xuống, vừa muốn bắt đầu vẽ bùa, Quách Thần Quân đột nhiên nghĩ đến: “Thiếu gia, chờ chút.”

“Hửm?” Tôi nhìn chị.

Tôi biết giới phong thủy có quy tắc, trước khi làm việc, phải giao phong bao.” Chị nói: “Chuyện này, tôi đưa cậu phong bao bao nhiêu thì được?”

“Tôi tùy ý.” Tôi dùng cây bút chỉ Khả Nhi: “Cô ấy, 400 ngàn.”

Khả Nhi kinh hãi: “Hả? Tôi… Thiếu gia…” Tôi định thần, bắt đầu vẽ bùa.

Quách Thần Quân hiểu, khẽ mỉm cười: “Được!”

Cô ấy nhìn Khả Nhi: “Cô Khả Nhi, làm phiền cô gửi tài khoản của thiếu gia và cô cho tôi, tôi sẽ lập tức chuyển qua cho cô.”

Khả Nhi dùng sức lắc đầu: “Không được không được! Tôi chỉ là trợ thủ thiếu gia gọi đến, để lái xe! Chị chuyển cho thiếu gia là được, tôi gì cũng không cần, tôi lấy phong bao gì chứ!” “Gửi tài khoản cho tôi đi.”

“Thật sự không được!” Mặt Khả Nhi đỏ rần, một mực cự tuyệt: “Tôi thật sự không thể lấy.”

Quách Thần Quân chau mày: “Cô Khả Nhi, chuyện này liên quan đến tính mạng cháu tôi, cô cũng đừng từ chối nữa, được chứ?”

“Tôi…” Khả Nhi không biết phải làm sao, quay đầu nhìn tôi.

Tôi không để ý đến cô ấy, ở trên giấy vàng đưa bút vẽ long xà, hoàn thành một tấm Hộ thân phù.

Vẽ xong, tôi cầm ấn gỗ đào, quệt chu sa, tồn thần, niệm chú: “Thất tinh thái bạch, hộ thân hộ linh, thất tinh thương long chân quân, mau mau nghe lệnh!”

Nói xong, hạ ấn, phù thành.

Tôi ngưng mắt nhìn tấm phù, trên phù xuất hiện một đạo kim quang nhàn nhạt, trong đó sát khí quần cuộn, rõ ràng đã mạnh hơn trước rất nhiều. Trải qua chuyện ngọc khôi tiên, mặc dù chịu nhiều khổ cực, nhưng nội công rõ ràng đã tinh thuần hơn trước nhiều, cho nên tu phù uy lực cũng lớn hơn.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, buông ấn gỗ đào xuống, hỏi Quách Thần Quân: “Cố Hiểu Đồng bây giờ ở đâu?”

“Cô ấy ở Ninh Châu.” Quách Thần Quân nói: “Nhà cô ấy ở Ninh Châu, sau khi tốt nghiệp đã trở về đó, làm giáo viên mĩ thuật ở một cơ sở giáo dục.”

“Mộ tổ nhà chị ở đâu?” Tôi lại hỏi.

“Ở Vinh Dương.” Chị nói: “Tổ tịch chúng tôi ở Vinh Dương, nhà ở Thân Thành, mấy năm nay vì trụ sở chính của công ty ở Thượng Kinh nên mới dọn tới đây.”

“Vinh Dương, Ninh Châu…” Tôi nghĩ nghĩ, hỏi chị: “Hai nơi này, đều xa Thượng Kinh sao?”

“Vinh Dương ở Sơn Đông, cách Thượng Kinh tầm 1000 cây số.” Chị nói: “Ninh Châu khá xa, từ Thượng Kinh đi, ngồi máy bay cũng phải 4 giờ. Nếu từ Vinh Dương đi, chuyển tiếp ở thành phố Kinh Thân, cũng tầm 6 giờ.”

Tôi nghĩ nghĩ, giao Hộ thân phù cho chị: “Tối nay chị lên đường, đến Ninh Châu, đem phù này để dưới gối đứa trẻ. Có Hộ thân phù ở đây, ít nhất hai ngày, sườn xám giấy sẽ không dám đến gần đứa bé.”

Quách Thần Quân nhận lấy Hộ thân phú: “Vậy… Cậu thì sao?”

“Tôi phải đến Vinh Dương, giải quyết vấn đề ở mộ tổ của các người.” Tôi nói: “Tên chị có chữ Khuê, không thể tới đó, mời Quách tiên sinh dẫn chúng tôi đi. Mộ tổ là vấn đề căn bản, tôi tới đó giải quyết trước, sau đó sẽ đi Ninh Châu, cùng gặp mọi người, giải quyết sườn xám giấy.”

“Hai ngày, liệu có được không?” Quách Chính lo lắng: “Đứa trẻ còn nhỏ như vậy, sườn xám giấy lại đáng sợ..”

Quách Thần Quân có lòng tin với tôi, chị nhìn tấm phù trong tay: “Có đạo phù của thiếu gia, tôi tin tưởng không có vấn đề. Cha, cứ làm như thiếu gia nói đi!”

