Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 530 - Chương 530. Lôi Vân

Chương 530. Lôi Vân Chương 530. Lôi Vân

“Bạch Vũ?” Khả Nhi không hiểu: “Bạch Vũ có sức mạnh tu luyện ngàn năm, mà ông ta mới chỉ có mấy chục tuổi, lẽ nào cảnh giới của ông ta còn cao hơn của Bạch Vũ?”

“Vào lúc trước khi độ kiếp, yêu sẽ trở nên yếu vô cùng.” Tôi nói: “Cảnh giới của Trần Đạo Hành đương nhiên không bằng Bạch Vũ, thế nên ông ta đã nhẫn nhịn, chịu đựng hai năm, lên kế hoạch hai năm, đợi cho đến ngày Bạch Vũ độ kiếp. Ông ta nhân lúc Bạch Vũ độ kiếp xung quan, thân thể yếu ớt liền dùng thuật hoán dịch lấy trộm yêu đan của cô ấy, rồi phong ấn yêu đan vào trong trận pháp, sau đó hắn dùng ngũ lôi pháp triệu lôi giết yêu đến. Bạch Vũ mất đi sức mạnh chống lại lôi giết yêu, thế nên cơ thể của cô ấy bị đánh đứt đoạn ra như vậy."

"Mẹ kiếp." Khả Nhi nhíu mày: "Cái ông già này thất đức thật!"

"Một mặt, ông ta muốn báo thù cho con trai, một mặt muốn lấy yêu đan của Bạch Vũ để tu luyện." Tôi nói: "Đêm qua, lúc tôi bảo hai vợ chồng họ Bạch nhả ra yêu đan, cậu biết vì sao họ lại do dự không?"

"Sợ chúng ta cướp mất yêu đan của họ." Cô ấy nói.

"Yêu đan là thứ do sức mạnh tu luyện tạo thành." Tôi nói: "Chúng ta có cách tu luyện của riêng mình, không cần đến yêu đan, nhưng không có nghĩa là chúng ta không thể dùng yêu đan. Nếu chúng ta là người không nói đạo lý thì nhân lúc họ yếu sẽ cướp lấy yêu đan của họ, hơn nữa lại có trận pháp kết hợp để tu luyện, thì sức mạnh tu luyện của chúng ta tăng lên nhanh chóng, thậm chí… "

"Thậm chí cái gì?" Cô ấy hỏi.

Tôi nhìn cô ấy: "Thậm chí có thể thăng thiên, đắc đạo thành tiên."

"Lợi hại vậy!" Cô ấy kinh ngạc.

Tôi hít sâu một hơi: "Thế nên có thể hiểu nỗi lo lắng khi nãy của họ. Ban đầu tôi cũng không ý thức được điều này, nhưng sau khi phần thần còn sót lại của cô ấy ổn định rồi, tôi bỗng nghĩ đến yêu đan của Bạch Vũ, tiếp đó cảm nhận được cách nghĩ của Trần Đạo Hành, lúc này mới hiểu được sự lợi hại bên trong. Trần Đạo Hành phong ấn phần thân và phần thần còn lại của Bạch Vũ. Ý nghĩ vốn dĩ của hắn đã không phải vì xả giận cho con trai của mình. Mà thứ hắn muốn chính là kéo dài thời gian, vì thời gian của trận pháp của hắn dài hơn phong ấn nhưng lại không thích hợp dùng để tu luyện. Mà trên yêu đan của Bạch Vũ có sức mạnh hơn ngàn năm, nếu hắn ta muốn tu luyện thì cần một thời gian rất dài.”

Khả Nhi gật đầu: "Hiểu rồi, gì mà trả thù cho con trai, đó chỉ là cái cớ! Lão già này muốn dùng yêu đan tu luyện để đắc đạo thành tiên.

"Có thể nói như vậy." Tôi nói: "Bạch Vũ là mục tiêu đầu tiên của hắn ta. Nếu hắn thực hiện thành công vụ này, thấy được cách tu luyện này quá lợi hại, nếu về sau muốn ngăn chặn hắn lại thì rất khó…"

"Ừ!" Khả Nhi gật đầu: "Lần này phải xử lý được hắn ta!"

Tôi nhìn đồng hồ: "Có lẽ khoảng bốn giờ chiều nay, chúng ta đến được Ô Sơn, sau khi đến nơi sẽ tìm một khách sạn để nghỉ ngơi, đợi trời tối sẽ đến đạo quán của hắn ta."

"Được!" Khả Nhi nói.

Tôi mở một lon cà phê và uống lấy một hơi, tiếp đó ngả lưng trên ghế, nhắm mắt lại: "Tôi nghỉ một lát, có chuyện gì thì gọi tôi."

"Vâng." Cô ấy gật đầu.

Hai ngày hai đêm đều không được nghỉ ngơi, thực sự tôi cảm thấy hơi mệt.

Ngay lúc đó, tôi bỗng cảm thấy khí trường xung quanh có gì sai sai, dường như trên không trung xuất hiện một luồng sát khí rất hanh khô.

Tôi vội mở mắt, nhìn về phía trước thì thấy một lớp mây mù.

Loại mây này rất bất thường, trong mây mù bình thường có thủy khí rất nặng, nhưng trong lớp mây này không có thủy khí mà chỉ có sát khí.

Tôi lập tức hiểu ra, Trần Đạo Hành đang ra tay với chúng tôi.

Tôi nhìn đám mây đó liền mỉm cười khinh bỉ, tiếp đó nhìn sang Khả Nhi: "Tay."

"Hả?" Khả Nhi không hiểu.

"Đưa tay cậu cho tôi!" Tôi nói.

"Ừ!" Cô ấy chộp lấy tay tôi, tò mò hỏi: "Sao vậy thiếu gia?"

"Nhìn đám mây ở phía trước." Tôi chỉ về phía trước: "Trần Đạo Hành đã dùng ngũ lôi pháp đối phó với chúng ta."

Khả Nhi nhìn đám mây đó rồi hỏi: "Vậy chúng ta phải làm gì đây?"

"Cậu điều khí ngũ lôi bảo vệ hai chúng ta và cả xe." Tôi nói : "Sau đó lái xe cho vững, việc còn lại thì để tôi."

"Được!" Cô ấy gật đầu.

Cô ấy tập trung tinh thần, trên người tỏa ra khí ngũ lôi mạnh mẽ bảo vệ chúng tôi và cả chiếc xe.

Tôi bình tĩnh nhìn đám mây trước mặt, chờ đợi sét của Trần Đạo Hành xuất hiện.

Tôi chưa từng chứng kiến lôi pháp của phái Vân Tiêu, hôm nay đúng dịp mở mang tầm mắt.

Đám mây và xe của chúng tôi thi nhau xông lên phía trước, rất nhanh sau đó đã hội ngộ với nhau.

Sắc trời lập tức tối sầm lại.

Khả Nhi khá căng thẳng, cô ấy vô thức nuốt nước bọt, quay đầu nhìn sang tôi: "Thiếu gia…"

"Không sao…" Tôi dịu dàng nói: "Đừng sợ..."

"Không phải tôi sợ." Tôi nói: "Mà tôi lo xe khác trên đường."

Tôi nhìn trước ngó sau, xác định được trên đoạn đường này có rất nhiều xe, nếu như Trần Đạo Hành muốn dùng sét đối phó với chúng tôi thì rất dễ làm hại người vô tội.

Bình Luận (0)
Comment