Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 561 - Chương 561.

Chương 561. - Chương 561. -

“Anh đừng kích động.” Cô ấy an ủi tôi: “Bế quan là đại sự, chuyện này không thể làm lỡ được.”

Cô ấy vừa nói vừa mở ngăn kéo ở đầu giường, lấy ra phệ linh đao của Khả Nhi: “Mấy ngày trước em luôn mang theo con dao này, vì thế không có chuyện gì xảy ra. Vừa nãy quên lơ là, tưởng tên quỷ sai đó sẽ không đến quấy phá nữa thế nên em mới cất vào trong ngăn kéo. Từ bây giờ trở đi, em sẽ luôn mang nó ở bên cạnh, anh đừng vì chút chuyện nhỏ này mà làm lỡ chuyện tu luyện, được không?”

“Không chỉ vậy đâu.” Tôi nhìn cô ấy: “Vừa nãy anh xông vào, hắn ta còn cười lạnh với anh, đây là sự khiêu khích, là lời tuyên chiến! Hắn ta quấy nhiễu anh thì anh có thể không so đo, nhưng hắn ta lại có âm mưu gì với anh thì anh không thể tha cho hắn! Chuyện này quyết định như vậy đi, em đừng nói cho Khả Nhi. Giờ Thân cậu ấy xuất định xong thì anh sẽ đi tìm An Vũ, bàn chuyện này với em ấy!”

Tiểu Quân hít một hơi thật sâu, gật đầu: “Được, vậy có cần gọi điện trước cho An Vũ không?”

“Chuyện này không thể nói qua điện thoại được.” Tôi nói: “Em yên tâm đi, anh đã có tính toán rồi.”

“Vâng.” Cô ấy gật đầu, rúc vào lòng tôi, ôm chặt lấy tôi.

Tôi khẽ hôn lên mái tóc mềm của cô, bảo đảm với cô: “Tiểu Quân, anh sẽ không để bất kỳ ai làm hại em, bất kỳ người nào!”

“Ngô Tranh, là em đã liên lụy đến anh rồi...” Cô ấy cảm thấy buồn.

“Đồ ngốc...” Tôi hít một hơi sâu, rồi hình dung ra hộ thân phù, an thần phù, ngũ lôi trấn linh phù, dung hợp ba lá bùa này vào làm một, dùng ngón tay trỏ và ngón tay giữa của tay phản niết một cái, khẽ ấn vào giữa lưng cô ấy.

Người tiểu Quân khẽ rung lên, lả vào trong lòng tôi, ngủ say.

Tôi cẩn thận từng tí một đặt cô ấy nằm ngay ngắn trên giường, rồi đắp chăn cho cô ấy, tiếp đó đứng dậy điều kim quang bấm chỉ quyết, làm một thất tinh tụ linh trận, bảo vệ cẩn mật cho cô ấy.

Như vậy thì Hắc Phong sẽ không dám lại gần cô ấy nữa.

Sau khi bày xong trận pháp, tôi ngồi bên cạnh giường, khẽ gỡ bàn tay cô ấy ra rồi để phệ linh đao sang một bên.

Sát khí của phệ linh đao rất nặng, Khả Nhi cầm theo sẽ không có ảnh hưởng, nhưng thể chất tiểu Quân rất nhạy cảm, nếu cô ấy mang con dao này bên người thì hoàn toàn không thể ngủ ngon được. Vừa nãy cô ấy đặt con dao ở ngăn kéo, thực ra là vì cô ấy quá mệt rồi, muốn nghỉ ngơi một lúc mà thôi.

Tôi đau lòng nhìn cô ấy, cúi người khẽ hôn cô ấy một lúc, rồi nắm chặt lấy bàn tay cô: “Có anh ở đây, bất cứ ai cũng không thể hại được em, ngủ ngoan nhé.”

Lúc này, âm khí lại xuất hiện ở dưới lầu.

Tôi không hoảng mà từ từ đặt bàn tay của tiểu Quân vào trong chăn, đứng dậy rồi rời khỏi phòng ngủ chính, thân người rẹt một cái lập tức xuất hiện ở dưới lầu.

Trong phòng khách, Hắc Phong dẫn đến hai thủ hạ mặc áo dài đen, thấy tôi đi xuống, hắn ta cười lạnh: “Ngô Tranh thiếu gia, chúng ta nên nói chuyện thôi.”

Tôi không trả lời, hình dung ra ngũ lôi phù, vung ra một luồng kim quang, lập tức xuyên qua lồng ngực hắn ta.

Hắc Phong thét lên thảm thiết, rầm một tiếng ngã khụy xuống đất, từng trận điện quang xuất hiện trên cơ thể, đau đớn không thốt nên lời.

Hai thuộc hạ kia kinh hãi, hóa thành khói đen, phù một tiếng rồi biến mất.

Tôi đi đến trước mặt Hắc Phong, lạnh lùng nhìn hắn ta: “Ngươi nghĩ ta không biết ngươi là thế thân sao? Hắc Phong không dám đến, liền để ngươi chết thay cho hắn ta! Muốn nói chuyện với ta hả? Được! Bảo Hắc Phong đến! Còn tên giả mạo nào đến thì ta thấy đứa nào là giết đứa đấy! Cút!”

Hắc Phong giả vội gật đầu, gắng gượng đứng dậy, lăn lê vài bước rồi hóa thành khí đen bay đi.

Hắc Phong giả này là một lão quỷ rất lợi hại, có hơn ba trăm năm tuổi rồi, Hắc Phong nói với hắn ta là chỉ cần hắn biến thành bộ dạng mình thì tôi không dám giết hắn.

Lão quỷ này rất tín nhiệm Hắc Phong, tự tin đầy mình đi tới đây.

Nhưng hắn có thể biến thành bộ dạng của Hắc Phong nhưng lại không mô phỏng giống hơi khí của Hắc Phong. Âm khí của Hắc Phong ẩn rất kín, gần như rất khó phát hiện, còn âm khí của lão quỷ này rất vượng, không có một chút che giấu nào, thế nên từ lúc cảm nhận nhận dưới lầu có âm khí là bọn chúng đã vạch áo cho người xem lưng rồi.

Tôi hoàn toàn có thể dùng ngũ lôi phù để diệt hắn ta, nhưng tôi không muốn giết quỷ ở căn nhà của tiểu Quân, thế nên tạm thời tha cho hắn quay về. Hai nước giao binh không chém sứ giả, tôi đã quyết định giải quyết đến cùng chuyện này với Hắc Phong, giết quỷ là chuyện khó tránh, lúc này cũng không vội.

Tôi vẫn bình tĩnh như thường, đi đến ghế sô pha rồi ngồi xuống, tiếp tục đọc sách.

Bình Luận (0)
Comment