Quách Chính do dự một chút, cuối cùng gật đầu: “Được.”

Quách Thần Quân cất phù đim nói với tôi: “Thiếu gia, cậu gửi tài khoản của cậu và Khả Nhi cho tôi, tôi chuyển khoản qua.”

“A chị chờ một chút!” Khả Nhi vòng qua người chị, kéo tay tôi, đỏ mặt nói: “Thiếu gia, chúng ta nói mấy câu đi.”

Cha con Quách gia nhìn nhau, hiểu chuyện thối lui ra ngoài, cài cửa lại, ra cửa chờ.

“Nói đi.” Tôi nhìn Khả Nhi.

“Thiếu gia, chuyện anh Phi lần trước, đó là tình huống đặc biệt.” Khả Nhi nghiêm túc nói: “Cậu cần đến tôi, tôi trợ giúp là được, chuyện thu tiền, tuyệt đối không được!”

“Cậu đi theo tôi làm việc, là trợ thủ của tôi, tiền này cậu cầm là chuyện đương nhiên.” Tôi nói: “Hơn nữa, bốn ngàn đối với cậu mà nói là tiền, đối với Quách gia mà nói, cùng lắm chỉ là hạt cát trong sa mạc mà thôi. Tiền mua quần áo một tháng còn nhiều hơn chỗ này.”

“Chị ấy có tiền là chuyện của chị ấy, không liên quan đến tôi.” Khả Nhi nhìn tôi: “Cậu vào sinh ra tử, tôi đi theo cũng chỉ ngồi không, dựa vào cái gì mà lấy tiền? Có tư cách gì lấy tiền? Tôi đáng giá với số tiền đó sao? Nếu cậu coi tôi là bạn, tôn trọng ý kiến của tôi, tôi nguyện ý theo cậu, nguyện ý phục vụ cậu, nhưng số tiến này, tôi không lấy!”

Thái độ cô kiên định, một chút thương lượng cũng không chừa,

“Lần này tôi không muốn nhức đầu, muốn tận lực dùng phù.” Tôi nói: “Mấy ngày tới, cậu sẽ phải khổ cực theo tôi. Nếu như cậu không lấy tiền của Quách gia, lại cùng tôi mạo hiểm, cậu bảo lòng tôi sao thấy dễ chịu?”

Khả Nhi cười: “Cậu sao phải áy náy? Nhiều nhất tôi cũng chỉ đi theo cầm túi không phải sao? Cậu còn bao ăn bao chơi, mang tôi đi du lịch, tôi được hời còn không nhiều sao? Nói thật, chuyện này cậu có thể nghĩ đến tôi, tôi đã rất vui rồi, điều này nói rõ cậu coi tôi là bạn tốt! Cậu cần tôi, tôi liền tới, tôi vui vẻ mà! Nhưng nếu chuyện này dính đến tiền, tôi sẽ không ngóc đầu trước mặt cậu được. Thiếu gia, nếu cậu muốn tốt cho tôi, thì nghe tôi đi, được không?”

Nói đến nước này, tôi cũng không cách nào kiên trì được nữa.

“Vậy cũng được.” Tôi gật đầu: “Nếu cậu không lấy tiền, vậy chuyện này cậu không thể tham gia. Một lúc nữa tôi đi tìm Đường tiểu thư, ăn cơm xong tôi để chị ấy đưa cậu về.”

“Đừng mà thiếu gia!” Khả Nhi vội vàng nói: “Chuyện kích thích như vậy, sao cậu có thể không mang theo tôi? Tôi muốn đi chung với cậu!”

“Đây không phải trò đùa, cậu không lấy tiền, không thể mạo hiểm vì Quách gia, đây là quy củ.” Tôi nghiêm túc nói: “Tôi không thể để cậu mạo hiểm, như vậy đối với cậu không có trách nhiệm, đối với Quách tiểu thư cũng không có trách nhiệm.”

Khả Nhi suy nghĩ một chút: “Vậy…Tôi cùng cậu đi Vinh Dương được không? Cậu đi xem phong thủy, tôi đi theo chơi. Dù sao bây giờ tôi cũng không có việc gì, đi theo cậu xách túi cũng được! Cậu xem xong phong thủy, tôi trở về, không cùng cậu tới Ninh Châu nữa. Như vậy được không?”

Tôi trầm tư: “Chuyện này…”

“Ai nha thiếu gia, đồng ý với tôi đi mà, được không?” Cô nũng nịu.

Tôi không biết phải làm sao: “Vậy… Được rồi…”

Từ thư phòng đi ra, tôi gửi tài khoản của mình cho Quách Thần Quân.

Quách Thần Quân hỏi tôi: “Còn của cô Khả Nhi?”

“Cô ấy không cần.” Tôi nhìn Khả Nhi: “Cô ấy không muốn.”

Quách Thần Quân nhất thời sửng sốt, nhìn Khả Nhi: “Chuyện này…”

Khả Nhi cười một tiếng, tự nhiên khoác tay tôi: “Tôi là người hầu nhỏ của thiếu gia, miễn phí, Quách tiểu thư chị yên tâm!”

Bình Luận (0)
Comment