Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 543 - Chương 543. Tương Kế Tựu Kế

Chương 543. Tương Kế Tựu Kế Chương 543. Tương Kế Tựu Kế

“Mọi người đều nhìn thấy rồi chứ.” Tôi nhìn bọn họ: “Sư phụ của các huynh...tu luyện lôi pháp gặt được thành công lớn, đắc đạo thành tiên rồi...”

“Cậu...” Hạo Thần nhíu mày, không hiểu ý của tôi.

“Ông ấy biết hôm nay mình sẽ thăng thiên thế nên đã giải tán các đệ tử không liên quan, chỉ giữ lại năm đệ tử nhập thất ở bên cạnh hầu hạ.” Tôi điềm tĩnh nói: “Trước khi quy tiên, ông ấy sẽ truyền lại cho năm người các huynh mật quyết tâm pháp của phái Lôi Tiêu, và giao lại Lôi Tiêu cung cho các huynh. Từ bây giờ trở đi, các huynh chính là chủ nhân của Lôi Tiêu cung.”

Hạo Thần trợn mắt há miệng: “Ngô Tranh thiếu gia, đây...”

Tôi xua tay: “Hạo Thần sư huynh, sự thực chính là như vậy.”

Tôi nhìn đám người Hạo Thanh ở phía sau anh ta: “Hai vị sư tỷ Hạo Thanh, Hạo Nguyệt, Hạo Huyền sư đệ, Hạo Nguyên sư muội, các người nói có phải như vậy không?”

Bọn họ nhìn nhau rồi gật đầu: “Đúng! Đúng là như vậy!”

Tôi hiểu ra liền mỉm cười, nhìn sang Hạo Thần: “Hạo Thần sư huynh, bác Trần là bạn của cha tôi, lần này tôi và Khả Nhi đến cũng là để chứng kiến bác ấy đắc đạo thành tiên. Trước khi quy tiên, đã kéo tay tôi và nói với tôi rất nhiều. Bác ấy nói người mà bác ấy quý trọng nhất chính là năm đệ tử các huynh, tương lai của phái Lôi Tiêu giao lại cho các huynh. Ba phái lớn của Lôi Tiên, Lôi Tiêu cung là tổ tiên của phái quý tộc, dựa theo môn quy của phái thì khi Lôi Tiêu cung truyền pháp thì cần hai chưởng giáo của phái còn lại đến tham sự. Nhưng chuyện lần này vì nhiều nguyên nhân và cũng vì gấp gáp quá nên khó có thể mời hai vị chưởng giáo, thế nên bác Trần đã mời tôi đến, lúc cần thiết thì có thể làm chứng cho các huynh luôn.”

Hạo Thần nghe xong mà như tên ngốc, đờ đẫn gật đầu theo: “Ồ ồ...”

Hạo Thanh phản ứng nhanh nhất, cô ấy cung tay với tôi: “Đa tạ Ngô Tranh thiếu gia!”

Khả Nhi giơ ngón cái về phía tôi, hạ giọng nói: “Thiếu gia, đỉnh!”

Tôi không để tâm đến cô ấy mà cung tay với Hạo Thanh: “Sư tỷ khách khí rồi.”

Hạo Thần khẽ hắng giọng: “Ờm… Ngô Tranh thiếu gia, chuyện của Bạch Vũ...”

“Bạch Vũ?” Tôi cố tỏ vẻ không biết: “Chuyện Bạch Vũ gì cơ?”

“Không phải Bạch Vũ cô nương bị sư phụ của tôi dùng thiên lôi...”

“Sư huynh!” Hạo Thanh gắt lời anh ta: “Có chuyện đấy cơ á?”

“Hả?” Hạo Thần sững sờ, quay đầu lại nhìn tôi.

“Đúng vậy, có chuyện vậy à?” Tôi cũng hỏi.

