Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 559 - Chương 559. Thiên Phú

Chương 559. Thiên Phú Chương 559. Thiên Phú

Lá bùa đầu tiên rất nhanh đã làm xong.

Thân người Khả Nhi khẽ rung lên, rồi thở dài một hơi.

Tôi tiếp tục làm lá bùa thứ hai.

Người Khả Nhi bắt đầu nóng ran, da dẻ cũng trở nên đo đỏ, trông như một trái đào tươi mọng nước, chỉ cần thổi hay chạm vào là có thể vỡ toang. Cô ấy vô thức nuốt nước bọt, nhắm mắt lại, khẽ hít thở.

Tôi liếc nhìn cô ấy một cái rồi bắt đầu làm lá thứ ba.

Tiếng thở của Khả Nhi ngày càng rõ, cô ấy vô thức mở mắt ra, vẻ mặt đờ đẫn, ánh mắt bắt đầu trở nên mơ hồ.

Đây chính là khí trường của tụ linh phù ảnh hưởng ngũ lôi trận và thần lực phù, khí trường hoạt động, khơi dậy thần hỏa, thế nên mới có phản ứng như vậy.

“Khả Nhi.” Tôi nhìn cô ấy: “Khả Nhi!”

“A?” Khả Nhi bừng tỉnh, dường như thức tỉnh sau một cơn mơ dài: “Sao vậy thiếu gia?”

“Tôi phải kích hoạt tụ linh trận.” Tôi nói: “Tĩnh tâm lại...”

“Ừ!” Cô ấy gật đầu.

Tôi tập trung tinh thần, điều nội khí đi vào trong cơ thể của cô ấy, đưa tam tài tụ linh phù dung hợp thành một thể, kích hoạt trận pháp.

Khả Nhi vừa bừng tỉnh, ngay lập tức trở nên phấn chấn.

Khí trường của tam tài tụ linh trận mạnh mẽ ngay lập tức bao trọn lấy cơ thể của cô ấy, đôi mắt cô ấy lập tức bừng sáng.

Tôi thu nguyên khí, hít một hơi thật sâu rồi dặn cô ấy: “Dùng tâm pháp mà tôi dạy cậu tiếp tục ngồi thiền, giờ Thân tôi sẽ đến thăm cậu.”

“Vâng!” Cô ấy gật đầu.

Tôi đi xuống giường rồi rời khỏi phòng khách.

Tiểu Quân bước đến, hỏi han ân cần: “Ngô Tranh, Khả Nhi sao rồi?”

“Thần lực phù đã dung hợp xong.” Tôi nói: “Anh đã dung hợp tụ linh trận vào người cậu ấy, bây giờ cậu ấy đang ngồi thiền, đến giờ Thân nếu như không có vấn đề gì thì về cơ bản là xong rồi.”

“Vậy thì tốt.” Cô ấy thở phào một hơi, tiếp đó hỏi tôi: “Dung hợp bùa không phải nói là cần năm ngày sao? Sao lại dung hợp nhanh như thế?”

“Dùng nội khí của cô ấy ít nhất phải mất năm ngày.” Tôi nói: “Anh dùng tụ linh trận bổ sung nội khí cho cậu ấy, không ngờ tốc độ lại nhanh hơn nhiều so với tưởng tượng, chỉ cần ba canh giờ là dung hợp xong. Thế nên anh mới làm một phát đưa tụ linh trận cũng dung hợp vào trong cơ thể cậu ấy. Như vậy cũng tốt, ngày mai bắt đầu thì anh cũng có thể bắt đầu tu luyện rồi.”

Tiểu Quân bật cười: “Ừm!”

Tôi nắm lấy tay cô ấy: “Đi, chúng ta đi ăn chút đồ đi.”

“Vâng.” Cô ấy gật đầu.

Đến dưới lầu, tiểu Quân nấu hai bát mỳ, chiên hai cái trứng.

Mặc dù nói thần đủ không cần ngủ, khí đủ không cần ăn, nhưng dù sao tôi vẫn chưa phải thần tiên, thế nên vẫn phải ăn cơm. Sau khi nấu xong mỳ, hai chúng tôi vừa ăn mỳ, vừa nói chuyện, rồi lại nói đến chuyện tu luyện.

“Ngô Tranh, mai này nếu như em tu luyện, có phải không thể dùng cách như thế này của Khả Nhi không?” Cô ấy hỏi.

“Nhất định là không thể.” Tôi nói: “Thiên phú thuật số của em cao, trực tiếp dung hợp trận pháp trong cơ thể thì cơ thể sẽ không chịu được.”

“Bởi vì nhạy cảm sao?” Cô ấy hỏi.

“Đúng.” Tôi gật đầu: “Người có thuật số thiên phú cao thì thể chất cũng rất nhạy cảm, tu luyện nội công thường sẽ tốn sức một nhận lại gấp mười. Nếu như trận pháp và bùa dung hợp vào cơ thể, vậy em sẽ không chịu được.”

“Ý là sao?” Cô ấy nhìn tôi.

“Ví dụ như tam tài tụ linh trận.” Tôi lấy ví dụ cho cô ấy: “Anh phải dùng trận pháp này để tu luyện, chỉ có thể dùng nội khí bày trận, như vậy đến lúc thích hợp, bản thân nó cũng biến mất. Nếu như anh đưa trận pháp dung hợp vào trong cơ thể thì sẽ giống như Khả Nhi, tụ linh trận sẽ mất kiểm soát, đến lúc đó cơ thể của anh sẽ bị phế.”

“Thiên phú pháp thuật của Khả Nhi cao, thể chất không nhạy cảm như vậy.” Cô ấy gắp cho tôi cái trứng cho vào bát: “Hiệu suất mà tam tài vận hành trong cơ thể em ấy sẽ không cao lắm, thế nên em ấy có thể thích ứng được, là như vậy hả?”

“Một phần thôi chứ không phải hoàn toàn.” Tôi nói: “Thể chất của Khả Nhi khác với anh và em, thứ gọi là thiên phú pháp thuật cao đó là niệm lực, sức chịu đựng, và sức kiểm soát của cậu ấy đều khác người bình thường. Sau khi dung hợp xong tam tài tụ linh trận và cậu ấy thì sẽ thực sự biến thành một phần của nội khí cậu ấy. Giống như lò phản ứng hại nhân cực kỳ thông minh, có thể tự động dựa vào nhu cầu của cậu ấy mà điều chỉnh vận hành công suất bất cứ khi nào, có nó là đủ dùng rồi, nhưng tuyệt đối không vượt quá công suất vận hành.”

“Nhưng lò phản ứng hạt nhân này vào cơ thể của chúng ta sẽ mất kiểm soát, đúng không?” Tiểu Quân hỏi.

“Đúng.” Tôi nhìn cô ấy: “Em có thiên phú thuật số cực cao, linh tính cực mạnh, thế nên em mới có thể nắm chắc được chỉ tâm quyết trong thời gian chưa đến nửa năm. Nhưng nếu như linh tính quá mạnh, kinh lạc sẽ nhạy cảm vô cùng, nếu như trong cơ thể của chúng ta cũng có lò phản ứng hạt nhân mô hình nhỏ như vậy thì rất dễ vượt qua công suất vận hành, lơ đễnh một chút là cơ thể chúng ta sẽ bị phế luôn.”

Bình Luận (0)
Comment