Hạo Thần lập tức phản ứng lại, vội sửa: “Ờ đúng đúng rồi, làm gì có chuyện đó! Hoàn toàn không có! Sư phụ của tôi đâu có quen Bạch Vũ cô nương gì đó!”

Tôi mỉm cười bình thản, cung tay với anh ta: “Các vị sư huynh, sư tỷ, sư muội, chuyện ở đây đã làm xong rồi, chúng tôi xin cáo từ.”

“Đa tạ Ngô Tranh thiếu gia!” Bọn họ nhất tề cung tay.

Tôi khẽ gật đầu, rồi bảo Khả Nhi: “Chúng ta đi thôi.”

“Vâng!” Khả Nhi gật đầu.

Chúng tôi lướt qua đám người Hạo Thần, chuẩn bị rời đi.

Hạo Nguyệt đột nhiên nhớ ra một chuyện, vội gọi tôi: “Ngô Tranh thiếu gia, cậu đợi đã!”

“Hử?” Tôi dừng bước, quay đầu lại nhìn cô ta.

Cô ta có chút ngại ngùng, chỉ vào cửu đỉnh đại trận: “Cửu đỉnh đại trận đó, cậu có thể giúp chúng tôi phá đi không? Trước đây chúng tôi tu luyện không tốt, không phá được trận pháp này, hơn nữa bây giờ...”

“Đúng rồi.” Hạo Huyền cũng nói: “Ngô Tranh thiếu gia, chín cái đỉnh đã bị phá bốn cái rồi, cậu vất vả một chút, phá hết giúp chúng tôi với. Như vậy, chúng tôi cũng dễ dàng thu lại di thể của sư phụ...nếu không chúng tôi không vào được bên trong...”

Hạo Thần cũng nói: “Thiếu gia, xin cậu giúp chúng tôi.”

Tôi nhìn bọn họ rồi lại nhìn cửu đỉnh đại trận đó, trầm tư giây lát: “Được.”

“Cảm ơn thiếu gia!” Bọn họ cảm kích nói.

Tôi tập trung tinh thần, bóng người rẹt một cái xông vào trong cửu đỉnh đại trận.

Lẹt xẹt một tiếng, một luồng sét đánh xuống.

Tôi hình dung ra tị lôi phù, thân hình rẹt một cái, tránh được luống sét đó, ngay lập tức bay lên trên trụ đá bàn long, bấm chỉ quyết niệm chú phá ấn: Ngũ hành cấm chế, lục hợp vi lao, thiên địa vi tỏa, âm dương vi dược, thiên địa âm dương, phá cấm khai lao, sắc!

Niệm chú xong, thủ quyết ấn vào trụ đá bàn long.

Trụ đá khẽ rung.

Tôi nhanh chóng bay xuống khỏi trụ đá, xông ra khỏi cửu đỉnh đại trận, quay về bên cạnh Khả Nhi.

Gần như đúng lúc đó, một luồng sét có sức mạnh vô địch đánh xuống, đoàng một tiếng đánh trúng trụ đá bàn long.

Trụ đá bàn long cao lớn bị nứt vỡ, trận pháp trên năm cái đỉnh lớn lập tức bị nứt vỡ.

Kết giới thanh quang cực đại trấn động mạnh, càng ngày càng nhạt dần rồi từ từ biến mất.

Cả quá trình đó tôi không cần đến mười giây, đám người họ người nào người nấy đều mắt chữ a mồm chữ o, ngây ngốc đứng nhìn.

Tôi mỉm cười với bọn họ: “Được rồi đấy, chúng tôi đi đây.”

“A, dạ!” Lúc này họ mới phản ứng lại, nhất tề cung tay với tôi: “Đa tạ thiếu gia! Đa tạ thiếu gia...”

Tôi cung tay với họ, dẫn theo Khả Nhi rời khỏi hậu viện, rời khỏi cung Lôi Tiêu.

Bình Luận (0)
Comment